Đời Này Em Không Thoát Nổi Tôi Đâu

Chương 10 : Nhà vệ sinh chất lượng cao

Ngày đăng: 23:23 21/04/20


Píp.....píp.....píp.....nàng bực bội tắt điện thoại, liên tục tìm kiếm trong danh bạ, đầu óc rối bời, mồ hôi lấm tấm trên trán. Diệu Anh không biết làm cái gì mà chẳng nghe điện thoại



- Alo? - hắn đang chuẩn bị cho những phút cuối cùng của ngày thì điện thoại chợt rung bần bật trong túi quần. Thì ra là nàng!



- Tôi đang ở trong phòng vệ sinh..... - nàng lí nhí nói



- Chị đi vệ sinh cũng cần phải báo cáo với tôi sao? - hắn nhếch môi cười chế nhạo



- Không phải, tôi.....tôi..... - nàng cắn cắn môi lưỡng lự



- Tôi tôi cái gì? Có gì nói nhanh đi, tôi đang rất bận



- Tôi muốn nhờ cậu 1 việc



- Việc gì? - chuyện lạ a, sao giọng điệu nàng lại nhún nhưỡng nhỏ nhẹ như vậy. Có trò vui....



- Cậu đi mua dùm tôi 1 thứ được không?



- Cái gì? Không có giấy vệ sinh sao?



- KHÔNG.....không phải..... - nàng ủy khuất - cậu là mua dùm tôi cái.....cái......cái...... - nàng cứ "cái" cả buổi làm hắn thực chán nản - cái mà phụ nữ thường hay mang ấy......



- Cái mà phụ nữ thường hay mang?..... - hắn chau mày suy nghĩ - tôi cũng đâu phải phụ nữ, làm sao biết - hắn bình thường thấy nàng thô tục lắm mà, có thứ gì không dám nói đâu. Hôm nay lại giở chứng làm thiếu nữ cơ đấy. Hắn bĩu môi



- Cái.....thì cái mà..... - trời ơi! Nàng xấu hổ chết mất thôi. Nhưng bây giờ nàng thật sự không thể nhờ vả ai được nữa - cái mà có cánh ấy.....



- Cái gì......cái gì có cánh??..... - nàng đang nói thứ ngôn ngữ gì mà hắn nghe như người sao hỏa thế không biết



- Thì......bê vê éc ấy..... - nàng cũng thiệt tình, đã nói thế mà hắn còn không tế nhị hiểu nữa



- CÁI GÌ??? - chợt thấy mình đã quá lớn tiếng, hắn lui ra 1 góc thỏ thẻ - chị cần bao cao su làm cái gì?



- CÁI GÌ? - nàng ở đầu bên kia cũng hoảng hốt không kém - không phải bao cao su thằng ngu - tức chết đi được mà! - là vê, vê chứ không phải xê.....


Bon bon trên cầu sông Hàn là chiếc xe cup đo đỏ, nho nhỏ, nàng ngồi thấp thấp ở đằng sau, nhìn tếu vô cùng. Mà lạ thay, nàng không có cảm giác quê mùa. Nàng thấy đi kiểu xe này cũng rất vui, gió trời rất mát, hắn ngồi ở trước tự nhiên thấy rất cao, lưng rất lớn. Nàng đột nhiên cảm thấy bản thân được che chở, có nghĩa là nếu mưa, hắn sẽ hứng hết. Kaka.....(đầu óc chị này chỉ nghĩ được đến đó =.=)



- À, vẫn không quên cảm ơn cậu vụ hồi tối nha - nàng nháy nháy mắt tinh nghịch, tay lục lọi trong cặp



- Không có chi - hắn đã quá nhàm chán lời cảm ơn này rồi, cổ cũng không ngẩng, tiếp tục làm việc



- Để trả ơn cậu, tôi quyết định tặng cậu cái này. Tan..... - nàng đưa ra trước mặt hắn 1 cái hộp cực kì dễ thương, màu hồng hồng, có hình cô gái đứng ở đó......cùng dòng chữ Diana



- CHỊ BỊ ĐIÊN SAO? - hắn tức giận rống lên



- Gì? Tôi chỉ sợ cậu tới tháng sẽ quên như tôi thôi mà. Hơn nữa, nó cũng rất hợp với cái resort kia. Tiện thể nếu như có nhân viên nữ nào như tôi, cậu có thể.....haha......viện trợ.....cũng được.....hahaaaaa...... - nàng nằm dài ra ghế mà cười đau cả ruột



Mặt hắn đanh lại đáng sợ. Đúng là làm ơn mắc oán mà, hắn đâu có dùng những thứ đó cơ chứ. Thật đúng, nàng đang sỉ nhục, là sỉ nhục hắn mà. Để coi, lần sau đừng hòng hắn từ bi như vậy nữa



Gao ồ gáo ồ ồ, tục mi cập cha lề.......gao ồ, xừ lai phịch xư chề........gao ồ, xư chi mền



gao ồ, ta bu sư.......gao ồ, gao ồ gáoooooo.......



Tiếng lách tách của hắn bị gián đoạn với âm thanh kì quái. Hắn hất mắt sang nơi phát ra tiếng nhạc kia. Thở dài thườn thượt, thời buổi bây giờ, cũng còn có người xài nhạc chuông kiểu này sao trời. Nàng là fan cuồng của 5 anh em siêu nhân hả?



Nghe thấy tiếng chuông, nàng vội lau tay rồi chạy ra nghe điện thoại. Liếc thấy gương mặt như nhìn sinh vật bị H5N1 của hắn, nàng cũng đằm thắm mà trừng lại. Thì sao, nàng chính là thích để nhạc chuông siêu nhân gao đấy



- Nói......Gì? Sao chị phải chở mày đi.....Xe hư, không biết sửa sao? Chở gái nhiều quá nên hư chứ gì......Hừm, biết rồi.....



Nàng cúp máy cái rụp, lon ton chạy về nhà chở cậu út đi học. Nhờ "ơn" hắn mà nàng cũng biết được điều khoản bí mật mà nàng đã lãng quên trong hợp đồng. Tên này cũng thật là quá trơ trẽn đi



Cho nên nàng không có muốn giữa trưa xách xe chạy qua chạy lại cái cầu như người điên. Ở đây ăn cơm, vừa đỡ tiền cơm, vừa có điều hòa ngồi mát, ngu chi không ở lại, cơm canh ở nhà mấy gã đàn ông tự lo hết. Thay vì bình thường lo cho 4 người, bây giờ chỉ có 1 người, có phải là rất lời hay không?



Hôm nay Hoàng Khôi Vĩ ngu ngốc kia lại khiến nàng phải chạy chựt qua lại để chở hắn đi học. Ai bảo nhà không có ai, xe đạp hắn lại hư chi. Vậy mà hắn còn mạnh miệng bảo mình có nhiều đệ lắm, sao không huýt vài thằng tới chở đi đi



Ngày xưa đi học nàng rất là vui nha, hằng ngày tám chuyện cùng bạn bè, lăn xem lớp bên cạnh có nam nào đẹp trai không, hay chửi đứa nào đó ra vẻ thánh nữ ở lớp dưới. Bây giờ nàng cũng rất mong muốn quay lại thời điểm đó



Nhưng cũng vì thượng đế không có vì nàng mà thay đổi quy luật đất trời, để nàng trở thành bà ế cô đơn lăn lộn trong xã hội khốc liệt này. Quá đắng!