Đời Này Em Không Thoát Nổi Tôi Đâu

Chương 23 : Có thai.....nhưng không phải nữ chính

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


Nàng không biết......



Năm lớp 11, nàng thấy 1 cái xe cup màu đỏ chạy ngang nhà, khỏi nói lúc đó xe máy hiếm lắm, nói là bản thân cũng ước được 1 lần ngồi thử. Mấy năm làm việc có tiền ở Sài Gòn cộng với tiền vay, hắn đã có 1 chiếc....



Vì gia cảnh nàng nghèo khó, vì thấy nàng chịu cực, hắn quyết định ra Sài Gòn học, kiếm tiền về nuôi nàng....



Khi trở về Đà Nẵng, hắn lục tìm khắp nơi để chuộc lại chiếc đàn năm đó nàng bán đi, nhưng không thấy. Hắn đành bất lực mua 1 cây rồi trang trí y hệt......



Mà lí do hắn quyết định tấn công nhanh gọn đó là do hắn nhận ra, càng để lâu, ong bướm đột nhiên không biết ở đâu bay tới càng nhiều. Nếu không nhanh chóng tuyên bố chủ quyền, hắn sẽ sớm vào viện vì nhồi máu cơ tim mất



---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------



Tối đó, nàng mất ngủ. Quả nhiên, hắn là cội nguồn của sự tội lỗi. Cũng may là có mẹ ở nhà làm việc đỡ nàng, nếu không e rằng nàng phải vào viện chuyền nước muối quá



Mà thật là, hắn nói là làm thật, ngày nào cũng mang đồ bổ sang biếu ba mẹ nàng, nhiều đến nỗi mỗi ngày phải sang tặng lại cho bà con nội ngoại. Hắn không tiếc, nàng cũng thấy tiếc tiền, mà ba mẹ nàng càng tiếc hơn, cầu xin nàng đồng ý cứ làm theo những gì hắn nói đi



Bây giờ, nhà nàng chẳng khác nào cái siêu thị bán nhân sâm với yến sào, tổng hợp đồ bổ cho người già. Hắn cũng thật là kiên trì, nàng cũng thật là tò mò giới hạn tài khoản ngân hàng của hắn



Đem nhân sâm, nấm linh chi.....tiện thể đem cho nàng cây đàn luôn, để cho nàng đàn chơi, đỡ chán. Hiểu tâm lí phụ nữ, 1 like cho em....



- Em gái, anh hai đi làm đây!



- Giờ em cứ nhớ ngày đầu....mình giận hờn nhau sáng đêm....~~~



Anh cuống quýt không biết phải làm sao để dỗ dành em.....~~~



- Em gái, anh đi đây! - Minh Triết kiên nhẫn gây sự chú ý của nàng



- Giờ thì anh chẳng nói gì.....chỉ đơn giản là cứ lặng im~~~~



Em làm gì, ở đâu, với ai anh cũng không bận tậm - nàng vẫn cứ ôm đàn hát



- CHỊ BA NÓ!!!! - Minh Triết không chịu nhục bị bơ, rống lên đáng sợ



- Mẹ nó, anh không biết bài này tên gì sao? - nàng tức giận chửi thề


- Vậy cậu nói xem, có phải đàn ông lúc theo đuổi thì mãnh liệt, sau đó lại thấy nhàm chán không?



- Cũng tùy người, như anh đã theo em mấy năm liền rồi, phải nói chục năm đi, làm sao dễ dàng bỏ cuộc như vậy



- Vậy còn gì để nói, cậu đâu có giống người, ý tôi nói là những người bình thường khác á



- Vậy ý em là anh không bình thường? - hắn bắt đầu đùa giỡn



- Có muốn ra ngoài hay không? - nàng nhe nanh vươn vuốt



- À, có chuyện gì, sao đột nhiên hỏi thế? - hắn dơ 2 tay đầu hàng, lại nghiêm túc hỏi chuyện



- Hừm.....thôi thôi, cậu đi dùm cho - nàng thiết nghĩ chuyện con gái, không nên kể cho hắn nghe, 1 chân đá văng hắn ra ngoài



Hắn bĩu môi, đàn bà con gái đúng là khó hiểu....



Hôm nay, Diệu Anh trông còn thảm hơn mấy hôm trước, người tiều tụy đi hẳn, nàng nhìn thấy mà cũng xót dùm. Còn trực tiếp đến nhà mà không hẹn nàng ra ngoài, chuyện lạ



- Sao thế mày? - nhìn sắc măt không tốt của nó, nàng dịu giọng



- Tao.....nghe lời mày.....đi hỏi anh ấy..... - nó cúi đầu cử động đôi môi khô ráp



- Hắn nói thế nào?



- Anh ấy nói.....anh ấy rất muốn có cuộc sống tự do, anh ấy chưa muốn kết hôn sớm.... - nghe giọng điệu của nó, nàng cũng chắc nó vừa trốn ở 1 góc nào đó khóc 1 mình rồi



-...... - đối mặt với chuyện này, nàng chỉ có thể trầm ngâm



Trong phòng khách, không 1 ai lên tiếng. Dường như ai cũng đang suy nghĩ gì đó, nhưng tâm trạng đều trở nên nặng nề



- Hay mày tạm nói với ba mẹ, đi công tác vài ngày đi, sang ở với tao. Nếu không bọn họ phát hiện mày nghén thì phiền. Tạm thời hãy đừng gặp mặt hắn ta, để cho hắn 1 mình suy nghĩ - sau 1 hồi im lặng, nàng lại đề ra kế mới



- Nhà mày nhỏ như vậy, chỗ nào ngủ? - Diệu Anh chớp mắt to nhìn nàng



- Yên tâm, không phải nhà tao..... - trong đầu nàng hiện lên vài ý nghĩ kì quái