Đời Người Bình Thản

Chương 75 :

Ngày đăng: 16:14 18/04/20


Thi xong, trường học liền bắt đầu cho nghỉ đông.



Mạnh Yên đeo túi xách đến công ty đầu tiên, gặp mặt cùng những người đứng

đầu trong công ty, hiểu rõ chút tình huống rồi vẫy tay về nhà.



Ân Hạo nghĩ tới một chuyện, gọi cô lại: “Tiểu Yên, nghe nói ngài Thủ trưởng sẽ đến?”



Mạnh Yên xoay người hỏi: “Làm sao chú biết?” Chuyện đó cô vẫn không nói cho người khác nghe.



Trong mắt Ân Hạo có vài tia lo lắng: “Lần trước lúc uống rượu cùng Triệu thị

trưởng, nghe ông ấy có nhắc tới.” Anh biết lai lịch nhà họ Diệp, còn có

ngọn nguồnhai nhà Diệp - Sở. Ban đầu anh không nói ra, nhưng thật ra

trong lòng cũng không đồng ý cô và Diệp Thiên Nhiên ở bên nhau. Dáng dấp đầy đặn đến động lòng người, những năm này chung sống với nhau, phẩm

hạnh của Mạnh Yên anh đều thấy ở trong mắt, cô còn có ân với nhà ông,

cái này tâm ý cũng liền lệch.



Trong lòng Mạnh Yên bừng tỉnh hiểu ra: “Đúng vậy, cả nhà bọn họ cũng sẽ tới đây.”



“Đừng lo lắng.” Ân Hạo suy nghĩ một chút mở miệng: “Ngài thủ trưởng là người

rất có phong độ Đại tướng, người cũng rất thẳng thắn thoải mái.” Người

khó nhất, chỉ sợ là Thủ trưởng phu nhân, đó mới là người khó dây dưa

nhất.



Mạnh Yên nghe xong, biết anh hiểu rõ nội tình, cũng không

che giấu nữa, gương mặt đầy chán nản: “Ông ấy thẳng thắn thì có ích lợi

gì, người ta không thích cháu.”



“Làm sao lại như vậy? Không phải

các người chưa từng gặp nhau sao?” Ân Hạo không nhịn được an ủi mấy câu: “Năm nay cả nhà chú không trở về mừng năm mới với ông bà, chờ ngài Thủ

trưởng tới nơi này, cháu gọi điện thoại báo cho chú biết một tiếng, chú

gặp mặt ngài Thủ trưởng để chào hỏi ngài ấy cũng tốt.”



Vốn là

muốn về quê với ông bà, nhưng nghe chuyện như thế, anh liền thay đổi chủ ý. Tuy rằng cũng không nhất định có thể giúp được cô, nhưng vẫn muốn

góp một phần tâm sức.



“Được, vậy đến lúc đó cháu sẽ thông báo cho chú.” Lúc bắt đầu Mạnh Yên còn có chút nghi ngờ, rõ ràng nghe Nam Nam

nói mùa xuân phải trở về ăn tết. Nhưng đảo mắt vừa nghĩ, hiểu ngụ ý của anh, mắt nóng lên, trong lòng cảm động. Nhưng anh không có nói rõ, cô

cũng giả vờ không biết: “Đúng rồi, nghe nói quán lẩu của thím Ân buôn

bán không tệ, chúc mừng nha.”



Vợ chồng nhà họ Ân suy tính hồi

lâu, vẫn là quyết định khai trương quán lẩu. Xin Mạnh Yên giúp đỡ bày

mưu tính kế, Mạnh Yên đem những hiểu biết ở kiếp trước viết ra làm một

bản kế hoạch.



Vợ chồng bọn họ tranh thủ trước đầu đông khai

trương quán lẩu. Nhân viên phục vụ đều là mời người trong gia đình, ở

gần cũng dễ dàng, còn có thể giúp đỡ giải quyết vấn đề nghề nghiệp của

một số người. Ân Hạo lại nhớ kỹ những chuyện này, đây cũng là một trong

những nguyên nhân khiến Mạnh Yên nhìn anh với con mắt khác.




Tư thái của bà già này Mạnh Yên đã sớm thấy, cũng miễn dịch: “Bà nội, có

chuyện gì thông báo trước một tiếng, không cần lỗ mãng liều lĩnh tới, mẹ con không thể so với những bà nội trợ nhàn rỗi không có việc làm kia.”

Nói xong cố ý liếc mắt Quý Tú Mai, theo cô biết, Quý Tú Mai vẫn không có ra ngoài đi làm.



Trong lòng Quý Tú Mai giận dữ, tay chỉ vào Mạnh Yên kêu lên: “Mạnh Yên, lời này của cháu là có ý gì?”



Mạnh Yên cũng không sợ bà: “Bác gái à, cháu nói sai cái gì sao?” Đây là địa

bàn của cô, cô cũng không muốn ăn nói khép nép. Đối với họ nhường nhịn, sẽ làm họ cho là sợ, chỉ biết được voi đòi tiên. Đối phó thứ người như

thế, không cần cho sắc mặt tốt.



“Mày......” Quý Tú Mai muốn xông đến mắng cô, nhưng nghĩ đến chưa đạt được mục đích, cứng rắn kìm nén lại, mặt đỏ lên.



Lý Thiến đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cảnh tượng này nhíu mày: “Mẹ, chị dâu

cả, các người vì sao lại tới?” Không có chuyện gì thì không đến thăm,

đoán chừng là người đến không có ý tốt, bà cũng phải cẩn thận đối phó.

Nhưng Quý Tú Mai lại có thái độ đối với con gái mình, trong lòng bà rất

không thoải mái.



Quý Tú Mai vội thả tay xuống, nặn ra gương mặt

nở nụ cười: “Em dâu, chúng ta dù sao cũng là người một nhà. Trước kia có mất hứng cái gì cũng đừng để ở trong lòng.”



Lý Thiến cũng không

ngồi xuống, đứng thẳng hỏi, “Chị dâu có chuyện gì cứ nói đi, người trong công ty của còn đang chờ em đi họp.” Nếu không phải là nể mặt Mạnh Ngọc Cương, bà thật sự không muốnđể ý những người này. Thật vất vả yên

tĩnh mấy năm, lại nhô ra làm sao? Bọn họ không muốn cho gia đình bà sống yên ổn hay sao?



Bà nội Mạnh thấy gương mặt bình tĩnh Lý Thiến,

ngay cả nụ cười cũng không cho, trong lòng khó chịu: “Đi họp đi họp, họp cái cức chó gì?” So với bà già này còn quan trọng hơn sao?



Bà ta lại quên trước kia bà và Lý Thiến trở mặt cãi nhau, giờ này ngày này họ còn có thể đứng ở chỗ này, Lý Thiến đã cho họ mặt mũi. Nếu biết ý nghĩ

trong lòng bà ta, đã sớm bảo An ninh ra mặt đuổi người. Cũng không biết

có phải bà nội Mạnh mắc bệnh mất trí nhớ hay không?



“Mẹ, có lời

gì từ từ nói, không nên kích động.” Quý Tú Mai hết sức an ủi bà bà, lại

quay đầu nhiệt tình cười: “Em dâu à, chúng ta là có chuyện mới đến tìm

em, cháu gái em sắp kết hôn rồi, là chị đặc biệt tới đây mời hai em đến

uống rượu mừng.”



“A Tuệ sắp kết hôn rồi? Nhanh như vậy à?” Lý

Thiến đối với một nhà anh cả đều rất ghét, duy chỉ có đối với cô cháu

gái này là không có ác cảm. Đứa bé kia là người duy nhất không có đối

với cô hung tợn. Nhớ đứa bé kia so Mạnh Yên lớn hơn ba tuổi, lúc này

kết hôn có phải là quá sớm hay không?



Gương mặt Quý Tú Mai đắc ý: “Như thế nào mau? Đối phương cũng chờ nóng nảy, không thể chờ đợi muốn

kết hôn với A Tuệ nhà chị.”Dáng vẻ hả hê làm cho người ta chán ghét vô

cùng.



=== ====== ====== ====== ===



Tác giả có lời muốn nói: Rất không biết xấu hổ tự khen ngợi mình, nhà phía nam rất chăm chỉ nha.~[/size]