Đóng Gói Gả Chồng (Trọng Sinh Trước Cửa Cục Dân Chính)

Chương 21 : Chúng ta yêu nhau đi

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Vu Đông đỡ cái bụng lớn của Nhậm Hân Hân xuống xe.



"Không sao đâu! Chỉ mới năm tháng thôi mà, không cần phải cẩn thận như vậy đâu." Nhậm Hân Hân nói.



"Cậu nhìn mà xem, bụng cậu đã lớn lắm rồi." Nếu không phải đã biết trước Nhậm Hân Hân sẽ sinh một đứa con gái, thì Vu Đông cũng đã nghĩ là Hân Hân sinh đôi rồi.



"Là do bé con có hơi lớn chút thôi mà." Nhậm Hân Hân sờ bụng với vẻ mặt đầy yêu thương.



"Gì mà bé con có hơi lớn chứ! Là do cậu thèm ăn thì có! Mình nghe Hiểu Nguyệt nói rồi, cậu toàn nhân lúc cậu ấy ngủ mà lén ăn thôi." Vu Đông dặn dò, "Lần trước đi khám thai không phải bác sĩ đã nói rồi sao? Ăn nhiều như vậy khi sinh sẽ không tốt cho đứa bé, sau này cậu phải tiết chế lại cho mình!"



"Không sao mà, cùng lắm thì mổ cũng được." Nhậm Hân Hân cũng chẳng để ý.



"Không phải bác sĩ nói đẻ thường sẽ tốt cho đứa bé hơn à?" Nếu là Hướng Hiểu Nguyệt, Vu Đông chắc chắn cô ấy sẽ nói sinh mổ sẽ để lại sẹo.



"Cái đó... Thôi được rồi, sau này mình sẽ ăn ít hơn một chút." Nhậm Hân Hân do dự một lát rồi nói.



Vừa dứt lời thì cũng đã đến cửa thang máy, hai người bước vào thang máy đi đến khu mua sắm ở tầng năm, đi thẳng vào một cửa hàng chuyên bán đồ cho trẻ sơ sinh.



Hai người mới đi dạo một vòng mà Nhậm Hân Hân đã không nói nên lời: "Sao đồ cho trẻ con lại đắt đến vậy chứ?"



"Trẻ con lúc nào cũng rất quý giá mà!" Vu Đông cũng cảm thấy ngạc nhiên vì đồ của trẻ em rất đắt tiền.



"Vậy thì chúng ta mua một ít thôi cũng được." Nhậm Hân Hân do dự nói, "Mua bình sữa trước đi."



Nhậm Hân Hân chọn một bình sữa khá đắt tiền, sau đó bỏ một vài thứ cô đã chọn trong xe ra ngoài.



Vu Đông trực tiếp bỏ lại mọi thứ vào xe đẩy, trách: "Chọn cả nửa ngày làm gì rồi cũng đặt lại chỗ cũ."



"Mấy thứ này đắt quá, đến lúc bé con ra đời vẫn còn rất nhiều thứ cần phải tiêu tiền nữa." Nhậm Hân Hân giải thích.



"Cứ coi như mình mua tặng là được." Vừa nói Vu Đông vừa đẩy xe đến quầy thanh toán.



"Làm vậy sao được?" Nhậm Hân Hân từ chối.



"Sao lại không được? Hướng Hiểu Nguyệt nói sau này sẽ chi tiền sữa cho cục cưng của chúng ta đấy." Vu Đông giơ tay ngăn Nhậm Hân Hân vẫn đang từ chối, bảo, "Còn nói là sau này cả ba chúng ta sẽ cùng nhau nuôi bé con nữa."



"Nhưng mà..."



"Không nhưng nhị gì hết, nhận sự giúp đỡ của bạn bè cũng là một cách để thể hiện tình bạn đấy!"



Nghe Vu Đông nói thế, Nhậm Hân Hân cũng không kiên trì thêm nữa.



Đến lúc thanh toán, Nhậm Hân Hân thấy Vu đông cầm một bình sữa có hình con voi, buồn cười nói: "Cậu thích trẻ con như vậy, đợi khi nào Hạ Phong về rồi các cậu cũng sinh một đứa luôn đi."



"Thật ra là mình rất muốn." Vu Đông trả lời.



"Sao thế? Hạ Phong không đồng ý à?" Nhậm Hân Hân ngạc nhiên nói.



"Chúng mình còn chia phòng ngủ đây này! Sinh con à, xa vời quá." Vu Đông nhún vai.
Hạ Phong nhìn màn hình máy tính, quả nhiên mới một lát đã có tin nhắn trên QQ hiện lên.



"Em về đến nhà rồi."



"Nhớ nghỉ ngơi sớm một chút."



"Anh đặt vé máy bay chưa?"



"Đặt rồi, bay vào ngày 23, sáng 24 là có thể đến Thượng Hải rồi."



"Thế em đến đón anh nhé? Em lấy được bằng lái rồi."



"Không cần đâu, máy bay sẽ đến sớm, em cứ ngủ đi."



"Không sao đâu, ngày 23 em có thể xin nghỉ."



"Vậy được."



Hạ Phong không nhịn được mà cười.



"Gần đây Thượng Hải lúc nào cũng mưa, nhưng mà ngày 22 trời sẽ nắng. Lúc đó em sẽ giặt ga trải giường của anh, đến khi về anh có thể dùng được ngay."



"Có phiền em không?"



"Không đâu, em chỉ cần cho vào máy giặt thôi mà!"



"Vu Đông..."



"???"



"Đợi anh trở về..."



"Sao ạ?"



"Anh muốn hẹn hò cùng em!" 



Choảng!



Vu Đông kích động đến nỗi làm rơi ly trà bên cạnh.



Mười năm rồi, cuối cùng cũng có một người đàn ông muốn hẹn hò yêu đương với cô.



Vu Đông phấn khích nhảy trên ghế sa lon.



"Vậy thì anh trở về nhanh lên đi!"



Ha ha, đúng là vẫn không dè dặt như thường. Hạ Phong cười lắc đầu.