Đóng Gói Gả Chồng (Trọng Sinh Trước Cửa Cục Dân Chính)

Chương 3 : Lý do em gả cho anh

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Phơi quần áo xong, Vu Đông vẫn còn mải suy nghĩ, bây giờ kết hôn rồi, có nên thử mua ít đồ lót sexy không nhỉ?



Hạ Phong không biết trong đầu Vu Đông đang nghĩ những gì, chính anh vẫn

còn vô cùng lúng túng, tuy nói người này là vợ mình, nhưng chỉ vừa mới

biết nhau có hai ngày, nói là người xa lạ cũng không quá đáng, có điều

vốn khả năng làm thân của cô nhóc này cũng thật khác người, nếu không

phải vừa rồi đột ngột trông thấy đồ lót của đối phương, bản thân cũng

không có bao nhiêu cảm giác chung đụng với người xa lạ.



Hạ Phong thay đồ ở nhà rồi đi ra, thấy Vu Đông ngồi trong phòng khách lật xem đồ mình mua về.



”Khăn lụa, đồng hồ đeo tay.” Vu Đông lật giở rồi nói, “Còn cả một vài đồ bổ nữa, những thứ này đều là để mai em cầm đi hả?”



Hạ Phong thấy Vu Đông chủ động nhắc đến chuyện này, vừa vặn cũng không

cần mình lên tiếng, thế là gật đầu một cái coi như ngầm thừa nhận.



”Khăn lụa thì thôi không nói, nhưng nhìn đống đồ bổ này cũng phải mấy

nghìn tệ, còn đồng hồ này ít nhất cũng phải bốn năm mươi nghìn, em chỉ

là một sinh viên nghèo vừa tốt nghiệp, đào đâu ra tiền để mà mua chứ?”



Vu Đông cầm hộp đồng hồ lên nói, “Để rồi đó mẹ anh vừa gặp em thì trong

lòng sẽ nghĩ, tiểu yêu tinh từ đâu ra tiêu tiền của con trai mình mua

quà cho mình vậy chứ.”



“...” Hạ Phong không còn lời phản bác, “Mẹ tôi sẽ không nói vậy đâu.”



”Anh không hiểu phụ nữ đâu!” Nét mặt Vu Đông biểu đạt rõ anh không hiểu lòng dạ đàn bà.



”Không phải em nói của tôi chính là của em sao, em phân chia rạch ròi

như thế làm gì.” Hạ Phong không nói lại Vu Đông, chợt nhớ lại cuộc đối

thoại hồi sáng sau khi ra ngoài.



”Tuy vậy em rất vui mừng vì anh có hiểu biết này!” Vu Đông ra vẻ lòng em rất được an ủi, “Nhưng chuyện này chỉ hai ta biết là được, đối với bên

ngoài vẫn cần phải chú ý, đặc biệt là bố mẹ hai bên, phải cố gắng ra vẻ

con sẵn lòng tiêu tiền vì đối phương.”



”Một sinh viên vừa tốt nghiệp như em làm sao hiểu được nhiều chuyện kỳ quái thế chứ.” Hạ Phong không còn lời để nói.



”Đây không phải là chuyện kỳ quái mà là đối nhân xử thế, đàn ông kỹ

thuật các anh ấy à.” Vu Đông lắc đầu nói với vẻ tiếc hận, “Ai ai cũng IQ cao EQ thấp, em đoán chắc chắn đến giờ anh vẫn chưa biết vì sao An An

lại bỏ anh.”



”Em biết An An ư?” Chợt nghe đến tên của bạn gái cũ, Hạ Phong vẫn có chút sững sờ.



”Không phải sáng nay anh lỡ miệng đấy à.”



Hạ Phong không muốn thảo luận vấn đề bạn gái cũ với Vu Đông, thế là không nói gì thêm nữa.



”Sao nào? Vẫn còn để ý hả? Hay là anh nói với em đi, em giúp anh phân


Mua hoa thì mua hoa, lại còn giảng giải nhiều! Hạ Phong đi theo sau thầm oán.



”Bác sĩ Hạ đến rồi à.” Vừa vào cửa đã có không ít y tá chào hỏi Hạ Phong.



Hạ Phong mỉm cười gật đầu, rất phong độ.



Vu Đông im lặng nhìn đường, kỹ năng tán tỉnh của mấy cô em này cao thật, bình thường không nhận ra đấy.



”Sao thế?” Hạ Phong thấy Vu Đông đứng trước cửa thang máy không nhúc nhích thì hỏi.



”Em đang đếm hoa đào của anh.”



”Hoa đào gì, không phải em mua hoa cẩm chướng sao?” Hạ Phong ngờ vực hỏi.



“... Người ngốc cũng là một cái phúc mà!” Vu Đông thở dài nói.



”Đừng lẩm bẩm nữa, lên thôi!” Hạ Phong thấy thang máy đến thì đưa tay chặn cửa thang máy lại, ý bảo Vu Đông vào đi.



Vu Đông hoàn hồn, đang tính đi vào thì như nghĩ đến điều gì đó, chợt hô lên đợi đã.



Hạ Phong thấy trong thang máy có khá đông người, đành phải tránh ra cho người khác đi vào trước.



”Lại làm sao nữa?” Tính tình tốt của Hạ Phong cũng sắp tiêu tan.



”Đừng nóng mà!” Vu Đông trợn mắt nhìn Hạ Phong mà nói, “Em vừa nghĩ dù

bố mẹ anh chưa từng gặp An An, nhưng chắc đã nghe tên với cả công việc

rồi nhỉ, với cái tuổi này của em thì không phù hợp đâu.”



Có thể đừng cứ mở miệng là An An được không, nói cứ như cô hiểu rõ lắm ấy!



Hạ Phong vô cùng hối hận vì sáng hôm qua đã lỡ lời, miễn cưỡng lấy lại

bình tĩnh mà nói: “Yên tâm, bố mẹ tôi không phải là người nhiều chuyện,

trước kia tôi cũng chỉ nói An An là đàn em khóa dưới của tôi, còn những

chuyện khác thì không nói nhiều.”



”Nhưng em không phải là An An, cũng không phải là đàn em của anh.” Vu

Đông nói đầy oan ức, “Rõ ràng em tên Đông Đông, không muốn đổi tên đâu.”



“...” Có ai bắt cô đổi tên đâu, hơn nữa Đông Đông là cái quái gì thế.



”Bọn họ không hỏi thì em không nói là được chứ gì.” Hạ Phong cảm thấy

phiền toái chết đi được, sớm biết thế thì chi bằng nói thật với bố mẹ,

đầu óc thế nào mà lại đi kết hôn chứ.



”Được rồi, vậy em miễn cưỡng gọi một lần An An vậy!”



Vu Đông miễn cưỡng đi vào thang máy.