Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 40 : Khắp nơi tính kế

Ngày đăng: 16:43 04/08/19

Trong bóng đêm đoàn người di chuyển. Những ám hiệu được bỏ xuống một cách đầy tinh vi và kín đáo Trong căn miếu lụp sụp ngoài kinh, Tèo trầm giọng, nhìn Đào Cam Mộc nói: “ Không có ai theo sau chứ.” Đào Cam Mộc lắc đầu: “ Đã cẩn thận hết mực, chắc chắn sẽ không có dấu vết.” “ Ừm.” Tèo tiếp: “ Lên đường.” Đoàn người cẩn thận lên đường. Thỉnh thoảng Tèo cho người đi sau, xoá dấu vết. ........ Hai ngày sau, A Lão cũng cho người lên đường. Lần theo dấu vết đến phía thành Đông Đại La, bỗng hai bóng người xuất hiện đồng loạt ra tay. Cuộc chiến đấu diễn ra kịch liệt, nhân thời cơ hỗn loạn. Một tên áo đen chuồn đi. Giải quyết xong những người còn lại, Mai trầm giọng nói với chồng: “Chắc chắn trong những kẻ đi theo Đào Cam Mộc có gian tế. Mình hãy ở đây bám theo, tôi đi về trước báo cáo với Tèo.” “ Ừm.” ...... Bóng áo đen chật vật chốn về, nhìn A Lão vội bẩm: “ Thưa trưởng lão, bọn người Quốc Công vô cùng cẩn thận. Đang lần theo dấu vết thì bị phục kích. Tất cả đều đã chết.” “ Hừ.” A Lão tiếp: “ Bảo mật rất tốt. Càng bí mật, ta càng muốn xem các ngươi là ai.” ngừng lúc rồi nói: “ Hãy gọi A Hạ vào đây.” “ Rõ.” Lúc sau A Hạ vào, A Lão liền nói: “ Đã có đầu mối xác định vị trí của tên Quốc Công. Nhưng đối phương vô cùng cẩn thận. Ngươi cho người lần theo kí hiệu tìm đến vị trí hoặc chí ít là hạn chế mục tiêu bằng bất cứ giá nào.” A Hạ vội vàng đáp: “ Xin Trưởng lão cứ yên tâm.” “ Ừm. Việc này rất nguy hiểm. Ngươi hãy cẩn thận. A Nam còn mình ngươi, nhớ bảo trọng.” A Lão nói. “ Vâng.” A Hạ đáp xong lui ra. .......... Lần này những tên áo đen có vẻ khá chuyên nghiệp. Cứ cách 1 ngày sẽ cho người quay về báo cáo. Đến khúc sông Luộc, Tèo một kiếm chém bay đầu 4 tên đi cùng Đào Cam Mộc rồi nói: “ Đến lúc thu lưới rồi. Mong cá sẽ to. Ngươi quay trở lại kinh đô đi.” “ rõ. “ Đào Cam Mộc đáp rồi dưới sự trợ giúp của vợ chồng Mai, nhanh chóng hồi kinh. ........ Trong phủ thành chủ Hà Nam, A Lão đi đi lại lại, lòng nóng như nửa đốt. Canh khuya đã điểm, vẫn không có người trở lại. Biết chuyện chẳng lành. A Lão bèn gọi Lê Hạ vào. Lê Hạ vừa tiến đến, A Lão nói: “ Tập hợp toàn quân. Chuẩn bị sáng ngày kia xuất phát về Hưng Yên.” “ Nhưng đó là đất phong của Quốc Công mà Tiên Hoàng đã ban.” Lê Hạ vội vã nói. “ Hừ.” A Lão nói: “ Lê Trung Tông đã mệnh ngươi nghe ta thì ta nói gì thì hãy làm.” “ Rõ.” Lê Hạ vội vã thối lui ra ngoài. A Lão nhìn tấm bản đổ nghuệch ngoạc cười lạnh: “ Hơn 100km2, ta sẽ cho người san bằng, chắc chắn sẽ tìm được ngươi.” ......... Kinh đô, Đào Cam Mộc về đến. Trong chùa Nhất Trụ, Vạn Hạnh kinh hãy nói: “ Quốc Công quyết đinh làm như vậy. Máu sẽ chảy thành sông. A Di Đà Phật.” Khuông Việt nghe kế hoạch tuy cũng cả kinh, chỉ lắc đầu cười khổ: “ Muốn sạch sẽ thì chắc chắn phải hi sinh. Một lần dứt khoát mà nó cũng ứng với số mệnh Lạc Tổ đã nói. Dù gì con người có mạnh mẽ như thế nào, chưa vượt qua Thiên Đạo thì cũng phải chịu sự ảnh hưởng thôi.” Vạn Hạnh sắc mặt trắng bệch: “ Ý huynh là....” Rồi bát đầu lẩm bẩm: “ Thụ căn diểu diểu Mộc biểu thanh thanh Hoà đao mộc lạc Thập bát tử thành Đông a nhập địa Mộc di tái sinh Chấn cung kiến nhật Đoài cung ẩn tinh Lục thất niên gian Thiên hạ thái bình.”(1) Rồi thở dài: “ Vậy làm theo ý Quốc Công đi. Mong lần này là lần cuối.” ........... Ban đêm trong cung điện, Lê Trung Tông bị dồn vào góc tường, kiếm kề lên cổ, nhìm chằm chằm Lê Long Đĩnh: “ Thật ngờ phụ hoàng dấu rất sâu, không ngờ ngươi còn sống.” Lê Long Đĩnh sắc mặt không đổi nói: “ Khi làm việc này thì huynh lên biết kết quả. Lưới trời lồng lồng. Huynh còn muốn nói gì không.” “ Haha.” Lê Trung Tông cười khổ: “ Thua là thua, chỉ mong đệ cho ta chết một cách nhanh nhất.” “ Được. Đệ chiều huynh.” Rồi ánh kiếm sắc nhọn, cắt ngang yết hầu. Xác Lê Trung Tông bất độnh, nằm xụi xơ trên đất. ........ (1): Nghĩa: Gốc cây thăm thẳm. Ngọn cây xanh xanh. Cây hoà đao rụng. Mười tám hạt thành. Cành đông xuống đất. Cây khác lại sinh. Đông mặt trời mọc. Tây sao náu hình. Sáu, bảy năm nữa. Thiên hạ thái bình.