[Đồng Nhân Harry Potter] Đôi Mắt Màu Xám Tro

Chương 4 : Đến trường

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


Không thể không nói, Enma mặc dù mơ màng ở rất nhiều phương diện, nhưng ở chỗ nhìn người thì tuyệt đối là cao thủ.



Chúng tôi ở tại một nhà trọ của cặp vợ chồng trung niên, nhà trọ rất cũ, vợ

chồng chủ trọ đều là người tốt, bọn họ có một cặp song sinh, cả ngày

chạy đi chạy về nên rất bẩn, hai người bọn họ đều là người hiếu khách,

cho nên chăm lo cho khách trước khi chăm lo cho con của mình.



Enma không thể đem tôi ra bên ngoài làm việc nên đành nhờ hai vợ chồng chủ trọ quan tâm tôi một chút.



Họ tất nhiên là vui vẻ đáp ứng rồi.



Vì để Enma không lo lắng, tôi đành phải hạ tính tình cùng chơi với hai đứa trẻ qua ngày.



”Tốt lắm, đến phiên Sharon làm vợ của em, anh, anh làm người tới dự”



Tôi đành phải trợn mắt nhìn bầu trời.



Ngày mười lăm tháng sáu là ngày Enma nhận tiền lương, Enma cuối cùng cũng tìm được căn phòng thích hợp để ở.



Chủ nhà đem phòng ở tầng ba để cho hai người thuê, tuy tầng ba là gác xép

nhưng cũng không sao. Căn phòng này bởi vì vào mùa hè nóng nực nên người khác không muốn thuê, chủ nhà đành phải giảm giá, còn đồng ý chỉ lấy

trước bốn tháng tiền thuê nhà chứ không phải là một năm.



”Công chúa nhỏ, thế nào?” Enma bất an hỏi.



Tuy rằng trước cao sau thấp, hơn nữa lại đầy bụi, nhưng mà không gian rất

lớn, chỉ cần đẩy cửa sổ ra thì có thể trực tiếp phơi quần áo dưới nắng.



”Rất tốt, con rất thích” Tôi cười với Enma một cái thật tươi.



”Phải không Tốt quá!” Enma ôm chặt tôi vào trong lòng.



Tôi cùng Enma dọn dẹp cả buổi chiều, đem tất cả lau sạch sẽ, rồi đem giường lên.



Enma đi tìm chủ nhà xin mấy miếng drap giường cũ để làm phần ngăn cách, đem phòng chia thấy mấy gian nhỏ.



Buổi tối đem cửa phòng lắp ráp ổn, Enma hưng phấn dang hai tay đi dạo quanh phòng một vòng.



”Enma, nên đi ngủ rồi, ngày mai mẹ đi làm đó” Tôi ngáp một cái rồi nhắc nhở.



Cái thân thể nhỏ chết tiệt này, chỉ dọn dẹp một tí đã mệt đến chết rồi.



”Ừ, bảo bối nhỏ nói đúng, đến đây, hôn mẹ chúc ngủ ngon” Enma nhảy lên giường ngồi xuông, nghiêng mặt nói.



Tôi bất đắc dĩ dùng cái miệng nhỏ huých vào má Enma.



”Khanh khách...” Enma hôn lên má tôi hai cái rồi ngã xuống giường cười.



Kế tiếp, tôi và Enma bắt đầu một quỹ đạo sống.


Hai vị phu nhân khen ngợi phòng ở của chúng tôi một lúc rồi mới bắt đầu bàn vào chuyện chính.



”Phu nhân Fathley, chúng tôi nghĩ con nhỏ so với công việc quan trọng hơn...”



“... Chị thế mà không phát hiện ra...”



”Haizz, Sharon đáng thương, lo lắng lâu như vậy...”



Tôi trốn ở trong phòng.



Enma cam đoan sẽ giải quyết chuyện này mãi mới tiễn được hai vị phu nhân nhiệt tình kia.



”Enma...” Tôi nhỏ giọng nói.



Khuôn mặt Enma thu lại nụ cười tươi tắn kia.



”Mẹ thật sự không thể tin được, Sharon, con chưa từng nói với mẹ chuyện này, nếu con bị người khác bắt nạt...”



Tôi cúi đầu hối hận.



Tiếng ấm nước vang lên bén nhọn.



Enma đành phải bỏ qua việc dạy dỗ tôi, chạy nhanh đi tắt bếp.



Tôi không tin tưởng Enma có thể làm được, huống hồ bây giờ Enma còn đang ở trạng thái kích động.



Enma luống cuống tay chân tắt bếp, lúc đứng dậy, không cẩn thận đụng vào

than lô, Enma vô tình đụng phải ấm nước, kết quả hét lên một tiếng vì bị nóng, tay phẩy phẩy liên tục, nước nóng giống như muốn đổ lên người

Enma.



”Cẩn thận!” Tôi hét to.



Tim đập rất nhanh, hô hấp cũng khó khăn, nếu như có ấm nước có thể chậm hơn một chút



Tôi hi vọng xa vời!



Kỳ tích xuất hiện!



Ấm nước chuyển từ vận tốc rất nhanh thành từ từ, giống như là một động tác đặt xuống vậy.



Tôi không kịp kinh ngạc, chạy đến vài bước, đẩy Enma ra, đỡ lấy ấm nước đặt lên mặt đất.



”Cục cưng, có bị phỏng không?” Enma lo lắng hỏi.



Tôi lắc đầu “Enma, lúc nãy mẹ có thấy gì không?”



”Cục cưng, cái gì cũng không quan trọng, đưa mẹ nhìn qua một cái xem...” Enma giữ chặt tay của tôi, kiểm tra cẩn thận.