[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 10 : Móng tay

Ngày đăng: 06:57 19/04/20


Phương thức dạy học của giáo sư Snape giống với phong cách làm người của hắn, không có một chút dong dài nào, không nói nhảm, đi thẳng đến trọng điểm.



Hắn nói:” Expelliarmus (trừ vũ khí của ngươi), đây là thần chú mà phù thủy hay dùng nhất, ta nghĩ cậu cần học cái này đầu tiên. Xem ta làm mẫu một lần, Expelliarmus!”



Phần eo của giáo sư ưỡn lên đến mức thẳng tắp, hắn duỗi ra tay phải nắm đũa phép, động tác vung lên mạnh mẽ, một ánh hào quang từ đầu đũa phép giống như là một tia chớp phát ra, chạm vào trên vách tường phòng làm việc của giáo sư.



Ngu Đạt có chút bất ngờ, cái thần chú này cậu chưa từng nghe Mark sử dụng bao giờ.



Cậu thật sự không xác định đây có phải là câu mà phù thủy hay sử dụng nhất không, vẫn là nói tiêu chuẩn sử dụng nhiều nhất của vị này cùng người thường không giống nhau?



Snape nhưng là không giải thích với cậu một câu nào, có vẻ như tâm tình của người này bây giờ không tốt, sẽ không sảng khoái giải thích kĩ hơn cho Ngu Đạt.



Hắn hướng về phía Ngu Đạt làm một cái nhướng mày, nam nhân Anh quốc ngạo mạn ngẩng đầu ra hiệu cho cậu nghe theo.



Ngu Đạt không thể không giơ lên đũa phép của cậu, học động tác vừa nãy của hắn, nắm lấy tay cầm của đũa phép hướng đến phía bức tường đọc thần chú:” Expelliarmus”.



Nhưng mà chẳng phát sinh ra cái gì cả.



Trong phòng yên lặng, chỉ có âm thanh của cái lọ không biết tên trên bàn làm việc của giáo sư Snape phát ra tiếng kêu ùng ục ùng ục.



Ngu Đạt lúng túng.



Trước kia sau khi cậu biết ma lực của mình mạnh hơn người ở thế giới này, cậu luôn có một cảm giác ưu việt.



Cậu nghĩ đồ đạc chính mình mang theo cùng với kĩ năng xuyên qua nên hẳn là học cái gì đều rất dễ dàng, căn bản không nghĩ tới lần thử nghiệm thứ nhất liền kết thúc trong thất bại.



Cậu bất an nói rằng:” Em thử lại một lần nữa.”



Lần này Ngu Đạt càng cẩn thận nắm chặt đũa phép, động tác vung lên so với vừa nãy càng thêm dùng sức:” Expelliarmus!”



Để cậu thất vọng chính là đũa phép như trước không có phản ứng.



Snape thả xuống cánh tay đang vòng trước ngực, hắn tựa vào bàn làm việc, đối với Ngu Đạt nói:” Dùng đũa phép mà cậu mang đến, thử một lần nữa.”



Ánh mắt Ngu Đạt sáng lên, xoay người đi tới bên cạnh hắn, đưa tay thả xuống đũa phép cũ, cầm lấy đốt ngón tay của Zuo Nuozi.




Thật sự là kỹ thuật nghiên cứu chuyên nghiệp, không biết vị này đã rút bao nhiêu móng tay của động vật rồi.



“Ta là nói mảnh móng tay này” Giáo sư Snape liếc cậu một cái.



Nói xong câu đó, hắn liền đem cái móng tay hoàn mỹ kia để vào một cái bình thủy tinh.



Ngu Đạt nhìn Snape đem tất cả móng tay còn lại đều lấy xuống, sau đó hắn đem đũa phép trả lại cậu, để cậu thử vung lên.



Ngu Đạt vung vẩy một cái, phát hiện đúng như đối phương từng nói, gỡ xuống những móng tay này đối với bản thân đũa phép không có chút nào ảnh hưởng.



“Hoàn toàn bình thường.” Ngu Đạt bội phục nhìn giáo sư Ngu Đạt.



Chuyên gia chính là chuyên gia, nói không có ảnh hưởng liền không có ảnh hưởng.



Vẻ mặt giáo sư Snape rất hài lòng.



Hắn đem bình thủy tinh kia cất đi, đối với Ngu Đạt nói:” Nghiên cứu nếu như có tiến triển, ta sẽ nói với cậu ngay lập tức.”



Ý này chính là xem như Ngu Đạt là đối tác.



Dù sao nếu để giáo sư lấy tiền mua lại những móng tay này, lấy trình độ hi hữu của nó, hắn có thể không gánh vác được.



Nhưng nếu như Ngu Đạt dùng những cái này đầu tư cho hắn liền không giống, Snape tự nhận là lấy thân phận đại sư trẻ nhất của hắn mà nói, hắn vẫn là đáng giá cái này giá trị.



“Được” Ngu Đạt không tỏ rõ ý kiến đáp.



Cho tới thành phẩm cuối cùng của độc dược, ai biết sẽ có những vật liệu nào đây?



Ngẫm lại xem, hiện tại cậu liền biết có móng tay này rồi!



May mắn cậu không biết ở trong độc dược có những tài liệu kinh khủng gì, tỉ như phân, tròng mắt, nọc độc cái gì, bằng không cậu khẳng định có đánh chết cũng không uống một ngụm.



REVIEW 11.