[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 16 : Nghiêm khắc

Ngày đăng: 06:57 19/04/20


Snape mua cho Ngu Đạt nguyên bộ vạc bao gồm các loại chất liệu —— vạc thiếc, vạc thạch anh, vạc ni-ken, vạc đá hoa cương, vạc gang…



Thời điểm Ngu Đạt nhìn thấy những cái vạc được thu nhỏ lại bằng bàn tay đang chất thành một đống ở một góc liền bị chấn động rồi.



Ngoài ra còn có nguyên bộ muôi quấy.



“Giáo sư… Chuyện này…” Ngu Đạt không biết làm sao nhìn Snape giáo sư.



“Không cần khách khí.” Snape giáo sư lạnh nhạt nói, “Tương lai cậu muốn làm trợ thủ của ta, chuẩn bị những cái này là việc cần làm.”



Ngu Đạt yên lặng không nói gì.



Thế nhưng đây cũng quá là nhiều.



Cậu chỉ là một người mới học a, thật sự không phải đại sư thuật luyện kim có trình độ thâm hậu đối với luyện kim thuật mà giáo sư Snape tưởng tượng.



Ngu đạt nuốt nước miếng một cái, trong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng gấp bội.



Làm sao bây giờ?



Ngu đạt đau đầu lên, nếu như bị giáo sư phát hiện cậu là một cái người ngu ngốc?



Tưởng tượng một chút cái nhìn nghiêm khắc của vị giáo sư này, còn có tính cách không chút lưu tình…



Ta còn có thể sống sao?



Ngu đạt đều muốn khóc.



Bây giờ cũng chỉ có nhắm mắt, gắng gượng.



Những cái đó là do tác dụng của hệ thống ở trong thế giới ma thú của cậu, hơn nữa nếu luyện kim thuật hiện thực hóa, như vậy dự theo hướng phát triển của thế giới ma thú, tóm lại là sẽ không sai.



Ngu Đạt hít thở sâu mấy cái, lấy ra hai trăm phần trăm sức mạnh cùng nhiệt tình, cậu không muốn có lỗi với bộ vạc xa hoa này của giáo sư Snape!



Chuyện đến nước này cũng không thể không lấy ra nhiều thứ hơn để đối phó.
Cứ việc cậu mờ mịt như thế nào đi nữa, cũng biết này không phải trình tự dạy học bình thường.



Không phải bắt đầu từ đơn giản nhất sao?



Huống chi, trước kia cậu có mua một số sách cũ của học sinh đã tốt nghiệp, tìm ra một quyển sách giáo khoa sơ cấp độc dược.



Bên trong quyển sách kia nhưng là không có loại bổ huyết tề này!



“Không cần thất thần!” Âm thanh của giáo sư Snape đột nhiên lớn lên, hắn đối với việc Ngu Đạt không tập trung chú ý bất mãn, nghiêm khắc nói.



Ngu đạt trong lòng cả kinh, gấp rút nói: “Xin lỗi giáo sư! Em chỉ là đang thắc mắc tại sao không phải là ngững độc dược ở cấp độ nhập môn.”



“…” Giáo sư kỳ quái liếc mắt nhìn cậu, nói rằng: “Lấy trình độ của cậu, ta cho rằng bổ huyết tề đã đủ nhập môn.”



Ngu Đạt trong lòng 囧.



Trước kia cậu vẫn lấy thân phận là học sinh để tự xưng, đối phương lại hoàn toàn cho rằng cậu khiêm tốn!



Ngu Đạt căn bản cũng không có biện pháp sửa lại nhận thức của đối phương, chỉ có thể chịu hậu quả của việc hiểu lầm.



Giáo sư là thật không có đem Ngu Đạt trở thành một người không có chút kiến thức cơ sở nào để giáo dục, trái lại hắn còn coi cậu là một cái cao thủ của một hệ thống độc dược khác, hắn thậm chí cho rằng chỉ cần nói cho Ngu Đạt một ít công cụ ứng dụng còn có một chút kỹ xảo, Ngu Đạt là có thể nắm giữ rất tốt cách chế tạo độc dược của thế giới này.



Snape nhấc lên vạc, để Ngu Đạt cũng nhấc lên một cái ở bên cạnh hắn.



Snape giáo sư làm một bước, ra hiệu Ngu Đạt theo làm một bước.



Ngu đạt lạ lẫm làm theo từng động tác của hắn, cứ việc cậu đã đủ cẩn thận.



Nhưng là cuối cùng phẩm chất của thuốc bổ huyết ngao chế ra vẫn chênh lệch rất nhiều.



Snape giáo sư nhíu mày có thể kẹp chết muỗi.



REVIEW 17