[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 28 : Thấy mà kinh ngạc
Ngày đăng: 06:57 19/04/20
“Đây là cấp cứu băng vải của thế giới Azeroth.” Ngu Đạt lẳng lặng nói, “Nếu… Em nói nếu, ngài không cẩn thận lại bị thương, liền dùng cái này, nó có thể có tác dụng giống như phép thuật hệ thần thánh của em.”
Cậu trước kia còn tại nơi hoang dã không có người cạnh thôn Hogsmeade thí nghiệm kĩ năng cùng vật phẩm đã từng thí nghiệm qua trên người Sirius, phát hiện trực tiếp dùng nó bao trùm lên trên miệng vết thương, băng vải liền trực tiếp hóa thành từng đợt ánh sáng màu vàng óng..
Yêu cầu sử dụng bên trên cũng biến mất không thấy, trừ bỏ băng vải ra, rất nhiều hạn chế sử dụng bên trên của các vật phẩm đều không có.
Như là một ít trang bị phẩm chất màu xanh tùy cơ nhặt đến ba lô của cậu —— những cái này là do có được khi bán đấu giá hoặc là tìm người phân giải thành tài liệu phụ ma, tại trên trang bị yêu cầu phải đạt đến một cấp bậc nhất định mới có thể sử dụng.
Mà hiện tại này đó đều tiêu thất, Ngu Đạt liền đoán rằng biến hóa này nhất định là bởi vì trò chơi đủ hiện hóa mà phát sinh thay đổi. May mắn, quy định về trang bị buộc định cũng không có bị hủy bỏ.
“A?” Snape nhãn tình sáng lên, hắn từ trong tay của cậu lấy ra mảnh vải kia cẩn thận nhìn.
“Loại này vải dệt tên là Phong Vải Nhung Liêu, bên trong đại khái cũng là ẩn chứa tự nhiên hệ ma pháp năng lượng.” Ngu Đạt nói.
Mảnh vải màu xanh này tản ra những tia sáng màu xanh óng ánh, một cảnh tượng ma huyễn cực kì xinh đẹp.
Snape thấy loại tài liệu chưa từng gặp qua liền có ý tưởng muốn đem nó cắt thành từng miếng để nghiên cứu làm thành thuốc.
Giống như là nhìn thấu ý nghĩ này của hắn Ngu Đạt nói: “Cái băng vải này bất luận là bị vết thương trí mệnh lợi hại như thế nào, cũng có thể trong vòng 8 giây chữa khỏi.”
Từ Snape đối với dược hiệu của thần long tâm trí thuốc nước đến suy đoán, phù thủy nơi này theo ma lực lớn nhỏ không đồng nhất, bọn họ sinh mệnh lực cũng là không đồng dạng như vậy.
Tại Ngu Đạt xem ra Snape đã là một phù thủy rất cường đại, so với hắn càng thêm lợi hại Dumbledore, Ngu Đạt không biết cụ có bao nhiêu sao cường đại, có thể hay không trực tiếp sử dụng thần long tâm trí thuốc nước.
Hiệu quả kinh người này làm cho Snape kinh dị ngẩn đầu nhìn cậu.
“Loại này băng vải này trên người của em không nhiều lắm, chỉ có hai tổ.” Ngu Đạt lại lấy ra vài cái, “Nhất định phải tại thời điểm mấu chốt sử dụng.”
Ngu Đạt cùng những người này ở trong phòng họp, bọn họ nói nhao nhao ồn ào, tựa hồ tái vì sự tình gì tình nói hay không nói cho Harry mà tranh chấp.
Nhưng là tại Ngu Đạt xem ra, đứa bé mô côi nghe nói là con bạn tốt của Sirius kia, cứ việc khi vẫn là một cái đứa trẻ sơ sinh liền tự mình trải qua chiến tranh, cũng không cần phải sớm như vậy liền đem đối phương kéo vào đi, em ấy không phải còn đang đến trường sao?
Một ngày nào đó, cậu nhìn xuyên qua cửa phòng mà Molly vội vội vàng vàng đóng lại, liếc mắt một cái nhìn thấy một cậu bé mười mấy tuổi lớn lên cũng không cường tráng, cao lớn, em ấy có một đầu tóc ngắn màu đen, mang theo cặp kính mắt tròn tròn.
Chờ đến những người đó tranh luận xong, kết quả vẫn là Sirius khuất phục, mà Ngu Đạt cũng cảm thấy tinh bì lực tẫn, cứ việc cậu chính là ở một bên nghe.
Bọn nhỏ tựa hồ ghé vào cửa, bên ngoài vô cùng náo nhiệt, cặp song sinh nhà Weasley, lại xuất quỷ nhập thần xuất hiện.
Ngu Đạt buồn cười nhìn đến bộ dáng Molly bị kinh hách.
Phải biết cậu bị vài cái đại tướng của Hội Phượng Hoàng huấn luyện —— Moody cùng Remus sau lại gia nhập Sirius, làm hai hai đứa trẻ này hâm mộ đến chết.
Bọn họ cho tới bây giờ cũng sẽ không an phận thủ thường. Ham thích nghịch ngợm gây sự, hoặc là đem người dọa sợ hãi, nếu không liền đùa khiến cho người ta cười ha ha.
“Harry Potter.” Sirius thâm tình gọi tên của con đỡ đầu của hắn
Mọi người đứng che ở trước cửa sô nổi vì hắn tránh ra.
Con đỡ đầu của Sirius vọt lên, nhào vào trong ngực của hắn.
Ngu Đạt cũng vì một màn này cảm khái, cũng rất nhanh sắc mặt liền biến trắng bệch đến kinh người
Chỉ vì đầu của đứa bé kia bị hệ thống trò chơi của thế giới ma thú ( bản tiếng trung) hiện ra tên, biểu hiện chói lọi: Harry Potter!
REVIEW 29