[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 43 : Chữa thương
Ngày đăng: 06:57 19/04/20
Từ sau khi đi đến quán bar Đầu Heo cùng nhau uống rượu, thái độ của Snape đối với cậu cải biến rất nhiều. Ngu Đạt đối với cái này thật cao hứng không thôi.
Nhưng là nếu biểu hiện thân cận với người khác của hắn không phải là làm bộ bình thản đối mặt với người ấy hoặc là trực tiếp biểu lộ ra sự ác liệt như là độc mồm độc miệng đánh giá hoặc là cái bộ dáng chọc ghẹo cậu ngày hôm nay thì càng tốt.
Cậu biết có người ở mặt ngoài nho nhã lễ độ, xử sự tao nhã, nhưng kỳ thật khi cùng bằng hữu ở chung liền hoàn toàn chính là một bộ dáng trái ngược, không nghĩ tới sự tương phản của Snape càng thêm lợi hại.
Ngu Đạt thật sự là không biết đây rốt cuộc là hạnh phúc vẫn là bất hạnh.
Cậu hiện tại thật sự phi thường nghĩ muốn tìm một chỗ đi cảm thán một chút, nhưng là đáng thương cậu hiện tại ở trong trường học đều không có chỗ để than vãn.
Snape nhìn Ngu Đạt không cao hứng, lúc này mới chậm rãi tiến vào chính đề.
“Đa số thời điểm phù thủy quyết đấu là quyết định bởi ý chí lực cùng quyết tâm, ma lực mạnh yếu ngược lại là thứ yếu.” Tiếng nói trầm thấp của Snape tại phòng học trống trải quanh quẩn. Thời điểm hắn nói chuyện, đôi khi âm cuối của từ sẽ kéo dài, có khi thanh âm của hắn sẽ cao một chút, rất giống như là đang ngâm xướng thơ ca.
Thấy hắn rốt cục bắt đầu giảng giải, Ngu Đạt cũng liền mang thái độ nghiêm túc, chăm chú nhìn hắn.
Snape đối với điểm này của cậu rất là thưởng thức.
Khi mà hắn giảng bài, Ngu Đạt sẽ không bao giờ để xen lẫn giao tình và tình cảm, cho tới bây giờ đều thực tôn kính nhìn hắn, nhưng vào lúc bình thường, cậu lại biểu hiện rất cẩn thận cùng hắn ở chung, lo lắng thương thế của hắn, vì an toàn của hắn mà tính toán.
“Một cái chú ngữ phóng ra, nếu phù thủy không mãnh liệt quyết tâm, như vậy hiệu quả của cái chú ngữ này liền sẽ giảm rất nhiều.” Snape nói, “Tại thời điểm cùng phù thủy chiến đấu, vô luận như thế nào đều không thể mất tập trung. Giống như thế giới của các cậu, nếu phù thủy không thể nhìn mục tiêu, như vậy công kích liền không thể nào có hiệu quả. Cho nên, nếu muốn tránh né, tốt nhất là đứng phía sau chướng ngại vật.”
Ngu Đạt nghiêm túc gật gật đầu.
“Đừng có quay lưng về phía bất luận người nào không đáng tin, khi cậu đang ở trong thời điểm nguy nhiểm, việc đầu tiên chính là phóng ra lá chắn của cậu.” Snape chỉ điểm, “Cùng phù thủy đối chiến, nếu có thể, chú ý động tác cổ tay của hắn. Đôi khi tốc độ phản ứng của một người so với ý thức càng nhanh, động tác tay sẽ càng nhanh biểu hiện ra khuynh hướng hắn muốn công kích.”
Ngu Đạt mở to hai mắt nhìn Snape. Dưới ánh đèn của phòng học, khuôn mặt của cậu càng thêm chuyên chú so với thời điểm dạy cậu độc dược.
Đây là một cái chú ngữ khép lại, có thể làm miệng vết thương rất nhanh khôi phục. Poppy • Pomfrey đã từng dạy cậu.
Ngu Đạt ngậm miệng ngừng thở, miệng vết thương trên lòng bàn tay rất nhanh khép lại, thực nhanh liền trơn nhẵn như lúc ban đầu, trừ bỏ có chút bụi đất, nhìn không ra là trước đó từng bị thương.
“Cám ơn.” Ngu Đạt thấp giọng nói.
“Không cần!” Snape khẩu khí thật không tốt: “Bị thương là khó tránh khỏi, ta nghĩ cậu không yếu ớt như vậy đi?”
Ngu Đạt cười gượng một chút: “Đương nhiên sẽ không.”
“Thực tốt! Như vậy tiếp tục.” Snape gật đầu, buông tay của cậu rồi đứng lên.
Ngu Đạt nhanh chóng đứng dậy. Căn bản là không có lá gan nhắc nhở vị giáo sư này, cậu là một cái mục sư, làm sao có thể sợ hãi một chút tiểu thương như vậy. Mà đối phương, tựa hồ vừa rồi hoàn toàn quên cậu biết thần thánh hệ ma pháp, có thể chính mình trị liệu.
Không để Ngu Đạt miên man suy nghĩ, phương thức huấn luyện địa ngục của Snape lại bắt đầu, Ngu Đạt không thể không chật vật cực lực tránh đi thần chú tước vũ khí do hắn phóng tới từ các loại phương hướng. Cậu đôi khi có thể né tránh, đôi khi trốn không thoát, đũa phép trong tay sẽ bị đánh bay.
Lần này giáo sư Snape “Hữu tình” trợ giúp, tại sau khi cấm đi lại ban đêm duy trì hơn một giờ.
Đã đến 12 giờ, Snape ngừng tay, nhìn cả người Ngu Đạt đầy mồ hôi, tiếc nuối đem đũa phép thu hồi.
“Hôm nay cứ như vậy đi.” Hắn nói.
Ngu Đạt nhìn bộ dáng thần thanh khí sảng của hắn, khổ bức nghĩ, người kia thật không phải là tìm người đánh hết giận sao?
REVIEW 44