[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 46 : Giáng sinh
Ngày đăng: 06:57 19/04/20
“Được rồi, nếu bắt buộc phải như vậy,” Sirius phẫn hận kích động nói, “Như vậy vì cái gì ngài không dạy Harry, không muốn cái tên Snivellus kia đến dạy, ”
“Sirius, ” Dumbledore thanh âm to hơn một chút, sau đó cụ nói, “Ta không thể dạy trò ấy, nếu làm Voldemort sớm hơn ý thức được lão có thể thông qua vết sẹo trên trán Harry nối liền, khống chế Harry đại não, ảnh hưởng tâm tình của trò ấy, đây đối với Harry là một loại thương tổn. Mà Bế quan Bí thuật, có thể phòng ngừa loại xâm lấn này, chặt đứt loại liên hệ này của hai người.”
“A!” Ngu Đạt bừng tỉnh đại ngộ, “Nguyên lai còn có loại phương pháp có thể phòng ngừa kiểu nối liền này. Kia Harry quả thật hẳn là học tập một chút.”
Phải biết tại thời điểm trước mặt Harry, Ngu Đạt luôn phải đặc biệt chú ý không cần nói ra cái gì không nên nói nói, tinh thần vô cùng căng thẳng, thậm chí lần đó giúp y trị liệu mu bàn tay, cậu cũng chỉ có thể cho y sử dụng tơ lụa băng vải.
Việc ba người đứng ở cửa nói chuyện tựa hồ kinh động những người khác ở trong căn phòng này, thang lầu truyền đến thanh âm đông đông đông của người xuống lầu thanh âm.3
“Ta phải đi rồi, Y Đạt, Sirius, cầu chúc các cậu có một cái giáng sinh khoái hoạt.” Dumbledore nói xong, ba một tiếng, liền tiêu thất.
Mà lúc này, trên lầu truyền đến thanh âm của Ron: “Ai tới?”
“Là anh.” Ngu Đạt trấn định nhìn y, “Buổi sáng tốt lành, Ron.”
“Anh cũng trở về a!” Ron ngạc nhiên nhìn cậu, “Em nghĩ anh muộn một ít mới có thể đến đâu.”
Ron còn tưởng rằng cậu sẽ ngồi xe tốc hành Hogwarts trở về, dù sao nơi này cách nhà ga Ngã tư Vua cũng không xa, ngồi xe lửa thực tiện.
“Ân, có người trực tiếp đưa anh trở về. Ba ba của em thế nào?” Ngu Đạt hỏi.
“Ông ấy đã thoát ly nguy hiểm.” Ron thoạt nhìn tâm tình không tồi.
Ngu Đạt đoán Weasley tiên sinh hẳn là không quá nghiêm trọng.
Lúc này, trên lầu lại xuất hiện hai nam hài nữa, là cặp song sinh nhà Weasley.
“Y Đạt.” Một người trong đó vẻ mặt tươi cười chào cậu.
“Em khỏe chứ, Fred.”
“Anh đoán sai, em là George.” Y nháy ánh mắt nói.
“Không, em không lừa được anh. Em chính là Fred.” Ngu Đạt bình tĩnh theo dõi tên trên đầu của y.
Ngay cả khi y có thể lừa người trên toàn hế giới, cũng không có khả năng làm khó cậu trên phương diện nhận biết hai người kia, trừ phi hai người này đản đau đi uống Quả Đa Dịch.
“Anh tại sao có thể một lần đều không đoán sai vậy?” George cảm thấy hứng thú đập bờ vai của cậu.
“Đây là kỹ năng đặc biệt.” Ngu Đạt làm bộ làm tịch nói.
“Ha ha ha.” Hai huynh đệ nở nụ cười.
Ăn xong cơm trưa của giáng sinh, bọn họ dự định đi bệnh viện nhìn Weasley tiên sinh.
Lần này là Moody cùng Remus dẫn đường, cố tình bởi vì lễ Giáng Sinh mà tàu điện ngầm không hoạt động, bọn họ chỉ có thể nghĩ biện pháp đưa bọn cậu đi.
Ngay khi bọn họ thảo luận như thế nào đi, Mundungous trực tiếp liền đem một chiếc xe hơi chạy đến trước mặt bọn họ.
“Ô tô? Muggle? Như thế nào tới?” Molly hồ nghi nhìn hắn.
Mundungous xuy xuy cười nói: “Mượn! Yên tâm, trước khi chủ nhân của nó phát hiện nó không thấy đâu ta sẽ trả lại.”
George cùng Fred hoan hô một tiếng, không thể chờ đợi được mở cửa ra đi vào.
Molly thoạt nhìn thực không cao hứng, vẻ mặt không đồng ý.
Ngu Đạt nhìn nhìn chiếc xe, phỏng đoán nó là bị Mundungous từ trong gara kia thuận tay lấy ra, phải biết, vị này chính là một vị kẻ cắp chuyên nghiệp.
Molly tựa hồ thực không vui lòng ngồi trên phương tiện giao thông có được do thủ đoạn không chính đáng này, chính là con gái của nàng lại làm nũng, khẩn cầu nàng, Remus nhìn đồng hồ, thúc giục nàng làm quyết định nhanh lên.
Ngu Đạt nhìn ra Molly thực chướng mắt nam phù thủy có hành vi không hợp này, chính là vì trượng phu đang cô đơn ở trong bệnh viện trải qua lễ Giáng Sinh, nàng vẫn là lên chiếc xe kia.
Ngu Đạt đứng ở ven đường, nhìn mười người tiến vào ô tô kia, cậu nuốt một ngụm nước bọt.
Đây chính là nghiêm trọng quá tải!
“Y Đạt, mau tới a!” George nhô đầu ra, hướng cậu ngoắc.
Ngu Đạt đi đến trước cửa xe, hướng về bên trong nhìn xung quanh, lúc này mới nhìn ra, bên trong cũng không có xuất hiện cảnh tượng đi lễ hội mùa xuân người chen người.
Cậu do dự một chút, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, chui vào bên trong xe.
Đi vào nơi này, cậu mới biết được, không gian bên trong được mở rộng, căn bản là không chật.
Tuy rằng không chật chội, nhưng là đại gia cũng đều là lần lượt ngồi, Ngu Đạt ngồi ở giữa Harry cùng Ron, cửa xe phanh một phát đóng lại.
Mundungous hưng phấn kêu một tiếng, nhất giẫm chân ga, xe bay ra ngoài.
Bệnh viện chữa trị vế thương ma pháp St Mungo tại trung tâm thành phố Luân Đôn, xe trên đường phi thường rất thưa thớt, chờ đến nơi, bọn Ngu Đạt xuống xe, mà Mundungous đem xe chạy đến góc đường chờ bọn họ.
St Mungo bệnh viện, Ngu Đạt là lần đầu tiên thanh tỉnh đi vào cái chỗ này.
REVIEW 47