[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 48 : Hỏi thăm
Ngày đăng: 06:57 19/04/20
Cậu đã từng ở một nơi nào đó nhìn thấy một câu, thích ngươi là chuyện của ta, cùng với những người khác không quan hệ.
Ngu Đạt cảm thấy chính mình hiện tại phi thường đồng ý những lời này, cậu có thể đối một người sinh ra hảo cảm, cũng có thể chôn ở trong lòng không nói. Một mình hưởng thụ cảm thụ đươn phương yêu mến, có lẽ khoái hoạt vui vẻ, có lẽ thống khổ khổ sở. Mà hết thảy những cái này, người kia sẽ không biết.
Snape cũng không giống như là một đối tượng thực tốt. Cậu biết hắn vẫn là độc thân, cậu cũng không xác định chính mình là loại hình mà đối phương thích.
Mà hiện tại, Ngu Đạt chính là biểu hiện hết thảy như thường, giống như cái gì đều không có phát sinh, cũng không có bất luận cái gì thay đổi.
Chậm rãi chờ đợi thời gian trôi qua, làm phần hảo cảm này biến thành loại tình cảm càng thêm khắc sâu, hoặc là giống như một đoạn thầm mến, tại một ngày nào đó đột nhiên biến mất.
Điều mà cậu có thể làm đối với đối tượng mà cậu sinh ra hảo cảm cũng chẳng qua là tăng mạnh hệ số an toàn của đối phương, pháp bào chính là vì nguyên nhân, bị cho là lễ vật giáng sinh bị đưa ra ngoài.
Cái bố giáp này mang một màu sắc khói bụi là sự tương giao giữa hai màu đen và xám, rất phù hợp với phong cách điệu thấp của Snape, thâm trầm mà không chói mắt.
Ngu Đạt thấy Snape cởi áo choàng ra vẫn mặc một bộ quần áo bình thường như vậy, không khỏi thất vọng hỏi ý kiến.
Snape nhướng mày, trào phúng nói: “Chỉ sợ ta còn chưa có thói quen tại thời điểm thông thường cũng muốn mặc một bộ lễ phục hoa lệ như vậy nơi nơi chạy loạn.”
Ngu Đạt giật mình nhìn hắn, nói: “Đó chính là thông thường quần áo, như thế nào chính là lễ phục?”
Snape nghiêm túc nhìn cậu một cái, phát giác cậu có thể là thật sự nghĩ như vậy, mới chậm rãi nói: ” Tiêu chuẩn hằng ngày của Ngu tiên sinh, theo tiêu chuẩn hằng ngày của thế giới chúng ta có nhiều bất đồng. Trong mắt của ta, kiện lễ phục kia chính là tiêu chuẩn yến hội.”
Ngu Đạt bả vai cúi xuống dưới, cậu uể oải nói: “Ngài bình thường không mặc nó, chờ đến khi gặp được nguy hiểm lại thay liền không còn kịp rồi.”
Phải biết Snape cũng không như là cậu có thể trực tiếp đổi trang bị trong hệ thống game, khi gặp được nguy hiểm thì làm gì có thời gian cho hắn thay quần áo a!!!
“Cám ơn ý tốt của cậu.” Snape ánh mắt phức tạp nhìn cậu, thanh âm trầm thấp hòa hoãn nói: “Đó là một bộ áo choàng phù thủy vô cùng cường đại.”
“Ngài mặc rồi?” Ngu Đạt ngẩng đầu nhìn hắn.
Snape gật gật đầu: “Giống như đũa phép kia của cậu, kiện áo choàng phù thủy kia có thể khiến cho người dư thừa tinh lực và ma lực, nhưng là nếu luôn mặc cái quần áo này, thói quen ỷ lại ngoại vật mà không để mắt đến tự thân năng lực, như vậy cũng chỉ có thể tự rước hại mà thôi.”
“Ta hôm nay đã cho nó ăn rồi.” Sirius đi tới, vuốt ve sống lưng Buckbeak.
“Ngẫu nhiên vẫn là muốn cho nó cải thiện sinh hoạt một chút.” Ngu Đạt hàm hồ nói, trước Buckbeak chính là ăn một ít xương gà sao?! Cái này có thể ăn no sao?
Ngu Đạt đứng lên, đi đến bên cạnh Sirius, cậu giống như vô ý hỏi: “Tớ nghe nói, cậu cùng Snape là tốt nghiệp cùng một năm?”
“Đúng vậy, như thế nào đột nhiên nói cái này?” Sirius nghi hoặc quay đầu nhìn cậu.
Ngu Đạt cực lực trấn định, ánh mắt nhìn chằm chằm Buckbeak, không nhìn hắn nói: “Tớ chỉ là có chút tò mò, sinh hoạt vào thời điểm các cậu còn là học sinh có gì không giống với sinh hoạt của các học sinh trong trường bây giờ?”
“Ngô…” Sirius nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Không có gì là không giống cả, chương trình học đều là giống nhau, thậm chí viện trưởng của chúng tớ cùng hiệu trưởng đều là một người.”
“Khi còn là học sinh, các cậu là dạng gì?” Ngu Đạt hỏi.
Sirius không có nghe được cái từ các cậu này là chỉ hắn cùng Snape, hắn trực tiếp liền liên tưởng đến năm tháng xanh mướt của mình —— Chân Nhồi Bông, Gạc Nai, Mộng Mơ, còn có tên phản đồ kia, Đuôi Trùn.
Sirius đương nhiên đối cái đề tài này thực cảm thấy hứng thú, vì thế tựa vào cửa sổ thao thao bất tuyệt cấp Ngu Đạt giảng lại thời điểm sinh hoạt vườn trường khoái hoạt của bọn họ.
Bọn họ ở thời điểm đó vẫn là nhân vật phong vân, ba ba của Harry vẫn là một tầm thủ, giống như vị trí hiện tại của Harry, hơn nữa hắn cùng mẹ của Harry vẫn là chủ tịch của hội học sinh của nam và nữ.
Ngu Đạt đầu hắc tuyến nhìn hưng trí bừng bừng Sirius, cậu cũng không phải là muốn nghe cái này!
“Tớ là muốn hỏi… thời điểm đó, Snape là dạng gì?” Ngu Đạt không thể không trực tiếp hỏi.
“Snivellus?” Sirius mặt mày hớn hở bật người liền xụ xuống, “Cậu như thế nào hỏi hắn?”
Sirius hồ nghi nhìn khuôn mặt không được tự nhiên của Ngu Đạt.
REVIEW 49