[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 90 : Tình yêu
Ngày đăng: 06:58 19/04/20
Có ý tứ gì?
Snape không khỏi nổi giận trong bụng, Ngu Đạt cùng hắn cùng một chỗ như thế nào chính là “Dễ dàng tha thứ”?!
Nhìn bộ dáng cái gì cũng hiểu những kì thực cái gì cũng không hiểu của con chó ngu ngốc kia, Snape liền hận đến nghiến răng, rất muốn cho hai phát vào khuôn mặt kia của hắn.
Nhưng là Ngu Đạt giống như rất không cao hứng đối với sự tranh chấp của bọn họ, Snape cũng đành cố gắng nhẫn nại. Hắn cười lạnh một chút, ném cái tên Sirius mang một bộ đầy lòng căm phẫn bênh vực cho bạn tốt cùng Remus một bộ muốn đi ra bên ngoài chào hỏi ra đằng sau đầu, tự đứng dậy li khai phòng.
Hắn có chút lo lắng, Albus đi ra ngoài còn biết đội mũ chùm đầu lên, mà cái tên ngốc Ngu Đạt kia không biết là có biết che giấu mình đi không.
Snape đi xuyên qua hành lang, đến căn phòng mà trước đây hắn đã từng giúp Ngu Đạt đổi qua quần áo, hắn dừng lại một chút.
Hắn nhìn căn phòng kia một chút, phát giác ở cái căn phòng ấy chỉ cánh một cái cửa với căn phòng trước kia hắn còn nghe được cái ‘lời tiên đoán’ chết tiệt kia.
ở cái quán bar này, hắn có hai cái kí ức không tốt, trước đó hắn còn tưởng rằng hắn sẽ không bao giờ bước chân vào đây nữa.
Nhưng mà, hiện tại hắn vẫn đừng ở nơi này, điều này làm cho hắn không thể không cảm tạ vị thần đã khiến cho cái kì tích này xảy ra —— vị thần không biết tên đã chiếu cố Ngu Đạt, đúng là ngài ấy khiến Ngu Đạt có thể tại thế giới này sống lại.
Snape chỉ nhìn thoáng qua một chút rồi bước xuống lầu.
Hắn vừa mới đi đến cái bậc thang cuối cùng, Ngu Đạt liền vội vàng bưng khay quẹo vào lại.
“Em tại sao lúc nào cũng hấp tấp như vậy.” Snape đỡ lấy cái khay thiếu chút nữa là đổ lên người cậu, dùng đũa phép khống chế đống thức ăn đã bay ra.
“A ——” Ngu Đạt kêu lên sợ hãi, nhìn thấy Snape cứu vớt thức ăn, cậu nhanh chóng ngậm miệng.
Ngu Đạt ngại ngùng nở nụ cười một chút, nhỏ giọng nói: “Phòng bếp không có đồ ăn, em liền dùng ma pháp nấu nướng của em làm một chút. Nửa ngày không ăn một chút nào, em đều đói bụng. Severus, anh cũng đói bụng đi, đem cái này bưng lên đi, các anh ăn trước.”
Ngu Đạt đem khay đưa cho hắn, xoay người muốn đi.
“Em đi đâu đó?” Snape giữ chặt cậu.
Ngu Đạt quay đầu, kỳ quái nói: “Em đi phòng bếp làm một chút đồ ăn a, đống đồ này chỉ đủ một nửa số người ăn.”
Trong phòng là một mảnh đống hỗn độn, cái bàn nghiêng, ghế dựa lệch qua một bên.
Remus dở khóc dở cười nhìn Sirius, Snape tay trái ôm cánh tay, lòng bàn tay của tay phải ấn ấn xương gò má.
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn ba người: “Đây là làm sao vậy?”
“Ai biết?” Snape hừ lạnh một tiếng: “Con chó ngu xuẩn kia giống như là điên rồi.”
“Anh bị thương?” Ngu Đạt nhíu mày kề sát vào hắn, Snape trên mặt có một khối máu ứ đọng.
Sirius ánh mắt ướt át nhìn Ngu Đạt thấy sắc quên bạn, rõ ràng tình trạng của hắn so với cái tên chết tiệt kia thê thảm hơn nhiều!
Hắn chết sống hô lên: “Ta muốn lập tức đi tìm chết! Lập tức!!!”
Vừa rồi hắn nổi giận đùng đùng vọt vào phòng, đánh về phía Snape, Snape bất ngờ không kịp đề phòng trúng một đòn, lập tức buông ra khay, không chịu yếu thế đánh trở về.
Sirius máu gà nổi lên, đã sớm quên trên người mình còn mang theo trạng thái suy yếu, suy yếu không chỉ ma lực của hắn, còn có sức chịu đựng cùng thể lực của hắn.
Dùng thuật ngữ bên trong trò chơi nói thì, cột máu rõ ràng không sánh bằng không nói ngay cả trị số lực lượng cũng thấp hơn nhiều so với Snape.
Kết quả chính là Sirius đánh hắn một cái, sau đó liền trúng một trận đòn của Snape.
Snape tâm tình tốt. Tâm tình của hắn tốt, biểu hiện chính là cái thể loại đánh nhau ng ngốc đó hắn cũng vui vẻ tiếp nhận.
Cơm trưa tình yêu mà Ngu Đạt làm cho hắn đã không có, Snape nghĩ vậy cái còn đánh nhiều hơn hai quyền, khi Remus rốt cục kéo hắn ra, hắn thấy đã đủ liền thu thối lui đến một bên. Bằng không bị Ngu Đạt thấy hắn không cần đũa phép, tự mình đánh nhau cùng con chó ngu ngốc, còn tưởng rằng lại là hắn khiêu khích cái gì, thế thì oan uổng chết.
Sirius sau khi bị đánh, nghiến răng nghiến lợi hạ quyết tâm, muốn đem cái trạng thái chết tiệt trên người này giải quyết!
Cứ tiếp tục như vậy, ngay cả đánh nhau hắn cũng đánh không lại, thế thì còn có thể làm gì! Hắn biết trước kia có khả năng không có cách nào giải quyết, như vậy hiện tại liền có một biện pháp vô cùng tốt, đó chính là sau khi chết được Ngu Đạt cứu lại thì cái trạng thái chết tiệt này sẽ được giải quyết.
REVIEW 91