Đông Phương Bất Bại Chi Noãn Dương
Chương 3 : Cùng giáo chủ đi thăm phu nhân
Ngày đăng: 23:45 21/04/20
Thực tế lúc ba người vừa vào tiểu biện, Đông Phương Bất Bại đã tỉnh, y nghe tiếng bước chân đến, rồi lại rút về, y cầm ngoại bào trên kệ choàng lên người, đi ra ngồi trên ghế khắc hoa ở gian ngoài, cầm ấm trà trên bàn rót cho mình một chén, y ngược lại muốn nhìn xem ba người ngoài ấy sẽ làm ra chuyện gì.
Đồng Bách Hùng thấy Dương Liễm rõ ràng chuẩn bị vào nhà, kết quả lại bước về, trên mặt lập tức sinh ra vài phần tức giận,”Oanh, ngươi thằng nhãi này sao lại lề mề như vậy.”
Dương Liễm vội ho một tiếng, hạ giọng nói, “Đồng đường chủ, ngài nếu không có chuyện gì quan trọng, thì sau một canh giờ nữa lại đến được chứ, mấy ngày nay sự vụ trong giáo quá nhiều, theo tại hạ thấy, giáo chủ cần nghỉ ngơi nhiều một chút.”
Đồng Bách Hùng mắt nhìn cửa phòng đóng chặt, lại nghĩ đến mấy ngày nay Đông Phương huynh đệ vất vả, nên không thúc Dương Liễm vào nữa, hắn nhìn Tang Tam Nương, tựa hồ bảo nàng quyết định.
“Đã như thế, chúng ta một canh giờ sau sẽ đến,” Tang Tam Nương lo lắng nhiều hơn Đồng Bách Hùng một phần, nàng nhìn Dương Liễm một thân bạch y, “Nếu giáo chủ tỉnh, nhờ ngươi bảo người đến gọi bọn ta.” Nàng vốn cho rằng Dương Liên Đình bất quá là một kẻ chỉ biết nịnh nọt chủ thượng, một mực xem thường hắn, bất quá hiện tại lại thấy Dương Liên Đình thật sự tâm quan tâm giáo chủ, bằng không cần gì mạo hiểm đắc tội hai người họ nói ra những lời như vậy, chính vì thế, nàng đối Dương Liễm thêm một phần xem trọng.
Dương Liễm nào biết chỉ vì một việc nhỏ này mà Tang Tam Nương nhìn hắn với một ánh mắt mới, cho nên người ta nói, nữ nhân yêu hận chỉ trong chớp mắt, lời này cũng không phải không có đạo lý. Hắn thấy Tang Tam Nương nói chuyện khách khí với mình, cũng vội trả lời,”Nhị vị yên tâm, hôm nay tại hạ sẽ canh giữ ở đây, nếu giáo chủ tỉnh, ta lập tức cho người thông tri các vị.”
Hắn đã sớm qua cái tuổi xúc động rồi, cách đối nhân xử thế trong cuộc sống ma luyện cũng đã biết khéo léo đẩy đưa, đứng trong viện hai tiếng so với việc đắc tội hai nhân vật trọng yếu trong giáo căn bản không đáng nhắc tới.
Quả nhiên, Dương Liễm vừa nói ra lời này, ánh mắt Tang Tam Nương nhìn hắn đã không còn khinh thường, mà ngay cả Đồng Bách Hùng cũng không cho hắn sắc mặc khó xem nữa, điều này cho Dương Liễm khá là thưởng thức hai người này, trong kiếp trước có mấy ai có thể yêu ghét phân minh thế này?
Lúc Đồng Bách Hùng cùng Tang Tam Nương chuẩn bị rời đi, chỉ nghe trong phòng truyền ra thanh âm của Đông Phương Bất Bại, “Các ngươi vào đi.” Vừa dứt lời, đã thấy cửa mở toang, Dương Liễm nhìn vào, Đông Phương Bất Bại vẫn ngồi trên ghế, hắn liếc mắt bắt đầu đánh giả phiến đại môn này, nhìn xem trọng lượng của nó, mở cửa đóng cửa chỉ cần phất tay, thật khiến hắn có cảm giác tục nhân chỉ cần đứng nhìn là được.
Đông Phương Bất Bại thấy Đồng Bách Hùng cùng Tang Tam Nương đã vào phòng, mà Dương Liễm vẫn còn chăm chú nhìn hai phiến đại môn, y không khỏi thấy buồn cười, “Sao, Dương tổng quản đối với hai cánh cửa này của bổn tọa có hứng thú?”
“Thi Thi không cần đa lễ như vậy,” Đông Phương Bất Bại nhận trà, không uống, mà là đặt lại trên bàn nhỏ,”Hôm nay tới là muốn nói cho các phu nhân, gần nhất bổn tọa có chuyện quan trọng phải xử lý, không có nhiều thời gian làm bạn với các nàng.”
Thi Thi mắt nhìn bị chén trà bị để qua một bên, ánh mắt trầm xuống,”Thi Thi minh bạch, thỉnh phu quân nhất định phải chú ý thân thể nhiều hơn.” Nói, liền chuyển ánh mắt vào người Dương Liễm đứng sau Đông Phương Bất Bại,”Dương tổng quản, thỉnh nhất định phải hảo hảo chiếu cố phu quân.”
“Phu nhân nói quá lời, đây là chức trách của thuộc hạ,” Dương Liễm hành lễ, đảo mắt nhìn, sáu vị phu nhân khác vẻ mặt cũng ảm đạm, hắn tự đáy lòng thở dài, những nàng ấy cũng là người đáng thương, nếu có thể, hắn cũng không hy vọng những nữ nhân này ù ù cạc cạc bị Đông Phương Bất Bại giết.
Đông Phương Bất Bại trong mắt hiện lên một tia không vui, đứng dậy,”Các ngươi sớm nghỉ ngơi đi, bổn tọa còn có sự vụ phải xử lý, không tiện ở lâu.” Nói xong, không chút nào lưu luyến bước ra ngoài.
Dương Liễm ôm quyền hành lễ với các vị phu nhân, vội vàng đi theo, trực giác nói cho hắn biết, Đông Phương Bất Bại tâm tình bây giờ tựa hồ không tốt.
Một nơi trên Hắc Mộc Nhai, Đồng Bách Hùng thô thanh đối Tang Tam Nương nói,”Ngày xưa ta nhìn không vừa mắt Dương Liên Đình, hôm nay nhìn lại, thấy hắn cũng không hẳn là người vô năng.”
Tang Tam Nương gật đầu nhẹ,”Võ công tuy không tốt, đầu óc lại không tồi, để hắn làm tổng quản trong giáo cũng xem như phù hợp.”
Bởi vì không có nhiều hảo cảm với Dương Liên Đình, nên hai người cũng không nhắc hắn nhiều, chỉ là ấn tượng có đổi mới, rất nhiều thứ cũng sẽ đổi theo.
Hết Cùng giáo chủ đi thăm phu nhân