Dụ Đồng

Chương 110 :

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


” Hoàng Thượng! Điện hạ tự tay viết tín!” Một gã ám nhãn lệ thuộc vào Ti Hàn Nguyệt  đột nhiên xuất hiện ở trong tẩm cung Tuyên đế Ti Ngự Thiên, hai tay vừa giao ra tín hàm liền nháy mắt biến mất vô ảnh.



Sau khi lấy được phong thư, Ti Ngự Thiên cũng không vội mở ra mà là ngồi ở trên ghế dùng ngón tay không ngừng vuốt ve phong thư , đây là phong thơ Hàn Nguyệt lần đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm viết cho mình, trước kia nếu không phải phái người truyền lời thì chính là đơn giản nói đôi ba câu, lần này cư nhiên lại đưa tới cho mình một bức thư, làm cho Ti Ngự Thiên lúc này càng thêm tưởng niệm tới người đang nơi phương xa. Qua ước chừng hai khắc, Ti Ngự Thiên mới chậm rãi mở ra phong thư lấy ra thứ bên trong.



Nhìn thư của Hàn Nguyệt, Ti Ngự Thiên nhất thời dừng lại suy nghĩ sâu xa, khi thì nhíu mày khi lại thoải mái cười to. Đứng dậy đi đến một bên tẩm cung dịch chuyển một con sư tử bằng đồng bên góc, tức thì một đạo cửa ngầm chậm rãi mở ra, Ti Ngự Thiên lập tức đi vào, tiếp theo cửa ngầm đóng lại. Đi vào mật thất tràn đầy kỳ trân dị bảo, Ti Ngự Thiên từ trên tường mở ra một cái ám cách tiếp theo đem thư của Hàn Nguyệt đặt ở bên trong, dựa theo ” tình hình thực tế” thì phong thư này có thể nói là bức đầu tiên Nguyệt nhi đưa cho hắn, có lẽ cũng là một phong thư duy nhất, hắn nhất định phải bảo tồn cho tốt. Nhìn thư kia một hồi, Ti Ngự Thiên đóng cửa ám cách, rồi mới đi ra mật thất.



Ngồi lại vào chỗ của mình, Ti Ngự Thiên cầm lấy bút chuẩn bị hồi âm cho Hàn Nguyệt, lúc này thanh âm của một gã ám nhãn xuất hiện ở trong tẩm cung, trên tay cầm theo một phong thư khác: ” Hoàng Thượng, điện hạ cùng thái tử điện hạ phái người đưa tới mật hàm.” nói xong đi ra đem tín hàm giao lên.



Ti Ngự Thiên nhíu mi, rút ra hai phong mật hàm nhìn cẩn thận. Sau khi xem xong, Ti Ngự Thiên thần sắc dị thường ác liệt, tiếp đó hướng ngoài cửa hô: ” Tuyên Lí Mặc Tiếu!”



” Thần Lí Mặc Tiếu khấu kiến Hoàng Thượng!” sau một hồi nhận được mệnh lệnh, Lí Mặc Tiếu lập tức tiến đến trước mặt Ti Ngự Thiên.



” Lí Mặc Tiếu, trẫm mệnh ngươi mang hai ngàn Ngự lâm quân đi đến Lôi Thiên trấn ngay tức khắc, đây là thủ dụ của trẫm, ngươi trực tiếp đến nơi Thượng Quan lão tướng quân điều binh. Phải tránh không cần để lộ ra, sau khi tới Lôi Thiên trấn ngươi phái người bí mật liên hệ với thái tử , đến lúc đó ngươi hết thảy phải nghe theo thái tử điều hành.” Ti Ngự Thiên đem thủ dụ mới vừa viết xong giao cho Lí Mặc Tiếu.



” Thần tuân chỉ!” Lí Mặc Tiếu hai tay tiếp nhận thủ dụ lập tức lui ra ngoài.



Nhớ tới tín của Hàn Nguyệt, Ti Ngự Thiên khôi phục biểu tình, đề bút chuyên chú bắt đầu hồi âm, Nguyệt nhi đối với tình yêu có một ít nghi vấn, hơn nữa còn thật sự nói cho mình đã xảy ra chuyện gì, giống như bình thường lui tới hoàn toàn tín nhiệm hắn. Cho dù nghe xong người khác giải thích về tình yêu thì cậu nhóc vẫn đang hy vọng mình có thể nói cho y biết như thế nào là tình yêu, người vì sao mà yêu, hắn đương nhiên phải hảo hảo ngẫm lại, cẩn thận hồi âm. Bảo bối của hắn cho dù nằm ở trong lồng ngực người khác, cho dù không chán ghét người khác ôm ấp thì vẫn để lộ ra khát vọng mong muốn sự ấm áp của mình, điều này làm cho hắn cực kỳ cao hứng lại có chút ăn giấm chua, hai người kia tay chân thật đúng là rất nhanh. Bất quá trận chiến tranh đoạt này Ti Ngự Thiên cũng chỉ vừa mới bắt đầu, Nguyệt nhi trước giờ vẫn trong tình trạng đơn độc lại rất tinh khiết và không hiểu biết, với hắn mà nói đã an toàn cũng đồng dạng là nguy hiểm…… nhưng có một thứ có thể xác định chính là, Nguyệt nhi vĩnh viễn đều là Ti Hàn Nguyệt của hắn!




Lắc lắc máu trên tay, Ti Hàn Nguyệt lãnh sát mở miệng: ” Tìm mấy con cẩu đói, nhốt vào lồng sắt rồi đem những người này bỏ vào. Đem lồng sắt đặt trước cửa Ngao Tường sơn trang, thẳng đến khi những người này bị ăn sạch sẽ mới thôi! Nếu thiếu một người……” Ti Hàn Nguyệt nhìn về phía đám người Hình Ngao, ” các ngươi liền đi vào thế chỗ!” nói xong, Ti Hàn Nguyệt hướng bên trong lâu đi đến.



” Huyền Ngọc, chuẩn bị nước ấm.” Ti Cẩm Sương phân phó Huyền Ngọc một tiếng, bước nhanh theo đi lên.



” Các ngươi đều nghe rõ rồi chứ?!” Ti Lam Hạ nhìn về phía đám võ lâm nhân sĩ trong viện, biểu tình lạnh lẻo, mà ám nhãn sau khi đợi Ti Hàn Nguyệt rời đi liền bắt đầu thu thập xác đám Hắc y nhân trên mặt đất.



Lưu Mộ Dương cười lạnh nhìn một đám người đang bị dọa đến ngây ngốc, đi đến bên cạnh Ti Lam Hạ: “Cung đại nhân, nơi này đã có ta, điện hạ nên đi nghỉ tạm .”



Ti Lam Hạ gật gật đầu, nhìn Vô Phong liếc mắt một cái: ” Nếu ‘ Huyết Độc giáo ’ bừa bãi như thế, chúng ta liền trước tiên hành động, các ngươi chỉ cần chuẩn bị tốt, hai ngày sau cử hành ‘ thanh ma đại hội ’, giờ Mùi (9h) toàn bộ đi đến Vô Phong nhai diệt trừ Huyết Độc giáo, tróc nã ma đầu Huyết Hạt Vô Phong!” nói xong đi vào Lạc Nguyệt hiên, lưu lại trong viện một đám người tâm tư khác nhau.