Dụ Đồng
Chương 112 :
Ngày đăng: 06:55 19/04/20
Trên đài luận võ bên ngoài Ngao Tường sơn trang, mấy trăm danh giang hồ võ lâm nhân sĩ tụ tập cùng một chỗ, ngày hè nóng bức càng làm cho những người này trong lòng đấu hỏa tăng vọt. Lúc này hai gã cầm đầu nhìn thấy một đội nhân mã hướng bọn họ đi tới liền vội vàng tiến đến nghênh đón.” Điện hạ! Nhân sĩ võ lâm chính phái hiện tại đã toàn bộ hội tụ ở nơi này, thỉnh điện hạ cùng chư vị đại nhân huấn thị!” Nghiêm Tử Phong thấp đầu cung kính hướng người phía trước nói.
” Ma giáo Huyết Độc giáo gan lớn cuồng ngạo, không chỉ có trộm giấu [Nguyên Kiền Lục] lại không để ý đến lệnh cấm của triều đình tư luyện Phượng Hoàng Triều Phụng, không chỉ uy hiếp an nguy võ lâm mà còn đối với triều đình khiêu khích. Nếu Huyết Độc giáo có thể lạc đường biết quay lại, triều đình sẽ thả hắn một con đường sống, nhưng Huyết Độc giáo cư nhiên càng thêm kiêu ngạo, dám can đảm phái người tập kích điện hạ, hôm nay điện hạ chịu Hoàng Thượng chi mệnh hiệp đồng cùng chư vị tiêu diệt Huyết Độc giáo! Người đâu, thượng rượu!” Ti Lam Hạ thay thế Ti Hàn Nguyệt tiến lên hướng những người trong võ lâm đang im lặng thét lớn.
Bưng lên bát rượu, Nghiêm Tử Phong đứng ở bên sườn Ti Hàn Nguyệt giơ lên cao: ” Toàn lực diệt trừ Huyết Độc giáo! Báo đền điện hạ tương trợ chi ân!” nói xong ngửa đầu uống cạn, tiếp theo cầm chén ném trên mặt đất. Những người khác cũng bắt đầu hô lớn, uống xong ly rượu của mình, tiếp theo thanh âm thanh thúy vỡ vụn của đồ sứ trên mặt đất không ngừng vang lên.
Đột nhiên, mấy trăm danh sĩ mặc y phục màu trắng che mặt từ chung quanh nhảy ra nhanh chóng hướng luận võ tràng xông tới, tiếp theo giữa luận võ tràng khói trắng dâng lên.
” Cẩn thận! Có mai phục!” không biết là ai thét lên, tiếp theo thanh âm ” bảo hộ điện hạ!” truyền đến.
” Bắt sống Ti Hàn Nguyệt! Mặt khác bất lưu người sống!” vài đạo thanh âm từ góc luận võ tràng truyền ra, bị khói trắng bao phủ mọi người dần dần mất đi tiếng kinh hô bối rối phía trước.
Lúc này, một bàn tay đột nhiên hướng Ti Hàn Nguyệt xông tới, tiếp theo mạnh mẽ bắt lấy ‘ Ti Hàn Nguyệt ’, mà phiến đá bên chân của Ti Hàn Nguyệt cũng đột nhiên đình trệ. Nháy mắt khi‘ Ti Hàn Nguyệt ’ bị nắm trụ, hắn lập tức dùng một lực đàn hồi giãy mở ra, thế nhưng cửa ngầm vừa mở thì một cánh tay trong nháy mắt hắn hướng ‘ Ti Hàn Nguyệt ’ bắn ra một loạt ngân châm, đâm trúng cánh tay ‘ Ti Hàn Nguyệt ’, ‘ Ti Hàn Nguyệt ’ tê rần một chút, rồi mới cái tay kia một lần nữa túm lấy ‘ Ti Hàn Nguyệt ’ hướng bẩy rập dưới chân hiện ra rơi xuống. Ngay thời điểm ‘ Ti Hàn Nguyệt ’ và người thần bí ngã xuống, một cánh tay lạnh lẻo bắt được một cánh tay khác của ‘ Ti Hàn Nguyệt ’.
Lúc này khói đặc dần dần tiêu tán, thời điểm mọi người ở đây phát hiện ra Ti Hàn Nguyệt thì một hồng sắc bóng dáng đột nhiên xuất hiện ở phía sau Ti Hàn Nguyệt, hướng hắn đâu ra hơn mười mai phi tiêu. Ti Hàn Nguyệt lúc này trên tay đang nắm lấy một người, đang chuẩn bị đem người này lôi ra khỏi bẩy rập bên cạnh, căn bản không rảnh bận tâm đến phi tiêu phía sau, ngay lúc hắn sắp có nguy cơ bị phi tiêu bắn trúng thì một áo xanh nam tử xuất hiện che ở phía sau Ti Hàn Nguyệt, sử dụng kiếm đánh rơi xuống phi tiêu đang bay cấp tốc đến, ” đinh!” vài tiếng, phi tiêu bị chặn lại, áo xanh nam tử lại nháy mắt hướng hồng y nữ tử phóng ra một phen chủy thủ, hồng y nữ tử bị đánh trúng bụng té ngã trên đất, mà bả vai áo xanh nam tử này lại bị một quả phi tiêu gây thương tích. Lúc này, Ti Hàn Nguyệt một cái mạnh mẽ đem hai người từ trong bẩy rập kéo lên, ném sang một bên.
” Nghiêm Tử Phong!” một cái phi chân, Ti Hàn Nguyệt đem một trong hai người đá bay ra ngoài, tiếp theo thanh âm xương ngực gảy truyền đến.
Nghiêm Tử Phong quỳ rạp trên mặt đất, sau khi phun ra mấy khẩu máu loãng liền thất kinh nhìn người phía trước, người vừa rồi hắn bắt lấy như thế nào lại là Cung Vô!
” Chủ tử! Cẩn thận!” Huyền Ngọc cùng Huyền Thanh canh giữ ở bên người Ti Hàn Nguyệt, nhìn về phía bọn người ở giữa sân đang hướng bọn họ chạy tới.
” Bắt sống Ti Hàn Nguyệt!” lúc này, một gã áo trắng bịt mặt lớn tiếng thét lên, gần một ngàn danh sĩ võ lâm cùng Bạch y nhân đem đám người Ti Hàn Nguyệt bao vây ở giữa.
” Điện hạ!” đột nhiên một tiếng thét kinh hãi truyền đến, chỉ thấy Diễm Cơ kinh hoảng nhìn Ti Hàn Nguyệt, thần sắc đại biến.” thái tử điện hạ cùng Vương gia trúng phải ‘ Ngưng Ngọc ’!” nàng vừa rồi phát hiện hai vị điện hạ có chút không đúng, bước lên phía trước kiểm tra, cũng không nghĩ hai người này cư nhiên đều trúng cùng một loại Ngưng Ngọc!
Ti Hàn Nguyệt không chút nào để ý tới người chung quanh, hai bước đi đến bên cạnh Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương ngồi chồm hổm xuống, ” đó là cái gì?”
” Người trúng phải Ngưng Ngọc đầu tiên là thân thể xuất hiện ảo giác, tiếp theo sẽ toàn thân vô lực…… rồi mới…” Diễm Cơ mạnh mẽ cắn môi dưới, ” rồi mới sau mười hai canh giờ sẽ hoàn toàn đánh mất ý thức, biến thành người chỉ biết nghe lệnh làm việc … cũng chính là… giống như một con rối!”
Bên này Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương đều trúng độc, bên kia bọn người vây hãm Ti Hàn Nguyệt đã muốn hướng bọn họ vọt lại đây.
” Nếu muốn bắt sống thất điện hạ, còn phải xem Huyết Hạt Vô Phong ta có đáp ứng hay không!” Vô Phong từ nãy không cùng Ti Hàn Nguyệt đi ra hiện giờ dẫn theo vài vị trưởng lão, hai vị hộ pháp, bốn gã độc vật cùng mấy trăm danh giáo chúng Huyết Độc giáo vây quanh những kẻ đang muốn bắt sống Ti Hàn Nguyệt, trong khi bọn họ vẫn còn đương ngốc lăng thì nháy mắt hắn dẫn đầu đề kiếm vọt lên.
” Giết chúng ta, giết chúng ta đi……” đám võ lâm nhân sĩ đã khôi phục lại cùng Bạch y nhân lớn tiếng la hét, loại tra tấn này làm cho bọn họ chỉ cầu được chết ngay lập tức.
” Vô gian luyện ngục: Thì (năm tháng) vô gian, khống (trống rỗng) vô gian, tội khí (lỗi lầm lớn) vô gian, bình đẳng (ngang hàng) vô gian, sinh tử vô gian, bọn ngươi đã dám hạ loại thủ đoạn này sẽ phải tự mình gánh vác luyện ngục chi quả. Tổn hại người không nên tổn hại sẽ phải chấp nhận nổi thống khổ trong vô gian luyện ngục!” Ti Hàn Nguyệt thanh âm phảng phất như từ bầu trời truyền đến, trống không mờ mịt mà tràn ngập hành hạ đến chết!, “ngày đó các ngươi tổn hại phụ hoàng ta, ta diệt tam môn đại sát thủ chính là muốn cho các ngươi một cái cảnh cáo, đối với các ngươi là đã đánh giá quá cao, các ngươi thế nhưng càng thêm không biết sống chết. Đông Nguyệt quốc, sau là Hồng Tụ Thiêm Hương, đến lần này là [Nguyên Kiền Lục], còn có những người bị ta uy cho cẩu , các ngươi thật sự cho là ta không biết ai phái tới sao? Ở trong mắt ta, các ngươi bất quá là những con kiến có chút đê tiện, các ngươi như vậy làm thế nào có thể bắt sống ta?” (chị lạy em, nói nữa là chị lăn ra chết tươi đấy…)
Cả người Ti Hàn Nguyệt buộc chặt lại, cả thân mình cháy bừng lên, tiếp theo vô số hỏa xà từ bên trong người bay ra ngoài, nháy mắt chui vào toàn thân những người này, chỉ khác với vừa rồi là chỉ tập trung ở phía chân. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc, thanh âm hoảng sợ, cầu xin tha thứ không ngừng từ trong đám người phát ra.
” Điện hạ! Thất điện hạ, chúng ta… chúng ta bị hạ dược… căn bản không biết là sao lại… sao lại xảy ra chuyện này a, điện hạ… điện hạ tha mạng a!!” một ít người võ lâm bắt đầu hét lên hướng Ti Hàn Nguyệt phóng đi.
” Các ngươi tổn hại tên tuổi phụ hoàng, tự tiện can thiệp chuyện [Nguyên Kiền Lục], vốn đã là tử tội! Muốn mượn tay Ti Hàn Nguyệt ta thay các ngươi diệt trừ Huyết Độc giáo, các ngươi cho là ta không biết sao?” ngọn lửa trên người Ti Hàn Nguyệt lại tiêu tán, vừa mới dứt lời vô số rắn nước lại bay ra ngoài, những người này lại lập tức từ nơi hỏa ngục rơi vào băng chi luyện ngục.
Cứ như vậy, Ti Hàn Nguyệt càng không ngừng dùng hỏa lẫn băng tra tấn những người đó, thẳng đến một canh giờ sau, Ti Hàn Nguyệt mới thu hồi năng lực ở trên người bọn họ. Thân thể những người này có vài nơi bị đốt trọi, có vài nơi đã gần bị đông chết, nhưng làm cho những người khác cảm giác khủng bố nhất chính là, những người này không có một người nào chết đi, có vài người sau khi chết ngất lại bị cảm nhận sâu sắc mãnh liệt hơn cứu tỉnh, thứ bọn họ hiện tại duy nhất sở cầu chính là có thể thống khoái chết đi. Những người này thời khắc bị thiêu hủy, ngay cả cắn lưỡi tự sát đều làm không được. Địa ngục nhân gian bất quá cũng chỉ như thế, không! Một khi đã hiểu rõ Vô gian luyện ngục thì so với địa ngục nhân gian càng thêm thống khổ vạn lần! Những người đứng bên cạnh nhìn có vài tên chịu không nổi loại hạnh hạ này đều chạy đến một bên nôn mửa, có kẻ đã sớm chết ngất. Đám người Lưu Mộ Dương lúc này mới hiểu được so với lúc này thì chủ tử của bọn họ lần trước đã là vạn phần nhân từ! (cả người chết đen thui là một loại nhân từ…)
Ti Hàn Nguyệt đi đến trước người Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương, hai người lúc này đã muốn nói không ra lời, bọn họ dùng ánh mắt lý giải cho Ti Hàn Nguyệt biết sự đau long của chính mình, nói cho Ti Hàn Nguyệt rằng hắn không cần sinh khí. Xoay người đưa tay lấy đi kiếm của Ti Lam Hạ, Ti Hàn Nguyệt hướng đến người trong sân đi đến, đi tới trước mặt Hà Cố cả người đã phát ra mùi khét, Ti Hàn Nguyệt một cái nâng chân mạnh mẽ đá về trước, rồi mới ném kiếm trong tay xuống.
” Đông!” ” phốc!” Hà Cố bị Ti Hàn Nguyệt cố định ở trên một cành cây tại cách đó không xa, lúc này hắn đã không còn có thể kêu la , trong mắt chỉ có ý muốn chết cùng một tia tình cảm tưởng niệm không biết đối với người nào.
” Phù Vân bảo ba trăm mười hai người hôm nay cùng sự ngu muội của ngươi mà chôn cùng! Đến nỗi ngươi… nếm thử một chút tư vị bị xuyên thủng như một con kiến của bản thân ra sao!” Ti Hàn Nguyệt tự cắn ngón tay của chính mình, hướng Hà Cố bắn một chút, một giọt huyết dừng ở trên mặt Hà Cố, rồi mới rớt vào giữa thân cây thô ráp, tiếp theo một giọt huyết tích ở xung quanh những người khác.
“Nghĩ chi vương (Vị vua của loài kiến), lắng nghe lời ta gọi về, lấy thân thể đám người này, làm nguồn dưỡng con cháu các ngươi!” khi cách xa ba mươi ba bước, Ti Hàn Nguyệt lần thứ hai gọi động vật về, sử dụng vu thuật triệu hồi cấp thấp nhất của Thiên triều, hắn trừ bỏ lúc năm tuổi ngẫu nhiên phát hiện ra thì chưa từng dùng qua, đối với hắn mà nói địch nhân của mình phải do chính tay mình giải quyết, gọi về động vật chiến đấu là chuyện kẻ yếu mới có thể làm, cho nên hắn vẫn không đem năng lực này làm như là năng lực duy nhất của mình, mà trong Vô gian luyện ngục hôm nay, Ti Hàn Nguyệt đem năng lực ngay cả phụ hoàng cũng không biết này phát huy ra, hoàn toàn phát tiết lửa giận trong lòng. Phụ hoàng vì hắn mà bị thương, hai người này vì hắn mà sắp biến thành con rối, Ti Hàn Nguyệt cũng không nghĩ chính mình cư nhiên sẽ làm người khác vì hắn mà chịu liên lụy, hắn là kẻ cường đại, vì cường đại nên không ai cho rằng hắn sẽ gặp nguy hiểm, thế nhưng hiện tại hắn đối với bản thân lại sinh ra một tia hoài nghi, chưa bao giờ từng có kinh nghiệm làm cho hắn chỉ có thể lấy phương thức mình nghĩ được mà phát tiết phẫn nộ cùng vô thố của mình.
” Trời ạ, mau nhìn!” trong đám người có người phát ra tiếng kêu sợ hãi, chỉ thấy đông nghìn nghịt kiến theo bốn phương tám hướng vọt tới, thẳng đến Hà Cố trên cây và đám người trong sân luận võ mà đi, người trên đường đều vọt đến hai bên, mà Ti Hàn Nguyệt lại không chút sứt mẻ, màn kiến đen kín nhanh chóng bao trùm lên đám người đã muốn hoàn toàn lâm vào khủng hoảng. Mà quỷ dị chính là, đám kiến này lại tự động tránh đi Ti Hàn Nguyệt, không có một con đi đến trên người hắn.
” A!!!! Giết ta đi!!!” tiếng quát tháo khàn khàn liên tiếp vang lên, thanh âm kiến cắn tụ tập cùng một chỗ, làm cho người nghe thấy toàn thân mao cốt tủng nhiên.(nổi da gà)
Không hề xem những người đó liếc mắt một cái, Ti Hàn Nguyệt phi thân rời đi, nhảy tới trước người Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương, đem ngân châm trên người hai người nhổ xuống trả lại cho Diễm Cơ, Ti Hàn Nguyệt đem hai thân mình trúng ‘ Ngưng Ngọc ’ mà trở nên dị thường cứng ngắc một tả một hữu khiêng trên vai: ” Đến Ngọc Hàn trang.” cự tuyệt người bên ngoài trợ giúp, hắn nhìn về phía Lí Mặc Tiếu, ” người của Ngao Tường sơn trang, một kẻ cũng không được lưu!” nói xong hướng xe ngựa Lí Mặc Tiếu mang đến đi tới.
” Thất… đệ…” bởi vì nói không ra lời, Ti Lam Hạ chỉ có thể phát ra khí thanh mơ hồ, ” thái tử… chi… vị, ngươi… …”
” Các ngươi không có việc gì!” đem hai người bỏ vào xe ngựa, Ti Hàn Nguyệt vừa trầm giọng nói, hai mắt màu đỏ dần dần khôi phục bình thường, ” ta sẽ không cho các ngươi vì ta mà ra xảy ra chuyện, thái tử vị vĩnh viễn là của ngươi!” ở trong mắt người khác, hắn vốn là là Nghiệt đồng, nếu như vậy, hắn nếu biến thành yêu nghiệt chân chính cũng không là gì, chính là… không biết khi đó thân thể hắn có còn là Ti Hàn Nguyệt của phụ hoàng hay không.