Dụ Đồng

Chương 59 :

Ngày đăng: 06:54 19/04/20


Nhận được tin tức truyền về, Ti Ngự Thiên thả lòng thân người tựa vào long ỷ, xem ra Nguyệt nhi không có gì nguy hiểm. Đứng dậy rời ngự thư phòng, Ti Ngự Thiên đi về hướng tẩm cung , con báo con chỉ trong thời gian chưa đến một tháng đã tiêu diệt ba môn phái lớn, nếu không vì những kẻ có tâm địa đen tối thì tháng này sẽ không buồn chán như thế a…nếu tâm tư có thể phân chia đi một ít ở nơi khác thì tốt rồi, mặc dù như vậy hắn cũng sẽ thiếu rất nhiều lạc thú, thật sự là khó xử a. Nghĩ như thế, Ti Ngự Thiên hơi hơi lộ ra tươi cười, không biết con báo con đến lúc nào có thể trở về, đây là lần đầu hắn cùng Nguyệt nhi tách ra lâu như thế. Lâu đến độ hơi thở lưu trên chiếc áo ngủ cũng đã phai nhạt đi nhiều.



….



“Đại ca, xem ra bọn Thất đệ rất thuận lợi” Ti Lam Hạ nhận được tin từ Bát đệ phái người truyền về, những lo lắng trong mắt gần đây đã tiêu tán đi xuống.



“Ân, xem ra mấy ngày nữa bọn Thất đệ sẽ trở về. Bất quá chúng ta cũng không thể thả lỏng cảnh giác, dù sao kẻ hạ độc thủ phía sau còn chưa bắt được” Ti Diệu Nhật vẫn lo lắng nói.



“Ân” Ti Cẩm Sương cùng Ti Lam Hạ gật gật đầu.



“ Dạo gần đây có người âm thầm hướng quan viên tìm hiểu tin tức Thất đệ,” Ti Cẩm Sương mặt nhăn mi nhíu nói, “ ngay cả phủ của Lục đệ cũng bị người điều tra”



“ Ta đây cũng  phát giác được gần đây có người thông qua chúng ta điều tra động tĩnh của Thất đệ, giống như có người không tin Thất đệ hiện tại ở trong cung” Ti Lam Hạ cũng nghiêm túc nói đến.



“ Đã biết kẻ đó là ai?” Ti Diệu Nhật thấp giọng hỏi.



“ Bây giờ còn chưa điều tra ra, kẻ đó làm việc rất thận trọng, đều là thông qua những người khác đến điều tra, có bắt giữ vài tên cũng là khai nhận tiền mà làm việc. Hơn nữa trong cung cũng không phát hiện kẻ nào khả nghi” Ti Cẩm Sương nói ra tình huống trước mắt hắn nắm giữ được.



“ Xem ra là có người có ý muốn bất lợi với thất đệ, mặc kệ là ai chúng ta đều phải vạn phần cẩn thận, đừng để cho kẻ theo dõi chúng ta biết được gì” Ti Diệu Nhật quyết đoán nói.



“Ân, ta đã cho người tăng cường tuần tra trong cung, cũng phái một ít ám nhãn từ chỗ Nội Giam Xử, hơn nữa ta vẫn cảm giác kẻ đứng phía sau không phải là người trong triều” Ti Lam Hạ nói ra nghi ngờ của bản thân.



“ Ngươi là nói người trong giang hồ?” Ti Diệu Nhật hỏi



“ Trong triều kẻ có thực lực làm thế trên cơ bản đều là người có liên quan đến chúng ta, người khác cũng không có phát hiện gì khác thường. Mà kẻ làm chuyện bí ẩn như thế, nếu như là người trong triều các đại thần cũng không có khả năng không để lại một chút dấu vết gì” Ti Lam Hạ nói tiếp



“ Có lý lắm. Nếu không phải người trong giang hồ thì chỉ có thể là ngoại nhân” Ti Cẩm Sương cũng nói ra ý kiến của mình



“ Mặc kệ là người trong giang hồ hay ngoại nhân, vì sao phải tìm hiểu Thất đệ? Ta không cho rằng bọn họ là đến vì dung mạo của thất đệ đâu” Ti Diệu Nhật có chút khó hiểu, thích khách lần trước đối với Thất đệ hành động nói là ám sát không bằng gọi là muốn bắt sống thì đúng hơn.
……..



Ngay dưới lầu người người kẻ kẻ bàn luận chuyện giang hồ thì trên lầu,một gian ghế khuất bên trong:



“Ô ô ô” Một nữ tử tay bưng mặt ra sức khóc lóc thảm thiết.



“Tiêu nhi a, ngươi nhỏ giọng thôi, nơi này là tửu lâu….” Nam tử thấp giọng nói, Nữ tử chậm rãi buông tay.



“Ngươi bảo ta làm sao nhỏ giọng a” Mỹ nữ tử lại la lớn, chợt nhìn sang Nam tử đang chuẩn bị hành động mới đè thấp thanh âm, “có người muốn ám hại Nguyệt nhi, ngươi bảo ta làm sao bình tĩnh được a.” Nữ tử trên mặt dị thường kinh hoảng.



“Tiêu nhi, ngươi đừng quá kích động, uống nước trước đi.” Nam tử vỗ vỗ trấn an, rồi mới lấy ly trà trên bàn đem qua.



Nữ tử lập tức mở to miệng uống cạn, lại tiếp tục mất bình tĩnh: “Hải ca, ta phải đi về, ta không cần biết gì hết, Nguyệt nhi đang gặp nguy hiểm.”



“Không được! Ngươi đã quên Điện hạ dặn gì?” Nam tử lập tức trầm giọng nhấp ngụm trà rồi lại thay khuôn mặt ôn nhu tươi cười, chỉ duy vết sẹo trên mặt lúc này hết sức quỷ dị, “Tiêu nhi, ngươi đừng lo lắng, Điện hạ sẽ không có việc gì, ngươi như thế chạy về, đến lúc bị trách phạt lại chỉ có phu quân đáng thương ta nhận lãnh.”



“Hải ca, ta cũng biết ngươi lo lắng. Trước kia mặc kệ Nguyệt nhi thế nào, ít ra ta cũng có thể ở bên cạnh hắn, nhìn thấy hắn, hiện tại….” nói đến đây, đôi mắt Nữ tử bắt đầu đỏ lên.



“ Đừng khóc đừng khóc, Tiêu nhi, ta biết ngươi không bỏ được, nhưng ngươi đã quên điện hạ đối với ngươi nhắc nhở thế nào: Ngươi chỉ cần sống tốt, chuyện gì cũng không cần quan tâm” Đem mỹ nữ tử ôm vào lồng ngực, “nhiều năm như thế  ngươi còn chưa tin Điện hạ sao? Điện hạ sẽ không để cho chính hắn có việc gì, cũng sẽ không cho ngươi vì hắn mà lo lắng. Hơn nữa a, ngươi đừng quên, ngươi hiện tại thân thể cũng không so với lúc trước được, lỡ như động thai khí liền biết làm thế nào.Ngươi như vậy muốn nhìn ta bị Điện hạ lột da rút gân sao?”



“Hì hì,” Mỹ diễm nữ tử không suy nghĩ liền bật cười, “ kia đương nhiên rồi, Nguyệt nhi sao có thể khi dễ ta?”



Xem nữ tử cuối cùng cũng yên lòng, Nam tử bất đắc dĩ hít một hơi, “ tốt lắm, ngươi hiện tại chỉ cần sống tốt, không cho Điện hạ vì ngươi mà lo lắng là được.Chúng ta đi thôi, tranh thủ tối nay về đến nhà”



“Ân, ta cũng muốn trở về” tựa vào lòng Nam tử một hồi, mỹ diễm nữ tử đứng lên, xoay người rời đi, một mặt ngọc trăng rằm treo trước ngực nữ từ trượt ra, liền bị nàng đem thả lại vào trong áo rồi mới để nam tử dìu tay chậm rãi đi ra tửu lâu lên xe ngựa, không lâu liền biến mất tại thành trấn.