Dụ Đồng

Chương 69 :

Ngày đăng: 06:54 19/04/20


” Ân…… Nguyệt nhi……” thanh âm thống khổ có chút kìm nén, ” ngươi không phải rất mệt sao?” bắt lấy cánh tay đang ở dưới thân mình sờ loạn , Ti Ngự Thiên ngăn trở bàn tay lạnh lẽo đang có hành động bỏ đi tiết khố của mình.



” Phụ hoàng, ” con báo con đã có chút không vui, ” ta không mệt.” vừa rồi dưới chân chạm tới phía dưới của Phụ hoàng có chút khơi nên dục vọng, hắn lại không mệt nhọc.



Bên trong nội thất, chậu than không ngừng phát ra từng trận nhiệt khí, làm cho Ti Ngự Thiên càng thêm cảm thấy như có lửa nóng đốt cháy thân thể,” Nguyệt nhi, ngươi gần đây rất mệt , cần hảo hảo nghỉ ngơi.” hắn làm sao không nghĩ tới, gần đây Nguyệt nhi không biết có chuyện gì buổi tối lại rất nhanh đi vào giấc ngủ, hỏi hắn hắn cũng không nói.



” Phụ hoàng!” thanh âm đã có chút không vui, hắn đã nói hắn không mệt nhọc, đẩy tay Phụ hoàng ra, Ti Hàn Nguyệt đứng dậy không chút khách khí mà đem tiết khố phụ hoàng cởi xuống dưới. Nắm lấy phân thân nóng rực của Phụ hoàng đã muốn đứng thẳng , ” ân…” Ti Ngự Thiên kêu lên một tiếng đau đớn.



” Nguyệt nhi……” Ti Ngự Thiên nửa thân ngồi dậy, tùy ý để con báo con ở trên người mình quấy rối, ” muốn ?” hắn biết con báo con này sẽ không chủ động.



” Phụ hoàng muốn……” Ti Hàn Nguyệt nghĩ nghĩ trả lời một câu, rồi mới cúi đầu ngậm lấy dục vọng cực đại của phụ hoàng , nếu phụ hoàng muốn thì hắn sẽ làm.



” Nguyệt nhi?!” túm lấy con báo con , ” Phụ hoàng rất muốn ngươi, nhưng ngươi hiện rất mệt mỏi……” hắn có thể nào phóng túng chính mình không để ý đến cảm thụ của bảo bối .



Ti Hàn Nguyệt đã dị thường bất mãn , không nói hai lời đem phụ hoàng đẩy ngã, rồi mới lại cúi đầu hàm trụ ( ngậm giữ) dục vọng phụ hoàng , Ti Ngự Thiên vô phương nằm trở về, rồi mới vuốt ve thân thể Hàn Nguyệt, đột nhiên hắn cảm nhận được một thứ không phải của mình đang cố tỏ ra gắng gượng, Ti Ngự Thiên vội vàng đứng dậy vươn tay nắm lấy, mới phát hiện ngọc hành của bảo bối đã dị thường cứng rắn . Nguyên lai bảo bối của hắn đang thực muốn cầu hoan, là chính mình không có ý thức được, hay là nên nói hắn không hiểu……



” Ân… ân, Nguyệt nhi, ” Ti Ngự Thiên sủng nịch nhìn bảo bối đang dùng lưỡi liếm dục vọng chính mình, trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc .



Cảm thấy được chính mình dị thường không thoải mái, Ti Hàn Nguyệt rời đi thân thể phụ hoàng, ngồi chồm hỗm ở trên giường nhìn y, trên mặt có hơi hiện lên một màn đỏ ửng, trong mắt vầng sáng ngọc lưu ly dị thường hoa mắt.



Biết con báo con đã nhịn không được , một cái xoay người đem Hàn Nguyệt đặt ở trên giường, rồi mới đem quần áo hắn toàn bộ rút đi, ” Nguyệt nhi, phụ hoàng sai rồi, phụ hoàng quên rằng Nguyệt nhi cũng sẽ muốn.” không đợi con báo con lí giải được hàm nghĩa những lời này , Ti Ngự Thiên tràn ngập dục vọng kịch liệt hôn lấy đôi môi đỏ mọng đã muốn mời gọi.



Bàn tay to thô ráp mà ấm áp khiêu khích vuốt ve làn da dưới thân, nhẹ nhàng mơn trớn bộ ngực làm Ti Hàn Nguyệt động tình thở nhẹ, ngón tay quấy nhiễu hồng nhị trước ngực khiến Hàn Nguyệt kêu lên một tiếng” a…” , rồi mới chủ động ôm lấy cổ phụ hoàng , hạ thân hướng dưới bụng phụ hoàng nhẹ nhàng di chuyển, hắn cảm thấy được chỗ đó dị thường khó chịu.


” Muốn chết ta thành toàn ngươi!” Ti Hàn Nguyệt không cần kẻ không biết bảo hộ sinh mệnh chính mình.



” Chủ… chủ tử…” Huyền Ngọc đột nhiên bổ nhào vào bên người chủ tử quỳ xuống, rồi mới gắt gao bắt được bàn tay lạnh lẽo của chủ tử .



” Đứng lên!” Ti Hàn Nguyệt đem Huyền Ngọc túm lên, kéo tới ngồi lên nhuyễn ghế, ” cái tên ngu ngốc.” nếu hắn sinh bệnh chính mình phải mau chóng hồi phục, bằng không bệnh gặp thời gian càng dài hắn lại càng nguy hiểm, địch nhân sẽ không ở thời điểm hắn sinh bệnh mà buông tha hắn.



…………………………



” Bẩm Thất điện hạ, Huyền Ngọc bị phong hàn có chút sốt, không phải bệnh nghiêm trọng, thỉnh điện hạ yên tâm, thần liền đi viết đơn thuốc.” Lí quý sâm sắc mặt có chút xanh trắng nói, vừa rồi Huyền Thanh đi thỉnh hắn, làm hắn rất sợ hãi nghĩ đến Thất điện hạ lại đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, kết quả vội vàng tới nơi cư nhiên lại là xem bệnh cho nô tài, hắn đường đường là trưởng quản thái y viện , lại xem chẩn cho một nô tài, ai…… ai bảo người ta là nô tài của Thất điện hạ chứ.



” Ân, ” đạm mạc nhìn người ở phía dưới, Ti Hàn Nguyệt nhìn về phía Huyền Thanh, ” ngươi chăm sóc tốt hắn.” rồi mới xoay người vào nội thất.



…………………



” Huyền Thanh, ……” Huyền Ngọc khóc nức nở tựa vào đầu vai Huyền Thanh, ” chủ tử hắn… chủ tử hắn cư nhiên… chú ý tới bệnh của ta, còn… còn làm cho… Lí đại nhân cho ta xem bệnh, Huyền Thanh……”



Vỗ vỗ sau lưng Huyền Ngọc , đôi mắt Huyền Thanh cũng có chút phiếm hồng, ” chủ tử… hắn đều chú ý đến chúng ta, hắn… không đem chúng ta xem như nô tài……”



” Ân, ta biết …” lau đi nước mắt đang chảy xuống, Huyền Ngọc yên lặng gật đầu, ” Huyền Thanh, ta thật sự may mắn…”



” Ân, hai chúng ta đều thực may mắn.” may mắn vì gặp được chủ tử có thể khiến bọn họ thực tâm hảo hảo bảo hộ.