Du Hí Ý Ngoại

Chương 6 :

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Edit: Tiêu Hiên



Trương Thiên Phi vỗ vỗ vai Lạc Thành: “Yên tâm, ta trước mắt làm sao cũng sẽ nghĩ biện pháp từ chối hắn.”



Ấn xuống nhận nghe, thanh âm Hồ Thái Tử truyền tới: “Thiên Phi… ” Trương Thiên Phi chuẩn bị xong câu nói ta hôm nay có chuyện quan trọng ở khóe miệng, thanh âm Hồ Tần Nhàn dừng một chút, lại tiếp tục nói ra, nhưng có loại mềm yếu mơ hồ: “Cha tôi muốn cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ cha con … Ông nói mất thể diện… Tôi không nên yêu cầu chuyện tiết mục… Thật sự có chút ít mất thể diện… ” thấp giọng cười một tiếng, “Tôi còn không biết, từ trên mái nhà nhìn đèn đường, thì ra xinh đẹp như vậy…”



Trương Thiên Phi sợ hãi ra một thân mồ hôi lạnh, thanh âm rất trấn định hỏi: “Hồ Tần Nhàn, Tần Nhàn, cậu hiện tại đang ở mái nhà ai? Tôi đi tìm cậu, mang nhiều hơn hai chai bia đi qua, cậu thích nhãn hiệu bia nào”.



Thanh âm Hồ Tần Nhàn đứt quãng sau chốc lát mới truyền tới: “Ừ, tùy tiện loại nào đều được. Tôi ở Đế Huy. ” âm thanh treo máy theo đó vang lên.



Trương Thiên Phi tiện tay cầm một áo khoác mỏng liền hướng bên ngoài lao đi, quay đầu nói với Lạc Thành: “Hồ Tần Nhàn lên kỳ tiết mục, hôm nay cha hắn muốn cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ, hôm nay nếu hắn nhảy lầu tiểu tử ngươi chính là gián tiếp phạm tội giết người.”



Lạc Thành đã là chim sợ cành cong, nghe những lời này sắc mặt so với dầu đèn càng dầu đèn hơn, vội vàng nói: “Ngươi đi đâu vậy?”



dầu đốt đèn màu sắc nhờ nhờ,không trong, đại ý ở đây là vẻ mặt nhợt nhạt.



Trương Thiên Phi vung áo khoác ngoài lên: ” Kháo, đi tìm Hồ Tần Nhàn! Còn cần hỏi?”
Hồ Tần Nhàn ừ một tiếng, đứng dậy đi trong phòng, Trương Thiên Phi không nghĩ tới y ngay một chút khách khí cũng không khách khí, đưa mắt nhìn y vào phòng, thầm nghĩ Hồ thái tử không khách sáo với mình, đáng thương mình ban đêm chỉ có thể ngủ trên ghế sa lon. Khẽ thở dài, vào phòng tắm tắm rửa, một bên tắm một bên nghĩ, Hồ Tần Nhàn không biết còn muốn ở đây nương tựa tới khi nào,Lạc Thành chẳng lẽ tính toán không ăn cơm không đi nhà cầu cũng phải đem chính mình trở thành người không tồn tại?



Tắm rửa xong, Trương Thiên Phi thấy gian phòng của mình cửa lại mở ra, đèn cũng sáng lên, liền đi tới cửa gõ gõ cửa phòng: “Cậu xem một chút chăn gối có cái gì không quen, điều kiện đơn sơ, không có biện pháp cậu hiện tại chấp nhận vậy…”



Nói cũng như không, lại sinh ra rắc rối.



Hồ Tần ngồi trước bàn, cầm trong tay một tờ ghi chép cũ, trang giấy này là Trương Thiên Phi rất lâu trước đây dán lên ống đựng bút bên cạnh máy tính, phía trên là số tài khoản trò chơi của “Chẳng qua là bày quầy ” khi đó hắn xin được, tiện tay ghi số tài khoản tên cùng mật mã.



Hồ Tần Nhàn cầm lấy tờ giấy, ánh mắt lạnh lùng, kéo lên khóe miệng cười cười: “Đây dĩ nhiên là acc của ngươi, thật là rất tốt. Ta đây SB(Ngu quá) gần đây lại cho Trương phóng viên thêm không ít việc vui, phải không? Chẳng qua là bày quầy, còn có một tảng đá đập hơn vạn ngựa gì gì đó… Còn có, mộng mộng tiểu tiên. Ta và ngươi thật có duyên phận.”



Hồ Tần Nhàn sắc mặt xanh mét, đang lúc nói chuyện nhanh chóng đứng dậy, một phen xách cổ áo Trương Thiên Phi.



Trương Thiên Phi đứng bất động mấy giây, sau đó vô cùng trấn định nói: “Hồ quản lý, về chuyện này… Cái này giải thích cho ngươi. ” tiếp theo xoay đầu, cao giọng quát: “Lạc Thành, lộ rồi! Đi ra! TM ngươi còn là một thằng đàn ông thì nhanh chóng bò ra đây!”



Lại quay đầu lại chỉ tay về phía sau Hồ Tần Nhàn, giọng nói bình tĩnh: “người kia là mộng mộng tiểu tiên, để xảy ra như vậy, ta, thật không phải.”