Du Long Tùy Nguyệt
Chương 4125 : Đái huyết thỉnh giản (Thiệp mời vấy máu)
Ngày đăng: 14:02 18/04/20
Thành thân là một phương thức rèn luyện thể lực a, Công Tôn giờ này khắc này, xoa thắt lưng đau nhức nằm trên giường, mới thật sâu cảm nhận được điều này.
Y ngẩng đầu nhìn vầng thái dương của ngày thứ ba bắt đầu lên cao, phiền muộn phát hiện, Triệu Phổ đang đứng trong viện, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy lưng hắn… Ưỡn ngực ngẩng đầu, chỉ thấy mỗi bóng lưng thì có thể biết bản mặt hắn chắc chắn là chí đắc ý mãn… Đối với Công Tôn mà nói, đó là biểu tình đáng ăn đập nhất của Triệu Phổ.
“Phụ thân!”
Lúc này, Công Tôn chợt nghe được trong viện truyền đến tiếng kêu ngọt lịm, đang định “Ừ” một tiếng, nhưng Công Tôn còn chưa kịp đáp ứng, thì từ ngoài cửa sổ đã truyền đến một tiếng “Ừ” sung sướng của Triệu Phổ. Công Tôn chun mũi, chỉ thấy Triệu Phổ cười ha hả, khom lưng vươn tay ôm lấy Tiểu Tứ Tử, bế lên thật cao.
Gương mặt Tiểu Tứ Tử tươi cười đến siêu khả ái nha, khả ái đến lòng người đều sắp nát, Công Tôn ai da hận nha… Chuyện thành thân này nếu như là buôn bán, chính mình bị thiệt thòi, không chỉ tự dâng hiến mà còn tặng thêm nhi tử, Triệu Phổ quá chiếm ưu thế rồi! Lại thấy gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tứ Tử cười đến sung sướng, Công Tôn lại càng không cam tâm tình nguyện, tiểu phôi đản này a, gọi cha gọi đến thân thiết như vậy, trước đây chỉ gọi một mình mình, nhi tử bị người đoạt đi rồi!
“Phụ thân đâu?” Thanh âm giòn tan của Tiểu Tứ Tử vang lên, hỏi Triệu Phổ.
“Đang ngủ.” Triệu Phổ nhéo nhéo má bé, “Phụ thân ngươi mệt lắm, không thể lộn xộn, ngươi đợi trễ một chút thì hãy tới tìm y.”
“Ngô.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, “Cửu Cửu, vừa nãy Tiểu Bao Tử nói chúng ta phải về Khai Phong phủ có đúng không a?”
Công Tôn thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên phụ thân là gọi mình mà.
“Ân.” Triệu Phổ cười gật đầu, “Có muốn quay lại không?”
“Muốn! Nhưng mà Hãm Không đảo cũng vui lắm, Cửu Cửu, Tiểu Lương Tử nói, bên kia có một Tiêu Dao đảo.” Tiểu Tứ Tử nói, quơ quơ hai tay, “Rất lớn nha, hơn nữa mễ có người ở, Bạch Bạch nói, nơi đó cũng là sản nghiệp của Hãm Không đảo, đảo đó rất đẹp nga, thế nhưng mễ có xây nhà.”
“Thật không?” Triệu Phổ hỏi, “Nơi đó ở đâu? Rộng cỡ nào?”
“Ở ngay phía trước nha.” Tiểu Tứ Tử chỉ chỉ xa xa, cúi sát bên tai Triệu Phổ nói, “Bạch Bạch nói, hòn đảo đó bọn họ đều mễ có gì để dùng, muốn xây nhà đắp phòng phải mất rất nhiều công sức, Lô Lô nói, muốn tặng cho ngươi và phụ thân làm sính lễ, nhưng trang viên và vật tư chúng ta phải tự mình xây.”
Triệu Phổ nhướng mi một cái, nhìn Tiểu Tứ Tử, “Chủ ý này thật ra không tồi, chúng ta đi xem?”
“Ân ân!” Tiểu Tứ Tử gật đầu a gật đầu, “Đi xem!”
“Trước hết đừng nói cho phụ thân ngươi.” Triệu Phổ nháy nháy mắt với Tiểu Tứ Tử.
“Hắc hắc.” Tiểu Tứ Tử cùng Triệu Phổ móc nghoéo, “Không nói cho phụ thân!”
…
Một lớn một nhỏ bỏ chạy đi xem đảo, Công Tôn nắm tay nâng cằm dựa vào giường, thở dài, “Hai người này, xem ta là không khí à!”
Suy nghĩ một chút, nếu như thật sự như Triệu Phổ nói, sau này ẩn cư trên đảo, cũng tốt thật a!
“Ai…” Công Tôn thở dài, tâm nói mặc kệ thôi, để hai cha con đó đi đi, liền xoay người, cuộn mình vào chăn tiếp tục ngủ.
.
Bao Chửng thấy Bàng Cát vui tươi hớn hở bưng cái bụng phệ vào nhà, lắc đầu cười cười, phân phó nha dịch qua về Khai Phong phủ, trong khoảng thời gian này Bát vương gia tọa trấn Khai Phong, không biết các vụ án được xử lý như thế nào, có tích lũy nhiều hay không.
Triệu Phổ dẫn theo Công Tôn về Vương phủ thỉnh an lão thái phi, đương nhiên, Tiểu Tứ Tử cũng theo.
Bao Chửng và Triển Chiêu bọn họ về tới Khai Phong, chỉ thấy thị vệ Hà Kính của Bát vương gia vội vã đi ra.
“Bao tướng.” Hà Kính hành lễ với Bao Chửng.
Bao Chửng gật đầu, “Hà thị vệ vất vả, Bát vương gia đâu?”
“Nga, vương gia tiến cung rồi, còn nói bảo Bao đại nhân sau khi trở về thì chờ, vương gia có chuyện trọng yếu muốn trao đổi với ngài, là về Tây Hạ.” Hà Kính trả lời.
Bao Chửng liên tục gật đầu, “Phải lắm phải lắm! Ta cũng có chuyện muốn bàn với Bát vương gia!”
Hà Kính cùng Bao Chửng hành lễ một cái, tiến cung, đi đón Bát vương gia.
Vì vậy, mọi người vào phủ, dàn xếp chỉnh đốn, tạm thời không đề cập tới.
.
Lại nói Triệu Phổ và Công Tôn tiến Vương phủ bái kiến thái phi, thái phi vừa nghe Tiểu Tứ Tử một câu nãi nãi ngọt lịm… liền lập tức lâm vào trạng thái hòa tan, ôm Tiểu Tứ Tử gọi một trận tâm a can nhi a, gặm đến Tiểu Tứ Tử mặt đầy nước bọt, lúc này mới bảo Triệu Phổ, “Ngươi mau đến Khai Phong phủ đi, Bát vương gia sáng sớm phái người tới, nói là nếu ngươi trở về thì phải đến Khai Phong phủ, có chuyện liên quan đến Tây Hạ cần trao đổi với ngươi.”
Triệu Phổ sửng sốt, gật đầu, nán lại một hồi rồi dẫn theo Công Tôn và Tiểu Tứ Tử đến Khai Phong phủ.
.
Không bao lâu sau, Bàng Cát cũng dẫn theo Bàng Dục tới… Những người liên quan ngồi trong đại viện Khai Phong phủ uống trà chờ… Nhưng chờ trái Bát vương gia không đến, chờ phải vẫn không đến.
“Sao lại lâu như vậy a?” Bàng Cát có chút buồn bực, hỏi Bao Chửng, “Rất không đúng, không phải vương gia già hồ đồ, nhớ lầm canh giờ?”
Bao Chửng khinh bỉ liếc lão một cái, Triệu Phổ nói với Giả Ảnh, “Dẫn người đi xem.”
“Ta cũng đi.” Triển Chiêu cầm kiếm cũng muốn đi theo, hai người vừa đứng lên, chợt nghe bên ngoài Vương Triều Mã Hán hô to, “Đại nhân! Đại nhân!”
Tất cả mọi người nhảy dựng.
Thị vệ Khai Phong phủ, bình thường tính tình cũng như Bao Chửng và Triển Chiêu, bất hiện sơn bất lộ thủy, đương nhiên cũng là không lạnh không nóng, không ủ rũ không hoảng loạn, rất ít khi có vẻ lòng như lửa đốt thế này, Bao Chửng vừa nghe thì biết xảy ra đại sự rồi.
Ngước mắt nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Vương Triều Mã Hán đỡ một người toàn thân đầy máu chạy vào.
Mọi người vừa nhìn, đều hút một ngụm khí lạnh, người trọng thương toàn thân đầy máu này, chính là thị vệ Hà Kính của Bát vương gia.
“Vương gia…” Hà Kính nói chuyện có chút khó khăn, trong tay hắn nắm chặt một phong thư, Triệu Phổ đứng dậy cầm, mở ra vừa nhìn… Chỉ thấy trên thư viết, mùng một tháng sau, ta đại hôn, thỉnh Cửu vương gia Triệu Phổ đến dự tiệc, Bát vương gia đã thỉnh đi trước, Cửu vương gia hãy tới đón về, lạc khoản (ký tên) là —— Lý Nguyên Hạo.