Du Long Tùy Nguyệt
Chương 143 : Mật trấp quái bàng giải (Mật ngọt hấp cua)
Ngày đăng: 14:01 18/04/20
Triệu Phổ hôn hôn và hôn suýt nữa khiến Công Tôn bất tỉnh, đương nhiên, không phải vì được hôn mà là vì tức giận khi bị cưỡng hôn. Y cảm thấy khí huyết dâng cao, trong óc vang lên tiếng ong ong, trong đầu hiện lên một trăm loại độc dược đối phó với Triệu Phổ, bất quá sau đó lại nghĩ thôi, như vậy không hết giận, trực tiếp dùng dao chặt hắn ra từng khối từng khối là thống khoái nhất.
Triệu Phổ mắt thấy Công Tôn đen cả mặt, vội vàng nói, “Ai, thư ngốc, ta vô tâm thôi mà, này cũng coi như giang hồ cứu cấp, ngươi nhịn một chút đi!”
Tiếng Công Tôn nghiến răng vang kẽo kẹt, lúc này, Bao Chửng nhấc tay nói với đoàn người đang vây xem, “Ai, tất cả mọi người giải tán đi, có tình nhân thì những chuyện như thế này cũng quen thuộc thôi!”
Bách tính vừa nghe Bao đại nhân lên tiếng, đành phải tự tán đi, để lại Công Tôn và Triệu Phổ mắt to trừng mắt nhỏ. Triệu Phổ hai tay giữ chặt Công Tôn không cho y nhảy dựng lên cắn người, trên nóc nhà, đám ảnh vệ cũng lục tục bỏ đi, lưu lại Tử Ảnh cùng Giả Ảnh nhảy xuống phía dưới, Tiểu Tứ Tử ôm Triển Chiêu không dám đi qua, chỉ ở một bên nhìn.
Triển Chiêu cũng bất đắc dĩ, nhéo nhéo khuôn mặt của bé, đối bé “Suỵt” một tiếng, ý bảo —— Giữ bí mật, cái gì cũng đừng nói! Nếu không sẽ bị đánh đòn.
Tiểu Tứ Tử sờ sờ cái mông của mình, thầm nhủ… Ân, chỉ cần Cửu Cửu có thể trở thành mẫu thân ta, đánh đòn cũng không sao cả, phụ thân đánh người cũng không đau, chỉ là… không biết phụ thân có tức giận hay không.
.
Lúc này, người đi đường hầu hết đều tản đi, Công Tôn cắn răng vửa muốn mở miệng, Triệu Phổ vội vàng xua tay, nói, “Ai, tìm một chỗ rồi trò chuyện tiếp, ở bên ngoài mất mặt lắm a, ngươi không sợ những bà mối và đại cô nương này đều quay lại a? Muốn kết hôn thì tự ngươi kết a, ta không muốn!”
Công Tôn giận tái mặt, tàn bạo trừng Triệu Phổ.
Lúc này, Triệu Phổ cũng thấy mọi người, hắn thật ra cũng không phải không thống khoái, khi vừa mới bắt đầu đích xác bị dọa một chút, bất quá rất nhanh tâm tình đã bình phục, đặc biệt là vừa nãy… Triệu Phổ vươn tay sờ sờ miệng, thầm nhủ thư ngốc này, vừa thơm vừa mềm.
Triệu Phổ đang chìm trong sung sướng, thì cảm giác có ngươi giơ tay, nhéo tai hắn.
Triệu Phổ xoay mặt nhìn, co rụt cổ lại, là hoàng nương của hắn.
“Nương…” Triệu Phổ mặt dù có chút trách cứ nương mình tự dưng tìm bà mối đến làm mối, nhưng hắn là hiếu tử, không dám tranh luận, chỉ nhịn đau.
Công Tôn thấy Triệu Phổ bị Hoàng Thái Phi nhéo, ngực cũng cảm giác thống khoái chút, tên lưu manh kia, vừa nãy đầu lưỡi vói vào trong miệng y!
“Ngươi chừng nào thì lo việc vui a?” Hoàng Thái Phi hỏi Triệu Phổ.
Triệu Phổ sửng sốt, hỏi, “Lo việc vui với ai?”
Hoàng Thái Phi trừng hắn, “Ngươi cũng đã tuyên bố với toàn bộ Khai Phong là sẽ cùng Công Tôn tiên sinh thành thân rồi, sao hả? Bây giờ không giữ lời hả?”
“Ách…” Triệu Phổ há to mồm, nhưng thật ra thực sự bắt đầu chăm chú cân nhắc chuyện thành thân.
“Không phải a Thái Phi!” Công Tôn vội vàng xua tay, nói, “Vừa rồi chỉ là thích ứng chi kế, là biện pháp để đuổi các bà mối cùng các cô nương thôi, hai nam nhân làm sao thành thân a?”
Hoàng Thái Phi ngẩn người, nhìn Công Tôn một chút, lại quay mặt nhìn Triệu Phổ.
Triệu Phổ ngực có chút buồn bực… Tạm thích ứng chi kế, nhưng có thể cùng thư ngốc này thành thân cũng không sai.
“Ách…” Bao Chửng lên tiếng, nói, “Xem ra là một trận hiểu lầm, tất cả mọi người đừng đứng giữa đường, đến Khai Phong phủ ngồi một chút đi, chúng ta từ từ nói chuyện.”
Tất cả mọi người gật đầu, theo Bao Chửng đến Khai Phong phủ.
.
Triệu Phổ đi vài bước, xoay mặt nhìn hoàng nương, hỏi, “Nương, sao ngươi lại thỉnh bà mối đến, còn nói cái gì gạo nấu thành cơm?”
“Ách…” Hoàng Thái Phi sửng sốt.
Công Tôn cũng xoay mặt, hỏi Hoàng Thái Phi, “Đúng vậy, ai nói chúng ta chiêu thân tại Thái Bạch Cư?”
Các đại nhân hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, vô thức liếc mắt nhìn Tiểu Tứ Tử.
Triệu Phổ và Công Tôn theo đường nhìn của mọi người nhìn qua, Tiểu Tứ Tử được Triển Chiêu ôm, cúi đầu nắn nắn bàn tay nhỏ bé.
Dù sao cũng là chính mình nuôi lớn, Công Tôn hiểu rõ tính tình của Tiểu Tứ Tử nhất, dáng vẻ này chính là đã làm chuyện sai trái, cũng phải, ngoại trừ Tiểu Tứ Tử, ai biết hai người bọn họ đi Thái Bạch Cư chứ.
“Tiểu Tứ Tử!” Công Tôn vừa muốn đi qua, Triệu Phổ vội vàng ngăn cản, nói, “Ai, thư ngốc, ngươi muốn làm gì?”
Công Tôn có chút không hiểu, thầm nhủ, nó to gan, hãm hại phụ thân nó, đánh đòn!
Các đại nhân cũng nóng nảy, Hoàng Thái Phi ngăn cản Công Tôn, nói, “Tiên sinh không thể đánh a, đó là kim tôn của ta!”
Công Tôn càng thêm mù mịt, thầm nhủ… Từ khi nào biến thành kim tôn rồi?
Đám ảnh vệ bọn họ đều che chở Tiểu Tứ Tử, Công Tôn càng tức giận, trừng mắt liếc Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ Tử miệng mếu máo, cúi đầu ôm cổ Triển Chiêu, vành mắt hồng hồng.
Công Tôn vừa nhìn thấy Tiểu Tứ Tử vành mắt đỏ lên, cũng đau lòng, thở dài không nói lời nào.
Bạch Ngọc Đường một bên nhìn, đột nhiên mở miệng, “Tiểu Tứ Tử, theo ta trở về đi.”
Qua một lúc lâu, Công Tôn đột nhiên nói với Bàng Thái sư, “Đúng rồi Thái sư, ta biết có một phương thuốc, có thể ích khí dưỡng huyết, trợ sản, sinh con.”
“Có thật không?” Bàng Thái sư lập tức lên tinh thần, lão muốn khuê nữ nhà mình sinh nhi tử đến muốn điên rồi, tốt nhất là có thể sinh một đứa như Tiểu Tứ Tử vậy.
Công Tôn gật đầu, cười nói, “Bách thí bách linh.” (thử trăm lần thì linh nghiệm cả trăm lần)
“Ách, rất hảo!” Bàng Thái sư mừng rơn, vội vã tiến đến, đứng bên cạnh Công Tôn, lệnh tiểu thái giám đem giấy bút đến để Công Tôn kê phương thuốc, Công Tôn cầm bút, đột nhiên nói, “Ai nha, suýt chút nữa quên mất.”
“A?” Bàng Thái sư có chút gấp gáp, hỏi Công Tôn, “Tiên sinh, vì sao không viết a?”
Công Tôn đối Bàng Thái sư vẫy tay, Bàng Thái sư ghé sát vào y, Công Tôn hạ giọng nói, “Thái sư, thuốc này a, trong vòng ba ngày nếu có chuyện phòng the thì không thể ăn, không bằng ngài đi hỏi Bàng phi, ngày hôm trước và hôm qua, có không…”
“Nga, không có!” Bàng Thái sư khoát tay, cười nói, “Hôm qua ta vừa hỏi, hoàng thượng đã lâu không…”
Bàng Thái sư nói đến đây, cảm giác không đúng, Triệu Phổ một bên đang nhìn lão, cười hỏi, “Nga, hôm qua Bàng Thái sư tiến cung gặp Bàng phi a, không biết có gặp phải một tiểu thái giám hay không?”
“Ách…” Bàng Thái sư muốn cắn đầu lưỡi.
Công Tôn đem phương thuốc viết xuống, nói, “Thái sư, này nếu bất dục, ta còn thực sự có thể trị.”
Bàng Thái sư sửng sốt, nhìn chằm chằm Công Tôn.
Công Tôn cười cười, “Bất quá, phải xem biểu hiện của Thái sư a.”
Bàng Cát khổ sắc mặt, nhìn Triệu Phổ một chút, Triệu Phổ lạnh lùng nhìn lão một cái, Bàng Cát vội vàng chạy về chỗ, cúi đầu ngồi xuống, hối hận không thôi, thật muốn hung hăng tát vào miệng mình một cái.
Bên cạnh, Bao Chửng hạ giọng nói, “Bàng giải (con cua), mập chết tiệt!”
Bàng Thái sư mở to mắt nhìn Bao Chửng, há mồm.
Chợt nghe Bao Chửng nói, “Ta nói cho ngươi, ngươi là tìm chết, ngươi cùng Bàng phi thương lượng muốn gạt hoàng thượng làm bậy, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi chết vì hồ đồ.”
Bàng Cát mặt thảm như đưa đám, thầm nhủ, Công Tôn tiên sinh này cũng quá lợi hại, vậy mà cũng dụ được lão nói ra.
“Ngươi a, một hồi tự mà tìm cách, nói cách khác.” Bao Chửng vươn tay xẹt ngang một cái trên cổ, ý bảo, “Đầu ngươi khó giữ được a! Ra chủ ý hỗn đản!”
Bàng Cát nhếch miệng.
.
Nguyên lai hôm qua, Bàng Cát vội vã tiến cung, cùng khuê nữ nói chuyện này, muốn cho khuê nữ thổi gió bên tai hoàng thượng, bảo nàng tìm cách, báo thù cho An Lạc Hầu.
Nhưng lúc đó Bàng phi lại khóc nói, hoàng thượng đã lâu không có tới. Bàng Cát cũng có chút gấp gáp, hai người bàn bạc, liền nhắc tới chuyện mưu cầu chức quan cho Bàng Dục, tốt nhất là quân chức. Nhưng trong quân đại thể đều do Triệu Phổ phụ trách, nghĩ tới nghĩ lui, Bàng phi ra một chủ ý, nói là một hòn đá ném hai con chim, bảo Triệu Phổ đánh Phác Mẫn Cát bị thương, cứ như vậy, vừa báo thù được cho Bàng Dục, vừa giữ được người lại, mà đả thương sứ giả, Triệu Phổ tất nhiên sẽ bị phạt, cũng hảo để áp chế nhuệ khí của Bao Chửng bọn họ.
Bàng Cát lúc đó nghe xong, cũng có chút hồ đồ, liền thực sự đi tìm Triệu Trinh, lão cũng không nói nhiều với Triệu Trinh, chỉ nói, ngày ẩm yến, tốt nhất là nhượng Phác Mẫn Cát cùng Triệu Phổ luận võ, hảo áp chế nhuệ khí của người Cao Ly. Triệu Trinh vui vẻ đồng ý, gọi người hạ chỉ cho Triệu Phổ, bảo hắn chuẩn bị, ngày đó luận võ. Còn cố ý bổ sung thêm một câu, nói không thể làm tùy tiện, phải nhớ kỹ điểm dừng.
Nhưng tiểu thái giám truyền chỉ kia, bị Bàng Thái sư thu mua, bảo hắn sửa lời, bảo Triệu Phổ đả thương người!
Một chiêu này có thể gọi là độc nhất phụ nhân tâm, dù sao cũng không ai biết, đến lúc đó tìm cách làm thịt tiểu thái giám kia, không phải là thần không biết quỷ không hay sao? Không ngờ hôm nay gặp Công Tôn, bị y lừa nói ra.
.
Bao Chửng thấy Bàng Cát khổ não, thầm nhủ —— Đáng đời ngươi! Quay đầu lại, lắc đầu cười nói với Công Tôn và Triệu Phổ, “Đừng ăn mật trấp, không ngọt!”
Một bên Bát Vương gia không hiểu, hỏi, “Bao Tướng, mật trấp không ngọt, vậy cái gì ngọt?”
Bao Chửng nhướng mi, “Bàng giải!”
Bàng Thái sư thở dài.
.
Triệu Phổ xoay mặt nhìn Công Tôn một chút, hỏi, “Mật trấp này là mật chỉ phải không, chu công kia là ý gì?”
Công Tôn cười nói, “Chữ chu có thể mở ra, xóa một chữ khẩu là dụng, xóa khung bên ngoài là cát, công cùng cung hài âm. Ta là hỏi Bao đại nhân, Bàng Cát có phải tiến cung nói bậy bạ gì đó. Bao đại nhân quả nhiên thông tuệ, một chút liền hiểu, không hổ là Văn Khúc tinh.”
Triệu Phổ nghe xong, gật nhẹ đầu, vươn tay nhẹ nhàng cầm tay Công Tôn, nghiêm túc nói, “Thư ngốc, lần này đa tạ ngươi.”
Công Tôn lần này không trêu chọc hắn, chỉ là cảm thấy trên mặt nóng lên, Triệu Phổ khó có được nghiêm túc như vậy, vội vàng rút tay về, liếc hắn.
Tiểu Tứ Tử trên đùi Triệu Phổ ha hả cười, cũng không biết là cười cái gì.