Du Long Tùy Nguyệt
Chương 277 : Thâm nhập hang hổ bằng cách rút thăm
Ngày đăng: 14:01 18/04/20
“Phụ thân.” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn ghé vào cửa sổ nhìn xuống thì cũng hiếu kỳ chạy tới hỏi, “Đang nhìn cái gì nha?”
Công Tôn ôm lấy bé, trả lời, “Cửu Cửu bọn họ muốn thu thập người xấu.”
“Lại có người xấu, gần đây tại sao nhiều người xấu như vậy?” Tiểu Tứ Tử vừa nói, vừa vươn tay giúp Công Tôn sửa lại tóc.
Công Tôn thấy bé vui vẻ, liền hỏi, “Chơi cờ thắng?”
“Dạ.” Tiểu Tứ Tử sung sướng gật đầu.
“Chơi xấu phải không?” Công Tôn cười hỏi.
Tiểu Tứ Tử đỏ mặt, bóp bóp ngón tay, hắc hắc cười.
Tiêu Lương cũng đi tới, cúi đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ nhíu mày, “Đông người như vậy? Vương gia bọn họ chỉ có vài người, có đối phó được không?”
Công Tôn sờ sờ đầu nó, nói, “Chuyện này không cần lo lắng, còn có Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường mà.”
“Ngô.” Tiểu Tứ Tử đô đô miệng, ôm cổ Công Tôn cọ tới cọ lui, miệng gọi, “Phụ thân~”
Công Tôn bị bé gọi đến mềm tận trong xương, bất đắc dĩ nhìn bé, “Ngươi lại muốn gì nữa?”
“Phụ thân và Cửu Cửu thành thân đi?” Tiểu Tứ Tử bám dính lấy Công Tôn bảo, “Thành thân đi?”
Công Tôn trừng, “Không được nói bậy!”
Tiểu Tứ Tử chun mũi, “Phụ thân rõ ràng thích Cửu Cửu.”
“Nào có!” Công Tôn trừng bé, “Không!”
“Vậy mà ngươi hầm giò heo cho Cửu Cửu ăn.” Tiểu Tứ Tử nói.
“Ta là lang trung mà, hắn khó chịu trong người nên ta mới làm.” Công Tôn nói, “Có gì sai?”
Tiểu Tứ Tử nhìn nơi khác, “Miêu Miêu và Bạch Bạch ngươi cũng không hỏi.”
Công Tôn thấy Tiểu Tứ Tử híp mắt nhìn về phía Triệu Phổ thì giận sôi, ngắt cái mông bé.
Lúc này, dưới lầu truyền đến tiếng xôn xao ầm ĩ, Công Tôn vịn cửa sổ nhìn ra bên ngoài, Tiểu Tứ Tử ở trong lòng y, cái đầu chạm vào cằm Công Tôn nhìn xuống, Thạch Đầu ở trong lòng Tiểu Tứ Tử cũng nhìn ra ngoài, Tiểu Lương Tử đi tới cuối cùng, cũng nhìn ra bên ngoài.
Triệu Phổ vừa ngẩng đầu, thì thấy mấy cái đầu của một lớn ba nhỏ xếp thành hàng đang nhìn xuống… Dở khóc dở cười.
Phía trước, những người từ trên núi xuống đang từ xa tiến đến, bọn Triệu Phổ cũng thấy được sự khác lạ, Triển Chiêu hỏi Triệu Phổ, “Sao lại mặc bạch y?”
“Không giống như sơn tặc.” Âu Dương Thiếu Chinh cũng nói, “Thoạt nhìn như đã được huấn luyện.”
“Cái này cũng chưa chắc.” Giả Ảnh nói, “Gần đây sơn tặc đều rất có tố chất.”
…
“Ê!” Tử Ảnh túm chưởng quỹ của tửu lâu qua, hỏi, “Mặc bạch y là bọn nào?”
Triển Chiêu nhịn cười, Bạch Ngọc Đường sắc mặt trắng bệch, Công Tôn ngắt mông Tiểu Tứ Tử, tâm nói, ngươi không muốn sống nữa hả, lá gan thật không nhỏ.
Tiểu Tứ Tử lại chỉ vào Triển Chiêu nói, “Miêu Miêu cũng đẹp, cũng có thể đi.”
Triển Chiêu trừng mắt liếc Tiểu Tứ Tử, nói, “Phụ thân ngươi cũng đẹp!”
“Không được!” Tiểu Tứ Tử rất biết bênh vực nhà mình, nói, “Phụ thân không có công phu.”
“Vậy để Cửu Cửu đi!” Triển Chiêu tiếp tục chọc bé.
“Không được, Cửu Cửu là tân nương tử của phụ thân!” Tiểu Tứ Tử nóng nảy, vội kéo Triệu Phổ bên cạnh.
Tất cả mọi người dở khóc dở cười, vật nhỏ này phân chia với người khác thật rõ ràng a.
“Trước đây đều là Tử Ảnh đi.” Giả Ảnh còn chưa dứt lời, bị Tử Ảnh đạp một cước.
“Sòng phẳng…” Âu Dương Thiếu Chinh cười cười, nói, “Rút thăm đi, vì an nguy của bách tính, giả gái thì có sao đâu?”
“Vậy mọi người cùng nhau rút.” Tử Ảnh nhỏ giọng nói thầm một câu, liếc nhìn Công Tôn, nói, “Không công phu thì không nên đi… Nhưng những người khác đều phải rút, như vậy tương đối công bằng.”
Sau đó, để không bị bảo là rầy rà dài dòng, cũng là vì bách tính tiêu diệt sơn tặc, mọi người đành phải bất chấp hình tượng.
Công Tôn chuẩn bị một cái túi, bỏ vào trong một đống giấy đã gấp lại, trong đó có một mảnh viết chữ “Trúng”, ai rút được sẽ phải giả làm tân nương tử chuẩn bị bị cướp.
Y cầm túi đứng chính giữ, nói với mọi người, “Đến đây đi, mỗi người một thăm!”
Mọi người tâm không cam tình không nguyện đi qua rút thăm.
…
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường mở ra, thấy là giấy trắng, hai người thở dài một hơi, liếc mắt nhìn nhau, nhìn những người khác… Không biết ai bất hạnh như vậy.
Tử Ảnh bọn họ cũng đều rút được giấy trắng, cuối cùng, mọi người nhìn tới Triệu Phổ, chỉ thấy hắn mở tờ giấy, bên trên có một chữ “Trúng”.
Mọi người trong nháy mắt đều thiếu chút nữa cười văng.
“Không phải chứ…” Triệu Phổ mặt nhăn như cái bánh bao, bảo hắn giả làm đàn bà?!
“Vương gia.” Âu Dương Thiếu Chinh ở một bên có chút hả hê nói, “Không bằng ngươi co mình lại đi? Ta thấy, số đo của tân nương tử này cũng hơi lớn đó nha.”
Tất cả mọi người bật cười.
Triệu Phổ lắc đầu thở dài, Tiểu Tứ Tử vẻ mặt cầu xin ôm Công Tôn nói, “Phụ thân, tại sao ngươi không nói lời nào nha, Cửu Cửu là tân nương tử của ngươi.”
Công Tôn cũng có chút bất đắc dĩ nhéo Tiểu Tứ Tử, nói, “Đừng làm ồn… chỉ là diễn kịch.”
Tiểu Tứ Tử vẻ mặt mất hứng.
Công Tôn nhìn nhìn Triệu Phổ, chỉ thấy Phi Ảnh và Đại Ảnh hoan hoan hỉ hỉ lôi kéo hắn đi vào hóa trang thay quần áo, liền cảm thấy trong ngực là lạ, cũng không rõ đó là cảm giác gì.