Du Long Tùy Nguyệt

Chương 399 : Nhĩ bất nhập địa ngục thùy nhập địa ngục (Ngươi không vào địa ngục ai vào địa ngục)

Ngày đăng: 14:01 18/04/20


Mọi người dùng bữa xong, chuẩn bị rời đi, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thấy Triệu Phổ và Công Tôn thần thần bí bí thương lượng chuyện gì đó, liền ôm Thạch Đầu đến gần Tiểu Tứ tử vẫn luôn ở bên hai người họ, “Tiểu Tứ tử, phụ thân ngươi đang thương lượng chuyện gì vậy?”



Tiểu Tứ tử ngẩng mặt nhìn nhìn hai người, nói, “Cái gì địa ngục không địa ngục đó đó.”



“Địa ngục?” Hai người liếc mắt nhìn nhau, có chút mờ mịt.



Đang nói, chỉ thấy Triệu Phổ và Công Tôn đi đến, Triệu Phổ hỏi Bạch Ngọc Đường, “Bạch huynh, Hãm Không đảo có bất động sản ở Tùng Giang phủ không?”



Bạch Ngọc Đường gật đầu, nói, “Có a.”



“Cho ta mượn một chỗ được không?” Triệu Phổ cười hỏi.



Bạch Ngọc Đường ngẩn người, nói, “Đương nhiên là được, ngươi muốn cỡ nào?”



“Không cần quá lớn, chỉ cần một cửa hàng ngay sát đường đi là được.” Triệu Phổ trả lời.



“Muốn ở nơi nào?” Bạch Ngọc Đường hỏi, “Không bằng quay về ta lấy một tấm bản đồ của đại ca cho ngươi chọn một gian?”



“Làm phiền làm phiền.” Triệu Phổ vội vàng chắp tay.



Triển Chiêu hiếu kỳ hỏi, “Dùng làm cái gì?”



Triệu Phổ mỉm cười, nói một chút về kế hoạch của hắn và Công Tôn cho mấy người nghe.



“Như vậy cũng có thể làm được sao?” Triển Chiêu dở khóc dở cười hỏi.



Triệu Phổ nhún vai, nói, “Thư ngốc nói y có cách.”



“Khụ khụ.” Công Tôn ở bên cạnh đắc ý cười.



Bạch Ngọc Đường giật giật khóe miệng, nhìn Triển Chiêu, Triển Chiêu thì lại cười đến rực rỡ chói lòa, “Vậy cứ theo ý của tiên sinh đi.”



Công Tôn gật đầu, “Tốt lắm.”



.



Sau khi về tới Hãm Không đảo, bọn họ bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị, Công Tôn đến dược phòng của Lô đại tẩu, lục lọi một trận bên trong, tìm ra một đống dược liệu, bắt đầu phối thuốc, Tiểu Tứ tử ở bên cạnh giúp việc.



Lô đại tẩu tiến đến ngửi mùi vị một chút, hơi thắc mắc hỏi Công Tôn, “Tiên sinh, làm thuốc gì vậy?”



Công Tôn đưa phương thuốc cho nàng nhìn một chút, Mẫn Tú Tú vừa mới nhìn, kinh hãi, hỏi, “Tiên sinh, loại thuốc quái quỷ này cho ai ăn vậy a? Đừng dọa chết người ta.”



Công Tôn mỉm cười, tiến đến thì thầm vài câu với Mẫn Tú Tú. Sau khi Mẫn Tú Tú nghe xong, ôm bụng cười ha hả, cười không ngừng được ngửa tới ngửa lui.
Công Tôn ngẩn người, lại nghe Tiểu Tứ tử khanh khách cười, ôm Thạch Đầu cọ tới cọ lui, không biết đang cười cái gì.



Công Tôn phản ứng một chút, đột nhiên mặt đỏ bừng, nhưng y đang ở trong quầy hàng, Triệu Phổ thì đứng ở ngoài, cũng chỉ có thể giơ tay đánh… nhưng còn chưa đánh trúng Triệu Phổ, Triệu Phổ đã nấp sang một bên cười xấu xa, nói, “Ta chưa nói gì cả, sao lại tức giận?”



Công Tôn lạnh lùng trừng mắt liếc hắn, tên này đúng là…



Công Tôn nén giận, nói, “Bệnh vặt này của Hà Trạch Văn, phỏng chừng cũng không có gì trở ngại, chỉ là âm dương không điều hòa tạo thành.”



“Ân?” Triệu Phổ không hiểu.



Hà Trạch Văn có phải thân hình vạm vỡ, thân to thể béo?” Công Tôn hỏi.



“Ta biết khi hắn còn trẻ thì tương đối to con.” Triệu Phổ gật đầu.



“Vậy là đúng rồi.” Công Tôn nói, “Nói đơn giản chút, Hà Trạch Văn này theo ta đoán thì mắc bệnh phú quý.”



“Bệnh phú quý?” Triệu Phổ nghe cảm thấy rất mới mẻ, “Bệnh còn có phú quý?”



“Ân, chính là do ăn uống mà ra, hắn lại quanh năm ở trong thủy trại, bệnh phong thấp quá nặng, cho nên dẫn đến tích tụ quá nhiều chất dơ bẩn trong cơ thể.” Công Tôn nói, “Căn bản cũng không phải bệnh nặng gì, có thể hắn cảm thấy bản thân có bệnh, sau đó lại tẩm bổ, bổ tới bổ lui, càng bổ càng không xong.”



“Vậy phải trị thế nào?” Triệu Phổ hiếu kỳ.



Công Tôn cười cười, chỉ thấy Tiểu Tứ tử chẳng biết từ khi nào đã bò lên quầy hàng xoa bụng cho Thạch Đầu, vừa nói, “Ăn chút bã đậu, đại tiện một lần là tốt rồi.”



Công Tôn gật đầu, vươn tay sờ đầu Tiểu Tứ tử, “Không sai.”



Lúc này, Tử Ảnh đã trở về, miệng không ngừng mắng chửi, “Mẹ nó, thực đúng là đồ bỏ.”



“Chuyện gì vậy?” Công Tôn hỏi hắn.



“Ta còn tưởng tên mập chết tiệt đó về nhà chăm sóc cho ông già nhà nó nữa.” Tử Ảnh nói, “Không ngờ lại chạy tới kỹ viện gặp tình nhân.”



Triệu Phổ nhíu mày, “Ai, đó nếu là con ta ta sẽ trực tiếp đá chết.”



Tử Ảnh vô thức liếc nhìn Tiểu Tứ tử, chỉ thấy Tiểu Tứ tử chớp chớp mắt, cọ cọ Công Tôn bên cạnh, ngực thầm ghi nhớ, Cửu Cửu không cho nhi tử đi kỹ viện, sau này Tiểu Tứ tử không được đi… Mà nhắc tới mới nhớ, kỹ viện là cái gì?







Sau khi ăn cơm tối, Hà Đức Quảng đã phái xe ngựa đến, Công Tôn xem xong bệnh nhân cuối cùng, dẫn theo Triệu Phổ đơn độc đi trước, Tiểu Tứ tử được Tử Ảnh mang về Hãm Không đảo.



Trong chuyến đi này, hai phụ tử Hà Trạch Văn và Hà Đức Quảng hoàn toàn bị Công Tôn đùa giỡn.