Dữ Thú Đồng Hành Hệ Liệt

Chương 60 :

Ngày đăng: 09:55 18/04/20


“Thiết bị theo dõi 01, 02, 03 trên mái nhà đều đã bị phá hỏng.”



“Cái gì? Còn 04 thì sao?”



“Tôi đang đi về phía đó… Trời đất! Kia là thứ gì vậy?”



“Cậu nhìn thấy gì thế?”



“Tôi thấy… Oa a!”



“C034! C034! Có chuyện gì xảy ra?”



Trong bộ đàm chỉ truyền lại tiếng nhiễu sóng sàn sạt.



Giám sát viên ở trong phòng theo dõi lập tức ấn nút liên lạc với phòng canh gác: “Phòng canh gác, có tình huống khẩn cấp phát sinh ở chỗ tôi, xin lập tức tới mái nhà trợ giúp! Nhắc lại một lần nữa…”



Viêm Chuyên ngó ngó gã đàn ông bị y một đuôi quật cho bất tỉnh, khinh thường giẫm qua mặt gã.



Y không muốn hủy diệt tòa nhà này, nhưng không kẻ nào sau khi ức hiếp người của y xong mà không phải trả giá đắt.



Cho nên con dã thú này vung vẩy đuôi, nghênh ngang đi vào cao ốc CED.



“Giáo sư, bên phòng canh gác phát ra báo động đỏ, yêu cầu tất cả nhân viên không được rời khỏi phòng mình.” Một nữ nghiên cứu viên đặt điện thoại xuống nói.



“Báo động đỏ? Xảy ra chuyện gì vậy?” Lý giáo sư đang xử lý hai chiếc giầy cùng với nhân viên nghiên cứu, ngẩng đầu.



“Nói là có một con quái thú màu đen đột nhiên xâm nhập vào công ty từ mái nhà, … giương oai khắp nơi.” Vẻ mặt nữ nghiên cứu viên rất kỳ quái, giống như muốn cười lại không dám cười.



“Quái thú màu đen? Từ bên ngoài tới?”



“Hình như vậy.”



Lý giáo sư trầm tư, chẳng lẽ là do phu nhân bên kia phái đến? Có điều nó tới làm gì? Chẳng phải bọn họ đã có được thần tử sao?



“Nhân viên canh gác chẳng phải đã đổi hết thành người tổ C sao? Làm gì mà không ngăn nổi một con dã thú?” Nam nghiên cứu viên đối diện Lý Trí Phong hiếu kỳ nói.



“Không phải dã thú mà là quái thú, bọn họ không thể miêu tả loài động vật kia rốt cuộc nên gọi như thế nào. Phải nói là con quái vật kia phi thường lợi hại, giống hổ mà không phải hổ, toàn thân màu đen, cơ thể cực kỳ lớn, đuôi giống như roi, bốn móng vuốt vô cùng sắc bén, đầu rất rắn, cái cửa cứng chắc như vậy mà nó đụng một cái là bật ra. Hơn nữa còn không sợ đạn, thuốc tê cũng vô dụng với nó.”



“A? Lợi hại vậy sao?” Vài gã nghiên cứu viên cùng nhìn về phía Lý giáo sư.



“Hỏi phòng canh gác xem mục tiêu của con quái thú kia là cái gì.”




Lý giáo sư ở đâu?



Ánh mắt của giám sát viên chống lại dã thú khổng lồ đang lại gần hắn.



Lý giáo sư đặt điện thoại xuống, trong lòng hơi dâng lên một tia bất an.



Phòng theo dõi dường như đã xảy ra vấn đề, con quái thú kia rốt cuộc là có phải do phu nhân phái tới hay không? Nó đến đây có mục đích gì?



“Cửa phòng hộ đóng xong chưa?”



Nữ nghiên cứu viên kỳ quái liếc Lý giáo sư, sau khi xác nhận lần nữa nói: “Đã đóng rồi. Người nào có thẻ an toàn cấp E, đồng thời cũng phải biết mật mã mới có thể tiến vào. Giáo sư ngài…?”



Lý Trí Phong cười cười: “Làm cả buổi tối, chắc mọi người cũng mệt mỏi rồi đúng không? Vốn muốn cho mọi người trở về, nhưng lại có một con quái thú xuất hiện, bây giờ mọi người đành phải ở lại với lão già này vậy.”



Vài gã nhân viên nghiên cứu cười với nhau, không khí bỗng chốc thoải mái hơn rất nhiều.



“Báo động báo động! Có người xâm nhập! Có người…” Giọng nói điện tử đột nhiên truyền ra từ trong loa, tiếng cảnh báo chói tai vang lên trong phòng thí nghiệm.



Đám người Lý giáo sư theo bản năng cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn về nơi âm thanh truyền ra, lại đồng thời nhìn về phía cửa chính.



Chỉ thấy một con kỳ thú khổng lồ màu đen thản nhiên nấu chảy cửa phòng hộ thành một cái lỗ lớn đi vào.



Cách một bức tường thủy tinh, mọi người nhìn cự thú nhàn nhã bước lại đây, cả đám đều lâm vào trạng thái si ngốc.



“Mau! Khóa chết cửa lại! Khóa chết!” Có người giật mình tỉnh lại kêu to.



Người đứng gần cửa nhất lập tức chạy đến cạnh cửa đóng khóa điện tử lại.



Lý giáo sư là người tỉnh táo nhất trong đám người. Bởi vì hắn biết nếu như đối phương có thể phá vỡ được cửa phòng hộ dày cả mét, như vậy tường thủy tinh chống đạn trong phòng thí nghiệm này đối với nó mà nói chẳng qua cũng chỉ như một trang giấy.



“Làm sao nó tìm được chỗ này?”



Không ai có thể trả lời ông ta.



Cự thú ngẩng đầu, nhếch nhếch miệng với người đứng sau tường thủy tinh.



Nữ nghiên cứu viên trẻ tuổi mở to hai mắt. Cô thề cô nhìn thấy con quái thú kia đang cười lạnh.



Lý giáo sư đột nhiên rùng mình. Tại sao hắn lại cho rằng con dã thú khổng lồ kỳ lạ kia dường như thấy hắn khá chướng mắt?