Dụ Tội

Chương 9 :

Ngày đăng: 05:09 19/04/20


Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế



Beta: Mahiro



“Ngươi xem ngươi, đến cảnh cục còn giả câm giả điếc, như thế này đồng sự của ta mà tiến vào, ngươi sẽ không dễ chịu gì đâu, bọn họ sẽ dùng tay đánh ngươi.” Hình Liệt nắm cằm Hạ Vân Phong, để Hạ Vân Phong ngang đầu, nhìn về phía hắn, cằm Hạ Vân Phong bị hắn niết đến đỏ lên, hắn còn không chịu buông tay, Hạ Vân Phong vô lực, cũng không muốn tranh cãi.



Hình Liệt biết Hạ Vân Phong vô lực, hắn ngồi trên bàn đối Hạ Vân Phong, một tay chống bàn, một bàn tay cầm máy chụp hình, hắn hướng tới Hạ Vân Phong lắc lắc máy chụp hình: “Nếu ngươi không nói, ta liền chụp vài tấm ảnh đẹp mặt của ngươi, rồi tung lên mạng, khẳng định sẽ chấn động.” Hắn cười đến vẻ mặt vô hại, chính nghĩa vô cùng.



“Ngươi dám.” Hạ Vân Phong mệt mỏi mở miệng, thanh âm của y thực vô lực, không có khí thế. Hình Liệt cũng không để ý tới sự “uy hiếp” không chút khí thế của Hạ Vân Phong, hắn tự cố tự hỏi Hạ Vân Phong: “Ngươi nói tiêu đề, gọi là gì thì tốt?‘ Lão đại giới xã hội đen bị người cưỡng ép chụp hình loả thể’, hay là ‘Lần đầu của lão nam nhân tiên diễm chiếu sơ thể nghiệm’?” Hắn còn cực kỳ nghiêm túc hỏi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong không nghĩ đến cảnh cục lại có loại cảnh sát như thế này.



“Ngươi dám.” Hạ Vân Phong vẫn là hai chữ này.



“Ta đương nhiên dám, không tin có thể thử xem.” Hình Liệt đem máy chụp hình đặt lên bàn, gỡ còng tay bên hông xuống, hắn biết nam nhân không có sức lực di chuyển, hắn chậm rãi đem hai tay Hạ Vân Phong còng lại đặt sau đầu, động tác của hắn rất chậm, làm cho Hạ Vân Phong tức giận đến cực điểm.
“Ta đương nhiên dám, không tin có thể thử xem.” Hình Liệt đem máy chụp hình đặt lên bàn, gỡ còng tay bên hông xuống, hắn biết nam nhân không có sức lực di chuyển, hắn chậm rãi đem hai tay Hạ Vân Phong còng lại đặt sau đầu, động tác của hắn rất chậm, làm cho Hạ Vân Phong tức giận đến cực điểm.



Này hoàn toàn là khiêu khích…… “Hôm nay nếu như ngươi dám chụp ta, ta liền khiến trưởng cục sở cảnh sát cách chức ngươi, ta và cục trưởng các ngươi rất quen thuộc.” Hạ Vân Phong mệt mỏi nở nụ cười, y bình thường đến cảnh cục đều là đi qua, lần này chắc hẳn tên cảnh sát này là mới tới, không biết y ở cảnh cục có người, chính là dám như vậy giam giữ y, Hình Liệt này vẫn là người đầu tiên.



“Nếu ngươi dám thoát quần áo ta, ta liền……” Hạ Vân Phong tràn ngập lười ý mà cảnh cáo, còn chưa nói xong, tay Hình Liệt đã muốn duỗi lại đây, Hình Liệt cúi đầu, chậm rãi cởiquần áo của y, Hạ Vân Phong hai tay bị còng ở sau đầu, sử dụng không ra lực……



“Ngươi liền thế nào? Ngươi hiện tại ngay cả khí lực di chuyển đều không có, lại bị còng hai tay, ngươi có thể làm khó dễ ta thế nào? Dùng cái miệng không chịu nói này của ngươi cắn ta?” Hình Liệt không sao cả mà vỗ vỗ hai má Hạ Vân Phong, hắn thuận tay lấy qua máy chụp hình, đối diện Hạ Vân Phong chụp mấy tấm ảnh, trong ống kính Hạ Vân Phong nhắm mắt lại, lông mi run rẫy, hai tay đặt ởtrên đầu, mà quần áo lại đang rộng mở, ngực kia ánh sáng màu nhàn nhạt……



Ngọn đèn thẩm vấn chiếu sáng khiến cho thân thể Hạ Vân Phong thật sự trắng, lông mi Hạ Vân Phong ám ảnh bao phủ ánh mắt y, thấy không rõ lắm cảm xúc của y, tư thế này của y nhìn qua tư thái cực kỳ lăng nhục.



Hình Liệt xoay người tắt đi kiều khiển tuần tra trong phòng, hắn trở lại bên người Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong vẫn không nói, hắn liền đem đem camera chuyển sang chế độ tự động, hắn duỗi tay cởi bỏ quần Hạ Vân Phong, chờ Hạ Vân Phong phản ứng lại đây thì, y đã muốn bị Hình Liệt lột rồi……



Hình Liệt phốc cười một tiếng, tựa hồ là cười nhạo năng lực của nam nhân, Hạ Vân Phong nếu là hiện tại có sức lực nhất định quăng cho hắn vài cái tát.
Hình Liệt phốc cười một tiếng, tựa hồ là cười nhạo năng lực của nam nhân, Hạ Vân Phong nếu là hiện tại có sức lực nhất định quăng cho hắn vài cái tát.



Hạ Vân Phong rất tức giận, nhưng y vẫn bảo trì bình tĩnh, thanh âm cũa y vĩnh viễn lộ ra lười biếng:“Ngươi hiểu rõ hậu quả.” Hắn nói chuyện vừa nhàn vừa chậm.



“Không cần suy nghĩ, chắc chắn chụp rồi.” Hình Liệt nhàn nhã ngồi ở trên bàn, hắn dùng chân đem hai chân Hạ Vân Phong tách ra, hai chân Hạ Vân Phong không khí lực, bị đỉnh khai, hai chân mở ra đối diện với Hình Liệt.



Giày của Hình Liệt giẫm lên phía bên trong bắp chân của Hạ Vân Phong, khi ến hai chân Hạ Vân Phong hiện ra một chữ hướng hai bên mở ra, giày của Hình Liệt rất dày, rất lạnh lẽo, giẫm đến hai chân Hạ Vân Phong đỏ ửng……



“Chụp như vậy hiệu quả hẳn là thực không tệ, ngày mai nói không chừng, đầu đề các báo đều là ngươi.” Hình Liệt đem chân Hạ Vân Phong đẩy về phía sau……



“……”



Hình Liệt chuyển tay xoay đèn bàn qua, chiếu Hạ Vân Phong, dưới bóng lông mi Hạ Vân Phong đôi mắt kia như trước là như vậy mệt mỏi, sắc mặt y thực tái nhợt, đôi môi khô khốc rất nhỏ run rẩy, rất nhỏ, nếu không phải Hình Liệt tinh mắt, cũng vô pháp phát hiện Hạ Vân Phong run rẩy.



Giấy chứng nhận cảnh viên của Hình Liệt ngay tại trước mắt Hạ Vân Phong,“Hình Liệt” hai chữ rất dễ thấy, Hạ Vân Phong vốn trừ tên của chính mình ra, cơ hồ không biết chữ, bởi vì đứa con nhỏ nhất của y cũng kêu “Hình Liệt”, cho nên đối với hai chữ này y rất quen thuộc.