Dục Vọng Của Kẻ Chinh Phục

Chương 16 : Nguyên tắc cơ bản

Ngày đăng: 01:34 20/04/20


Có lẽ vừa lòng đối với thái độ của cô, Minh Hoằng cười nhạt, khoanh tay nhìn biển khơi, nửa buổi cũng không nói thêm câu nào.



Trong lòng Hứa Mộ Triều lại vô cùng sốt ruột — Không rõ Minh Hoằng định đối xử với cô ra sao, cô phải nghĩ cách dẫn mọi người chạy trốn trong vòng hai ngày này! Mấy ngày nay giả dạng làm phần tử cuồng nhiệt với chủ nghĩa duy vật máy móc, ngay cả cô cũng chịu đủ rồi. Sợ rằng bỗng nhiên Minh Hoằng đưa ra ý muốn cải tạo bộ phận nào đó của cô, cô sẽ không chịu được nữa, để lộ sơ hở.http://thanhthoigian.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif



“Nghe nói gần đây, loài người thắng zombie?” Đột nhiên Minh Hoằng hỏi.



Đây là lần đầu tiên hắn hỏi đến tình hình trên mặt đất, Hứa Mộ Triều gật đầu “Đúng, nhưng mà chiến tranh vẫn còn chưa kết thúc.”



Minh Hoằng cười cười “Tốt lắm.”



Hứa Mộ Triều không rõ ý của hắn. Nghĩ lại, nếu như hắn do Tây Lạc Thanh Huy – nhà khoa học loài người lưu vong chế tạo, chẳng lẽ Tây Lạc Thanh Huy vẫn muốn đánh thắng loài người như cũ? Bọn họ có thể trung thành với loài người không?



Nhân cơ hội này, cô hỏi “Nghe nói loài người có một nhà khoa học rất nổi tiếng, tên là Tây Lạc Thanh Huy. Hình như cũng đặc biệt am hiểu chủ nghĩa duy vật máy móc, tướng quân có biết không?”



Minh Hoằng thản nhiên nói “Có đọc qua người này trong sách.” Chợt quay đầu nhìn về phía cô “Chẳng lẽ cô không tin vào năng lực cải tạo của tôi, định đi tìm ông ta?”



Trên mặt hắn lộ ra thần sắc châm chọc “Tôi đã đọc lý luận của ông ta. Nếu cô so sánh ông ta với tôi, tôi không thể không nói đó đúng là sỉ nhục tôi.”



Chuyện này khiến Hứa Mộ Triều lắp bắp kinh hãi.



Cô hơi trầm tư, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề “Trên thực tế, tôi nghĩ các anh là do ông ta chế tạo. Dù sao, ông ta cũng là chuyên gia ưu tú nhất đại lục.”



Bỗng nhiên Minh Hoằng giơ tay, ngón tay lạnh lẽo chuẩn xác nắm cằm Hứa Mộ Triều, ánh mắt hơi âm u “Hứa, cô không gạt tôi chứ?”



Trong lòng Hứa Mộ Triều chấn động “Có ý gì? Đương nhiên tôi sẽ không lừa tướng quân.”



Minh Hoằng nhìn cô, gằn từng chữ “Như vậy, một luận giả máy móc tối cao, làm sao có thể cho rằng, loài người thấp kém, lại có năng lực chế tạo ra được người máy trí năng cao cấp nhất chứ?”



Trong nháy mắt, tim Hứa Mộ Triều đập nhanh hơn, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh giận dữ “Logic của anh rất kỳ quái! Anh là người máy đầu tiên trên đảo này, vậy thì ai chế tạo ra anh.”


“Nhưng nó vẫn là Minh Huy sao?” Cô nói “Anh nói các anh là hình thức sinh mệnh cuối cùng. Nhưng hình thức sinh mệnh cuối cùng thật sự, vĩ đại nhất, không phải là độc nhất vô nhị không thể thay thế ư?”



Cô cười lạnh “Thứ thật sự tồn tại đến cuối cùng, là nguyên tắc cơ bản của các anh, mà không phải là sinh mệnh của các anh. Nói cách khác, thứ tồn tại thật sự, là chủng tộc chế tạo ra các anh, không phải là các anh. Ha ha, tôi thật sự phải suy nghĩ một chút, có nên nhận sự cải tạo của các anh hay không?”



Nhất thời sắc mặt Minh Hoằng hết sức khó coi, biểu hiện của Hứa Mộ Triều lại kiên định dị thường, không khách khí nói “Tôi muốn ngủ, mời anh đi ra.”



Minh Hoằng giận quá, cười lạnh lùng mấy tiếng, xoay người rời khỏi.



Trong phòng yên tĩnh lại một lần nữa.



A Lệ luôn luôn trầm mặc, giọng nói lại hơi gấp gáp”Không phải là cô quá xúc động rồi chứ? Cô sẽ chọc giận hắn đó.”



Sự tức giận trên gương mặt của Hứa Mộ Triều lập tức biến mất, hít sâu một hơi “Tôi cố ý.”



“…?”



“Có câu ‘ Loạn Tắc Sinh Biến’, chúng ta mới có thể trong tìm đường sống trong hỗn loạn. Hắn đã có kế hoạch, trong hai ngày sẽ hoàn thành việc cải tạo tôi. Với tính cách tính toán tinh vi của hắn, chỉ có làm cho lòng hắn rối loạn, mới có đường sống. Hôm nay, khó khăn lắm tôi mới phát hiện được nhược điểm tâm lý của hắn…” Hứa Mộ Triều ngồi xổm xuống bên cạnh A Lệ “Bây giờ, nói với tôi, vì sao cậu lại chấp nhận cải tạo?”



A Lệ cọ quậy muốn ngồi dậy, Hứa Mộ Triều vội vàng đỡ cậu ta. Cậu ta dựa vào vai cô, thở nhẹ, hai mắt sáng lóng lánh như ánh trăng, phát ra tia sáng vui sướng.



Đây là lần đầu tiên Hứa Mộ Triều nhìn thấy vẻ mặt vui sướng của cậu.



Cậu nói “Cuối cùng tôi đã biết, nội dung nguyên tắc cơ bản của người máy.”



Hứa Mộ Triều cúi đầu, từ từ nói “Trả giá bằng hai chân?”



Cậu gật đầu ” Trả giá bằng hai chân. Không sao, cơ thể của tôi… Minh Huy hoàn toàn tin vào thành ý của tôi, tôi đã là nửa người nửa máy, cho nên cô ta nói cho tôi biết nội dung nguyên tắc cơ bản.”



Cậu ta nhìn Hứa Mộ Triều, nghiêm túc nói “Hứa Mộ Triều, tôi muốn chạy đi chỉ sợ rất khó. Nhưng cô thì có thể. Tôi hi vọng cô lấy tính mạng ra thề, nếu cô có thể đi ra ngoài, xin truyền lại bí mật lớn được che giấu trong nguyên tắc cơ bản cho loài người.”