Dục Vọng Của Kẻ Chinh Phục

Chương 85 : Cái chết của người máy

Ngày đăng: 01:35 20/04/20


Mọi người càng nghe càng mù tịt, người ngoài hành tinh? Không gian song song? Sinh vật Nitơ? Tinh thể khoáng thạch siêu năng lượng ?



Nhưng mà sắc mặt của Hứa - Cố - Thẩm ba người lại nghiêm trọng. Vì Minh Hoàng, Hứa Mộ Triều cảm thấy lời nói của bọn chúng quả thực có thể tin được; Viện Khoa học và Cục Du hành vũ trị dưới trướng Cố Triệt cũng đã sớm thực hiện một ít nghiên cứu tương quan. Đương nhiên anh nghe vô cùng cẩn thận; Thẩm Mặc Sơ càng không cần phải nói, cảnh giác đánh gia hai người ngoài hành tinh kia.



http://thanhthoigian.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif



"Sulfur?" Cố Triệt nói thản nhiên "Nói dối thì phải chết đấy."



Khải Đặc lập tức lắc đầu: "Không nói dối không nói dối. Không khí trong không gian của chúng tôi là sunfur đioxit (SO2). Chúng tôi có thể đến không gian của các người do lợi dụng kẻ hỡ không gian. Chúng tôi có thể hô hấp không khí của các người. là bởi vì có đeo máy hô hấp mini!"



"Máy hô hấp?" Thẩm Mặc Sơ hỏi



Lôi Lạp lập tức tiếp lời: "Đúng vậy, đại vương đẹp trai! Kĩ thuật này đã trở nên rất quen thuộc với quốc gia của tôi! Chỉ có điều bị cấm thực hiện bước nhảy không gian, nên chưa cho sản xuất rộng rãi!"



Cố Triệt lạnh lùng nhìn bọn chúng chằm chằm: "Khiến năm vạn người bị bốc hơi. Bản lĩnh của các người không tệ."



Khảm Đặc và Lôi Lạp đồng thời rùng mình, kêu rên: "Không phải chúng tôi! Chúng tôi là tầng lớp bình dân, không có năng lượng như vậy!"



Khảm Đặc run rẩy nói: "Đúng là vì cảm nhận được hai dòng năng lượng va chạm cực mạnh, chúng tôi mới tìm tới được đây." Sắc mặt của nó bỗng nhiên rất khó xem, "Nếu Tam hoàng tử chiếm được một trong hai loại năng lượng này, tộc tôi sẽ xong đời! Chiến tranh sẽ bùng nổ! Hắn sẽ tiến đánh loài người!"



"Hai dòng năng lượng?" Cố Triệt nhướng mày.



"Ừm." Lôi Lạp theo dõi anh, "Một dòng năng lượng đến từ trong núi, còn một dòng khác, ngay tại nơi chúng tôi vừa mới hiện thân. Nếu không các người cũng bị bốc hơi rồi!"



Hứa Mộ Triều chậm rãi đứng lên, cô không biết từ khi nào đã biến thành hình thái bán thú, đi đến trước mặt Khảm Đặc và Lôi Lạp .



Hai con thú nhìn thấy bộ dáng của cô thì sợ ngây người.



Đôi mắt xanh nhạt của bọn họ hiện lên tia sáng kích động, gần như là nghiêng ngả lảo đảo gục dưới chân Hứa Mộ Triều, nước mắt tuôn trào ròng ròng, giọng nói thê lương đáng thương.



"Chiến Thần điện hạ! Chiến Thần điện hạ!" Bọn họ ôm đùi Hứa Mộ Triều, "Thì ra Chiến Thần điện hạ không chết! Khó trách chúng tôi cảm nhận được năng lượng của người! Thật tốt quá! Chúng tôi tìm người một trăm năm. Thì ra dòng năng lượng đó chính là người! Sao người lại biến thành như vậy?"



Hứa Mộ Triều hơi chấn động, thì ra là thế, khó trách người ngựa của Bộ Chỉ huy lại không bị gì. Chẳng lẽ là bởi vì khi mình hôn mê, bộc phát ra năng lượng cản trở ánh sáng xanh kia sao? Chỉ là, năng lượng kia từ đâu mà tới?
Hứa Mộ Triều nói; "Tôi sẽ không theo các người trở về. Tôi ở lại đây."



Lội Lạp cắn răng nói: "Trong nước đã có rất nhiều người ủng hộ Tam hoàng từ. Nếu tinh thể của Đại hoàng tử bị hắn lấy được, lỡ như quốc vương ủng hộ hắn chinh phục loài người, vậy thì nguy rồi."



Thẩm Mặc Sơ cười cười: "Nếu Hứa Mộ Triều đã là người có sức chiến đấu cao nhất không gian các người, như vậy nếu các người xâm phạm, chính là tự tìm đường chết."



Khảm Đặc nghĩ nghĩ, rốt cục hạ quyết tâm: "Không phải, đại vương đẹp trai. Tộc của tôi tuy rằng thân thể và sức chiến đấu rất yếu ớt, nhưng chúng tôi tự tin có đủ sức mạnh chinh phục Trái Đất. Nếu vũ khí năng lượng bị sử dụng....."



"Vũ khí năng lượng?" Hứa Mộ Triều trầm ngâm hỏi: "Giống như hôm nay sao?"



"Đúng vậy." Lôi Lạp đáp, "Chúng tôi đã có thể khai phá tinh thể năng lượng cao từ vũ trụ để chế tạo ra những loại vũ khí năng lượng mạnh mẽ nhất. Chỉ là chúng tôi trời sinh chán ghét chiến tranh. Nếu mọi người bị Tam hoàng tử xúi giục tấn công loài người, lợi dụng vũ khí làm giảm lực sát thương...."



Lần đầu tiên hai con thú nhỏ xuất hiện vẻ mặt nghiêm túc: "Tiêu diệt một khu gần trăm vạn người có lẽ chỉ cần một buổi sang thôi."



"Nói như vậy, mấu chốt chính là thái độ của quốc vương các người?" Thôi Tư lệnh xen mồm.



Hai con thú nhỏ nhìn chú Tư lệnh râu ria, bĩu môi rồi mới "Ừm" một tiếng.



"Cho hắn đến gặp tôi." Cố Triệt thản nhiên nói.



Hai con thủ nhỏ đã biết thân phận của anh, hơi do dự một chút, "Đại vương xinh đẹp, người và Chiến Thần điện hạ theo chúng tôi trở về đi, giáp mặt giải thích với quốc vương chúng tôi."



"Không có lựa chọn." Cố Triệt thản nhiên nói, "Bằng không tôi giết hai người."



Hai con thú nhỏ khóc không ra nước mắt: "Được rồi được rồi....Quá độc ác.....Quốc vương sẽ cảm thấy chúng ta làm việc không tốt, còn bắt một ông già đã cao tuổi như ông ấy thực hiện bước nhảy không gian, ông trời của tôi...."



Hứa Mộ Triều động lòng: "Vì sao quốc vương phái các người đến chấp hành nhiệm vụ tìm kiếm tinh thể?" Nhiệm vụ ảnh hưởng đến tồn vong của toàn tộc, vì sao lại phái hai cái tên....điên điên khùng khùng này đến?



Thế nhưng, Khảm Đặc và Lôi Lạp đều hơi sững sờ, nở nụ cười đầy tự hào.



"Chiến Thần điện hạ thật tinh mắt." Khảm Đặcngại ngùng cười nói, "Tôi là một nhà văn, một số tác phẩm cũng có chút sức ảnh hưởng, những bài ca nổi tiếng khắp hệ ngân hà của Tháp Nại cũng do tôi viết lời. Về phần Lôi Lạp là một họa sĩ trẻ tuổi cực kỳ có nổi tiếng. Nhiệm vụ quan trọng như thế, đương nhiên phải phái những người có tế bào nghệ thuật nhất tộc chấp hành rồi."