Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu
Chương 6 : Là tôi không xứng đáng
Ngày đăng: 12:19 19/04/20
Anh đã lắp đặt các thiết bị trong phòng ngủ kiểu mẫu dựa theo hồi ức của cô, điều này cũng xem như, lần đầu tiên trong đời anh đã để bụng lời nói trong lúc vô tình của một phụ nữ.
Anh còn nhớ rõ sau khi căn phòng được trùng tu xong, ngày đó, anh đã đưa cô đến đây. Đầu tiên là cô sửng sốt đến ngây người, mãi lâu sau, đột nhiên cô hét lên một tiếng ngã nhào vào trên giường quay cuồng như một đứa trẻ. Anh còn nhớ rõ buổi tối hôm đó cô đã vùi đầu vào trong ngực của anh khóc suốt một đêm.. Cô nói Hà Dĩ Kiệt, từ nay về sau anh hãy đối đãi với em tốt một chút nhé, anh đừng đánh em, cũng đừng bắt nạt em. Em sợ nhất là bị đau, ba mẹ em cũng không còn nữa, trên đời này em chỉ còn có một mình, mà hiện tại em chỉ có mình anh thôi, nếu như anh đối xử với em không tốt, bây giờ em biết làm sao đây?
Cô lăn qua lăn lại nói rất nhiều rất nhiều, khi khóc lóc khi cười nói ở trong ngực anh. Cô kích động đến mức cả người vã đầy mồ hôi, suốt cả đêm đó thân thể cô cứ như được nhúng vào trong nước vậy. Anh cầm khăn mặt, không ngừng lau lưng cho cô. Có lẽ tận sâu thẳm trong xương đã từng có sự dịu dàng, có lẽ anh cũng đã từng gặp được tình yêu, nhưng giờ phút này, những bóng hồng xinh đẹp đã từng qua lại kia đều đã biến mất từ khi anh và cô sống cùng một chỗ.
Tương Tư, Tương Tư... Đột nhiên Hà Dĩ Kiệt nặng nề nện một quyền lên trên giường, nhưng nắm tay lại bị ngập sâu vào trong tấm đệm mềm mại của chiếc giường lớn, chỉ phát ra một tiếng động nặng nề. Anh ngồi ở chỗ kia, cúi đầu... Ngày mùa đông u ám, ánh sáng ban ngày chiếu xuyên qua cửa sổ cũng chỉ nhàn nhạt, nửa mặt anh ẩn trong bóng tối, loáng thoáng có thể nhìn thấy nước mắt ánh lên trong khoé mắt anh.
Anh ngồi đó thật lâu, trước khi đi, anh đi qua bàn trang điểm của cô, bước chân của anh hơi dừng lại một chút, nghĩ đến ngày đó cô lúc lắc cái đầu vẻ vô cùng dí dỏm, ánh mắt sáng ngời cố ý bỏ qua những món đồ trang điểm nổi danh mà anh đã mua cho cô, dõng dạc nói với anh: “Trời xinh ra em vốn đã xinh đẹp rồi, em không cần phải trang điểm đâu, trang điểm vào sẽ che đi mất dung mạo mỹ miều của em!”
Đúng thế, nếu như không gặp được anh, nếu như giữa bọn họ không có những sự qua lại kia, nếu như quan hệ giữa hai nhà bọn họ không phải như thế, nếu như anh là một con người có ý định trả thù không mạnh mẽ như thế, nếu như anh là một người ôn hòa nho nhã lịch sự, như vậy cô sẽ không bị mắc phải tình yêu sai lầm với anh, nhất định sẽ có cuộc sống rất tốt, nhất định sẽ càng ngày càng hoạt bát, càng ngày càng xinh đẹp, mà sẽ không phải như hiện tại, phải sống trong một bầu không khí trầm lặng sống một mình ở trong căn phòng này, tựa như cánh hoa mỏng manh bị hong trong gió, đẹp nhưng lại héo rũ.
Có một cây son môi để ở trên bàn trang điểm kê ở bên vách tường, anh đưa tay cầm thỏi son lên, là son hương Bạc Hà. Thỏi son đã dùng được một nửa, còn lại có một nửa, anh xoáy mở ra, cúi đầu xuống nhẹ nhàng hít hà, mùi hương này rất quen thuộc. Đúng thế, dù cô không thích trang điểm, nhưng lại thích khẽ phớt qua một chút son môi, bởi vì cô không thích uống nước, về mùa đông miệng thường rất hay bị khô, cho nên trong túi áo cô luôn để một cây son, trong nhà cũng luôn để sẵn một cây. Mùi hương kia, chính là mỗi lần khi anh hôn cô thì đều có thể ngửi thấy mùi vị ấy.
Hàng Châu.
Trong một căn nhà nhỏ có sân vườn ở một nơi vắng vẻ, ở căn phòng ngủ ấm áp đơn giản, có một chiếc giường gỗ cũ kỹ chạm trổ hoa văn.
Ở dưới mái hiên treo mấy chuỗi ớt đỏ phơi khô, trên cánh cửa có treo mấy bức tranh tết đã bạc trắng. Trong phòng khách nho nhỏ nằm chính giữa gian nhà treo một bức Tùng Hạc diên niên*, thẳng ngay bên dưới là một chiếc đồng hồ treo tường đang vọng ra tiếng tích tắc.
* Bức tranh phong thủy “Tùng Hạc Diên Niên” biểu hiện cho sự thịnh vượng, trường thọ, tranh có ý nghĩa rất tốt trong phong thủy. Cây tùng mọc trên núi cao, khô cằn, thiếu nguồn dinh dưỡng. Nó mọc ngay ở những mỏm núi chênh vênh, chịu nhiều sương gió, bão tuyết mà không chết không đổ thể hiện sức sống bền bỉ. Người xưa xem tùng là đại diện cho trăm cây, ngoài ý nghĩa trường thọ, tùng còn là đại diện của khí tiết. Ngoài ra, trong quan niệm của người Trung Hoa, tùng còn có khả năng trừ tà, xua đuổi ma quỷ rất mạnh, nên tùng mang lại sự bình yên, an lành cho con người.
Bầu không khí rất yên tĩnh, mờ mờ, ảo ảo, chợt từ trong phòng ngủ bên cạnh vọng ra mấy tiếng rên rỉ, thỉnh thoảng còn mơ hồ nghe thấy tiếng nói trong mơ.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, liền nhìn thấy trên chiếc giường gỗ cũ kỹ có một cô gái trẻ đang nằm sấp.Mái tóc dài của cô buông xòa trên vai trượt xuống mép giường nhẹ nhàng lay động. Trên lưng của cô là một vệt máu nhìn rất chướng mắt.
Tương Tư nằm sấp ở trên giường, cô đang lên cơn sốt cao nên mê man trong cơn ác mộng không ngừng. Vết thương do chiếc roi gây ra ở trên vai trên cổ tay đã làm cho tình hình chuyển biến xấu đi. Cô không thể đứng, không thể ngồi, không thể nằm, chỉ có thể nằm sấp như vậy, chỉ cần nhúc nhích ngón tay, tựa như cũng sẽ tác động đến thần kinh làm cô đau đớn, khiến cô ngay cả khi đang hôn mê cũng bị vã ra một thân mồ hôi lạnh.