Đừng Kỳ Thị Giống Loài
Chương 118 :
Ngày đăng: 11:13 18/04/20
Ở trên diễn đàn tu chân giới náo nhiệt vô cùng, thiếu chút nữa đã làm tê liệt cả trang web. Ngay tại thời điểm khi bộ phận thông tin điên cuồng cứu vớt trang web, một bài post lặng lẽ xuất hiện trên diễn đàn, người đăng bài là [Con thỏ uy vũ hùng tráng].
[Con thỏ uy vũ hùng tráng]: Lần đầu tiên lên diễn đàn này, thật không ngờ bây giờ có rất nhiều hậu bối trong đầu chỉ nghĩ tới quyền thế, địa vị, thân phận, điều này làm tôi vô cùng đau lòng, tại sao không thể để tâm hồn của mình thuần túy hơn một chút, thoải mái hơn một chút.
[Cái đuôi gấu trúc]: …..
“Phù Ly muốn làm gì thế, đăng những ngôn luận quái đản này là chê bai những yêu tu kia mắng cậu ta còn chưa đủ sao?”
[Màn thầu một lông]: Chủ thớt không phải là ngu đấy chứ, còn tâm linh thuần túy một chút, cậu muốn thuần túy thì quay lại núi sâu, rừng già, chạy tới đây lên mạng làm gì? Trong túi không có mấy xu tiền thì thẳng thắn thừa nhận, cái gì mà tâm linh không tâm linh, bây giờ ai còn uống cái loại canh gà (1) vừa thiu vừa thối thế này?
[Miêu đại vương]: Chủ thớt, cậu không cần để ý tới những yêu quái này, bọn họ đã sớm bị thế giới phồn hoa của con người làm mờ mắt.
[Miếng mộc nhĩ]: Mèo yêu tầng trên cút qua một bên, ít kéo phồn hoa gì gì vào. Chủ thớt xem thường tiền tài địa vị như vậy, nói trước xem cậu có không?
[Không cần mang lương khô]: Nhìn cái tên này của chủ thớt, còn có loại thái độ “nhìn tiền tài như cặn bã”, sẽ không phải là Phù Ly đạo quân sau khi trưởng ban Trang trở thành Long Hoàng rồi mới ở bên trưởng ban Trang đấy chứ?
Vị cư dân mạng [Không cần mang lương khô] vừa phỏng đoán, lập tức dẫn tới vô số cư dân mạng từng mắng Phù Ly tán đồng, rất nhanh bài post này đã vượt quá trăm bình luận, đa phần đều là cười nhạo Phù Ly không biết xấu hổ, được lợi rồi còn khoe mẽ. Mắng rồi lại mắng, trong lòng những người này sinh ra một loại ý thức trách nhiệm, giống như bọn họ vì Trang Khanh tốt mới chửi mắng ấm ĩ lên như vậy.
[Màn thầu một lông]: Cậu nói không phải cậu chiếm được lợi từ trưởng ban Trang mới ở bên anh ấy, có chứng cứ gì không?
Con thỏ uy vũ hùng tráng bị mắng mấy trăm bình luận ở diễn đàn tu chân giới, mới xuất hiện lần nữa.
[Con thỏ uy vũ hùng tráng]: Chiếm lợi gì. Là chỉ pháp khí? Đan dược hay là vàng bạc châu báu?
[Miếng mộc nhĩ]: Cậu lấy ra được sao?
[Con thỏ uy vũ hùng tráng]: Mọi người đang nói thứ này?
Tiếp theo, con thỏ uy vũ hùng tráng đăng lên rất nhiều ảnh chụp pháp bảo, mười tám loại vũ khí, thuyền bay, quần áo…
[Con thỏ uy vũ hùng tráng]: Những pháp khí thế này tôi còn rất nhiều, nhưng mà đều không tiện tay dùng, cho nên vẫn luôn vứt ở đây.
Cư dân mạng: ….
Kế tiếp cậu lại post vô số hình ảnh bình đan dược.
[Con thỏ uy vũ hùng tráng]: Tu chân quan trọng nhất chính là tu tâm, dựa vào đan dược xây dựng không phỉa là chuyện tốt, cho nên những đan dược này vẫn ở trong túi Càn Khôn của tôi mấy nghìn năm chưa từng động tới.
Sau đó là các loại vàng bạc đá quý, những vàng bạc đá quý trong ảnh chụp chất đống thành núi, tỏa ra ánh sáng lấp lánh mê muội.
Tất cả những tu chân giả vây xem bài post đều kinh hãi, trong chốc lát không ai dám trả lời bài post này.
[Cái đuôi gấu trúc]: Nói thật với mấy người, mấy hôm trước tôi bị thương, Phù Ly đạo quân tùy tiện ném cho tôi một viên Bổ Khí Đan, mấy người biết khi tôi nuốt viên thuốc đó xuống, có tâm tình như thế nào không?
[Miêu đại vương]: Lầu trên hưởng ké phúc lợi của yêu quái thổ hào, không cần phải khoe ra.
[Miếng mộc nhĩ]: Không thể nào, đây là giả! Yêu tu khoảng thời gian trước còn làm bảo vệ ở khách sạn, không thể có nhiều thứ đồ tốt như vậy được, tôi không tin!
Phù Ly đang rúc trên sô pha, nhìn vô số những bình luận muốn nhận cậu làm bố nuôi, lắc đầu thở dài nói: “Những yêu quái trẻ tuổi bây giờ thực sự là không biết rụt rè chút nào.”
“Ừ, tôi còn trẻ, cũng không muốn cậu nhận nuôi thêm con trai hay con gái.” Trang Khanh nhìn những tấm ảnh khoe giàu Phù Ly đăng lên mạng, phát hiện Phù Ly chọn toàn những thứ đồ không có giá trị nên cũng mặc kệ tùy ý cậu.
Qua một lát, điện thoại của Phù Ly reo lên, Trang Khanh phát hiện ra sau khi Phù Ly nhận điện thoại, biểu tình có chút không thích hợp.
“Sao thế?”
“Lễ tân nói, có một chú họ Bạch tới tìm tôi.” Phù Ly nhảy từ sô pha dậy, lắp bắp nói, “Anh còn nhớ chú Bạch Dương mà tôi đã từng nói với anh không, ông ấy họ Bạch.”
“Tôi đi xem thử.” Phù Ly quăng lại một câu, xoay người chạy ra ngoài, bởi vì chạy quá vội, còn đá hỏng bồn hoa ngoài cửa của Trang Khanh.
“Bạch Trạch….” Trang Khanh nhìn bồn hoa đã bị đá vụn, đuổi theo qua đó.
“Anh Bạch, phía lễ tân đã xác nhận rồi, mời anh vào.” Cá lù đù vàng mời người đàn ông vào cửa.
“Cảm ơn.” Người đàn ông lục lọi trong túi áo gió, lấy ra hai viên đan dược đặt vào trong tay cá lù đù vàng, “Cầm lấy ăn chơi đi.”
Cá lù đù vàng cầm trong tay hai viên Nguyên Khí Đan, thiếu chút nữa bị dọa mềm chân: “Anh, anh Bạch, thuốc này quá quý, tôi không thể nhận.”
“Loại đồ chơi này có gì quý trọng chứ.” Người đàn ông xua tay, xoay người bước đi.
Lúc này cá lù đù vàng có thể khẳng định một trăm phần trăm, vị họ Bạch này chính là trưởng bối của Phù đạo quân, bởi vì trừ bỏ trưởng bối của Phù đạo quân ra, cả tu chân giới này không có ai ra tay xa xỉ như vậy.
Nghe nói lần trước Thanh Tu đạo quân và Ngụy Thương đạo quân đi ra ngoài công tác với Phù đạo quân, gặp được trưởng bối của Phù đạo quân, mỗi người được tặng một túi đá quý có giá trị không thể đo được, câu chuyện này được lan truyền cả tu chân giới.
Không ngờ rằng cậu cũng có thể gặp được chuyện thế này.
Bước chân vào kết giới ban quản lý mà yêu tu mới có thể đi vào, người đàn ông nhìn thấy mấy tiểu yêu đang chơi trên cỏ, cùng những tu chân giả đang đùa giỡn với bọn chúng, hắn thậm chí còn nhìn thấy một nhân sâm tinh nhỏ cưỡi lên cổ một nhân tu.
Đây là nhân tu và yêu tu hiện tại?
“Bạch Trạch, quả nhiên là ngươi!”
Người đàn ông ngẩng đầu, cau mày với yêu tu đang chạy tới trước mặt: “Ồ, Côn Bằng, ngươi chạy thoát khỏi kết giới rồi hả?”
Tác giả có lời muốn nói:
Hỏi: Trưởng bối của Phù Ly đạo quân có gì đặc biệt?
Đáp: Tràn ngập hơi thở thổ hào!
~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Canh gà: Những lời lẽ an ủi tâm hồn, nói tóm lại là mấy lời tẩy não.