Đừng Kỳ Thị Giống Loài

Chương 21 :

Ngày đăng: 11:12 18/04/20


Xà Vị Long dựa vào tường, ngẩng đầu nhìn camera ở phía trước cách đó không xa, cố gắng làm cho bản thân nhìn không quá sợ hãi. Nếu như không phải có cái camera này ở đây, cậu nhất định không nói hai lời liền quỳ xuống trước mặt Trang lão đại.



Tranh Khanh bước ra khỏi cửa thang máy, ánh mắt đảo qua người Xà Vị Long, còn chưa nói gì, hai chân Xà Vị Long đã mềm nhũn, trượt tường ngồi xuống.



Phù Ly nhìn thấy người tới là Trang Khanh, không nhịn được lòng hâm mộ: "Anh cũng thật có tiền."



Phòng khách sạn thu phí rất cao.



"Tôi tới tìm cậu." Trang Khanh không chú ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của Phù Ly, "Cậu đi theo tôi một chuyến."



"Anh không làm thẻ phòng, làm sao mà lên được?" Khách sạn bảo vệ an toàn rất nghiêm ngặt, nếu như không cầm thẻ phòng quét bảng cảm ứng ở thang máy, thang máy sẽ không lên. Phù Ly trừng mắt nhìn Trang Khanh nhìn tới nhìn lui, "Anh dùng pháp thuật biến ra hả?"



"Cậu chỉ để ý tới những điều này?" Trang Khanh kiên nhẫn nói, "Đi theo tôi."



"Đợi tôi một chút." Phù Ly khoan dung độ lượng không để tâm tới thái độ của Trang Khanh, cậu quay đầu nhìn Xà Vị Long, nhíu mày nói, "Một con rắn giống đực, khổ cực tu luyện thành người tại sao dáng vẻ vẫn giống rắn như thế, cái dáng vẻ ngồi dưới mặt đất kia chẳng ra làm sao cả, đứng dậy."



Xà Vị Long oan ức lần mò tường đứng dậy.



"Đứng vững, không được run chân, thẳng lưng." Phù Ly nhìn thấy bộ dáng Xà Vị Long vẫn sợ đầu sợ đuôi như cũ, vì vậy không thèm dạy dỗ cậu ta nữa.



Trước đây loại yêu quái như thế này, cho dù chỉ làm yêu quái tuần núi cũng không có đại vương nhào vui lòng thu nhận, cậu cũng không phí tâm nữa.



Trang Khanh nhìn con xà yêu ngồi dưới mặt đất, không nói gì.



Xà Vị Long vốn đã rất sợ hãi, cho nên khi Trang Khanh nhìn về phía này, cậu thiếu chút nữa bị dọa cho khóc. Cậu tu thành hình người mới chỉ có hơn hai mươi năm, nếu như không phải vì ban quản lý phụ trách tu chân giới, không cho yêu quái làm loạn bắt nạt các yêu quái nhỏ khác, thì dựa vào chút tu vi này cậu còn không dám ra khỏi cửa. Cộng thêm loài rắn trời sinh đã kính sợ cùng thuần phục loài rồng, cho nên chỉ cần Trang Khanh nhìn cậu một cái, cậu sẽ không nhịn được mà muốn quỳ.



Tỉnh táo lại, bây giờ không phải là thời kỳ triều đình phong kiến, cho dù yêu quái không lưu hành phương thức quỳ tới quỳ lui. Xà Vị Long không ngừng động viên tinh thẩn bản thân, nhưng đôi chân đã mềm ra như bún, dùng hành động thực tế nói với cậu, loại ám chỉ tâm lý không có chút tác dụng nào.



"Trẻ nhỏ không thể dạy." Phù Ly lắc đầu, quay người nói với Trang Khanh, "Tôi vừa vặn tan làm, đợi tôi thay quần áo đã."



"Được." Trang Khanh đều đều đáp một câu.
Phù Ly nhớ lại lần trước Trang Khanh tìm Sở Dư đòi tiền xăng xe, đứng bên cạnh cánh cửa xe do dự: "Liệu anh có đòi tôi tiền xăng xe không?"



"Phì." Trang Khanh cười lạnh, "Tôi đường đường là long tộc, kỳ trân dị bảo gì mà không có, sẽ keo kiệt lấy chút tiền xăng dầu của cậu sao?"



Phù Ly giật mình, nói cũng phải, long tộc trước đây từng sống ở dưới đáy biển sâu, thứ không thiếu nhất chính là đủ loại bảo bối, khẳng định cũng không xem trọng ít tiền này.



Xe chạy không nhanh không chậm trên đường, ánh trăng cong cong chậm chạp chui vào tầng mây, tầng mây thật dày trên không trung, dường như sắp đổ mưa.



Một con mèo từ đầu đường phi ra, Trang Khanh không phanh kịp, dùng phép thuật dừng xe lại.



"Meo~." Con mèo nhỏ không biết sợ vẫy vẫy cái đuôi, chậm rãi đi qua con đường, mới biến mất ở con đường khác.



Xe khởi động lần nữa, Phù Ly quay đầu nhìn Trang Khanh, đối phương từ đầu tới cuối đều không có biểu tình gì, làm cho Phù Ly không nhịn được nghi ngờ, đối phương không phải là rồng biển hóa thành mà là do tượng kim long ở hành lang cung điện biến thành, chỉ có điêu khắc mới không có biểu tình.



Trên không trung cuối cùng cũng có tia sét lóe lên, trong tầng mây dày đặc, dường như có một vật gì rất lớn xẹt qua, nhưng lại nhanh chóng biến mất trong.



Phù Ly và Trang Khanh ngẩng đầu nhìn bầu trời.



Mưa đá lốp bốp rơi xuống, kính chắn gió bất ngờ không kịp phòng bị đập vài cái, mặt Trang Khanh đen lại. Phù Ly tạo một kết giới, làm mưa đá không chạm tới xe được.



Đưa Phù Ly về nhà, sau khi Trang Khanh lái xe vào gara, vươn tay vuốt chỗ tấm kính chắn gió thủy tinh bị đập, đồng tử màu đen hóa thành màu vàng, mang theo vài phần lửa giận.



Anh lấy điện thoại ra, mở ra phần mềm công tác nội bộ, thêm vào đó một khoản phạt.



Thanh Long Bắc Hồ vi phạm quy định, tạo mưa đá, gây nên tổn thất vô số cho người dân, phạt hai trăm vạn.



Tác giả có lời muốn nói:



Cá âm dương Sở Dư: "Không, không, không, ân nhân, rốt cuộc anh có hiểu lầm gì với trình độ hào phóng của lão đại rồi?