Đừng Kỳ Thị Giống Loài

Chương 83 :

Ngày đăng: 11:13 18/04/20


Tướng mạo của đứa trẻ này cũng thật tuấn tú.



Trục Nguyệt thu tầm mắt về, nói với Phù Ly: "Ta đi dọn dẹp nhà bếp một chút, con và bạn của con thu dọn xong thì cũng về đi thôi."



Phù Ly động động khóe môi, không nói ra bất cứ lời phản đối nào.



Phòng ăn của Kim Long Cung rất sạch sẽ, trên giá vẫn còn bày một số nguyên liệu nấu ăn, ở trong góc có bát ngọc bị vỡ, trải qua thời gian hai nghìn năm cũng không có ai tới thu dọn. Trục Nguyệt phất tay áo, bát ngọc vỡ bay vào trong sọt rác.



Trục Nguyệt đi một vòng quanh phòng ăn, phát hiện rất nhiều chỗ kỳ quái, dáng vẻ của Kim Long Cung không giống như là dần dần xuống giống, càng giống như con rồng sống trong đây đột nhiên bị thương nặng, cho nên cả cung điện vẫn còn duy trì bài trí của thời kỳ huy hoàng nhất.



"Trục Nguyệt cô cô." Trang Khanh đứng ở bên ngoài cửa, ánh mắt bình tĩnh nhìn Trục Nguyệt, "Không biết người có hài lòng với cung điện này không?"



"Thương thế của ngươi vừa khỏi, tại sao lại đi ra đây?" Trục Nguyệt quay đầu nhìn Trang Khanh, khuôn mặt mang theo ý cười, "Không hổ là nơi tộc Kim Long ở, quả nhiên rất sang trọng."



"Nếu như cô cô không chê, có thể tạm thời sống ở nơi này." Trang Khanh quan sát biểu tình trên khuôn mặt của Trục Nguyệt, "Không biết ý của cô cô thế nào."



"Thân là trưởng bối, ta còn chưa tới mức phải chiếm lời từ hậu bối đâu, ý tốt của ngươi ta nhận lấy." Trục Nguyệt thuận tay thu hồi lại thuốc mà mình đặt trong phòng bếp.



"Nếu như đã như thế, cô cô là trưởng bối, tại sao lại phải lừa Phù Ly?"



Trục Nguyệt kinh ngạc nhìn Trang Khanh, mặt đối phương không có chút biểu tình, nhưng lại làm cho cô nhớ tới khi thụy thú Thương Long còn chưa biến mất hẳn. Khi đó Thương Long trấn thủ đại địa phương Đông, được vô số sinh linh sùng bái, những sinh linh đó cũng làm đồ đằng hình Thương Long, mỗi năm đều thờ cúng Thương Long.



Sau đó theo số lần mà Thương Long hiện thân càng ngày càng ít ở nhân gian, dần dần con người truyền lại bốn vị thụy thú trấn thủ bốn phương trời đất là Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, cách gọi Thương Long cũng dần dần bị con người quên đi, cho nên bây giờ mấy con rồng ở Thanh Long Cung kia cũng không biết ngại mà tự xưng mình là hậu duệ của thần thú Thanh Long.



"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Nụ cười trên mặt của Trục Nguyệt biến mất, mày liễu dựng thẳng.
Đào Ngột bị Trục Nguyệt bắt đi, nhưng sóng biển mà hắn tạo thành vẫn ảnh hưởng tới thành phố Lâm Hải. Những chủ hộ nhà thấp tầng ở gần biển nửa đêm nhận được thông báo của ban ngành liên quan, toàn bộ được đưa tới nơi cao hơn lánh nạn. Nhưng cũng may mắn rằng những ban ngành liên quan ở địa phương phản ứng nhanh, tuy rằng thủy triều đột ngột dâng lên tạo thành tổn thất tài sản, nhưng không có thương vong về người.



Đối với Bộ an toàn mà nói, đây đã là kết quả tốt nhất trong dự đoán của bọn họ, đâu có lần thiên tai nào mà không gây ra tổn thất tài sản, càng huống hồ lần này chuyện xảy ra vô cùng nguy hiểm, thiếu chút nữa đã nhấn chìm cả thành phố Lâm Hải.



Khi cục khí tượng Lâm Hải nhận được thông báo từ cấp trên, còn cảm thấy được cấp trên cố tình gây sự, bọn họ ngày nào cũng quan trắc khí tượng ở khu vực thành phố Lâm Hải này, căn bản không có bất cứ dấu hiệu sóng thần nào. Vậy mà cấp trên còn cứ khăng khăng cưỡng chế yêu cầu bọn họ phát ra thông báo khẩn cấp sơ tán người dân, trong lòng bọn họ vừa oan ức vừa bó tay, hai bên cãi cọ rất lâu bọn họ mới gửi thông báo này ra. Nghĩ tới mấy đồng ngành ở khu vực khác trước đây bị cư dân mạng mắng máu chó đầy đầu, bọn họ đã tưởng tượng đủ ngày mai sẽ chịu mắng thảm thế nào.



Không ngờ rằng nửa đêm lại xảy ra sóng thần, may mắn rằng các ban ngành liên quan đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị cứu viện, nếu không với tình thế sóng thần đột nhiên xuất hiện, không biết có bao nhiêu người dân phải chịu tội.



Trên mạng đã có người dân khen ngợi những ban ngành liên quan ở thành phố Lâm Hải cứu trợ đúng lúc, cục khí tượng thủy văn dự báo như thần. Các loại ảnh chụp cảm động như nửa đêm quân nhân cõng người dân trong thành thị tới nơi an toàn, nhân viên của ủy ban nhân dân ban đêm còn gõ cửa từng nhà thông báo, cùng với cảnh người dân tự phát dùng bè cứu trợ hàng xóm cũng được đăng lên mạng, được mọi người tán dương.



Có cư dân mạng tự xưng, tối hôm qua khi anh ta tan làm về nhà, nhìn thấy rất nhiều động vật chạy toán loạn, nói rằng những động vật này nhất định là cảm giác được thiên tai cho nên mới chạy trốn trước. Có người nói đây là ngụy khoa học, có người nói năng lực cảm ứng với thiên nhiên của động vật mạnh hơn con người, cư dân mạng tranh luận vấn đề này rất lâu. Cuối cùng vẫn là những cư dân mạng khác cảm thấy được thành phố Lâm Hải gặp thiên tai mà những cư dân mạng này còn thảo luận những chuyện vớ vẩn trên mạng thực sự không có đạo đức, mọi người mới ngừng chiến tranh.



Bành Hàng nhìn thấy những hình ảnh có liên quan tới việc động vật ở thành phố Lâm Hải chạy tứ tán bốn phía, vuốt cằm trầm tư, xem ra không phải một mình anh phát hiện ra tình huống kì dị này. Trước đây anh đã từng xem một bài viết, nói rằng động vật chạy trốn không nhất định là dự báo thiên tai, cho nên dùng hành động khác thường của động vật để dự báo thời tiết là cách làm không khoa học.



Tối hôm qua anh gọi điện thoại tới Cục khí tượng địa phương, lúc ấy bọn họ nói thời tiết không có bất thường gì, tới nửa đêm mới đột nhiên thông báo di tản. Còn có những quân nhân tới cứu viện kia, giống như đã sớm có chuẩn bị, cho nên khi xảy ra thiên tai, mới có phản ứng nhanh như vậy.



Đi ra khỏi khách sạn, anh giúp đỡ người dân đẩy rác qua một bên, chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc.



"May mắn là nơi đây không có nhân viên nào tử vong, lần này thực sự quá nguy hiểm."



Tác giả có lời muốn nói:



Cục khí tượng: Từng bước, từng bước tới hôm nay quả thực không dễ dàng.