Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!
Chương 55 : Tiểu Tam vs Nhị gia
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Convert: ngocquynh520
Edit : Heidi
Tôi lấy câu nghi vấn giọng điệu lên cao giọng của câu "Hả?" bày tỏ nghi vấn cực kỳ khó chịu ở trong lòng, trước tiên dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Lý Hoa Đào, Lý Hoa Đào giả vờ ngu với tôi, tôi hung hăng trừng mắt nhìn anh ta; tiếp đó dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Đỗ Thăng, Đỗ Thăng trưng ra khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt không ngừng nhìn tôi với nét mặt tội nghiệp đáng thương, khiến tôi càng nhìn càng thấy trái tim mình như mềm đi một cách vô lý. Sau đó tôi mở miệng dùng cái giọng nói nhão nhẹt như cháo mà đến tôi cũng không thể tưởng tưởng nổi nói với Đỗ Thăng: "Chồng yêu, nói cho người ta biết đi mà, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tôi nói xong cũng giật mình một cái mắc ói, Lý Hoa Đào lại càng thêm vắt chân lên cổ lao vào nhà vệ sinh ra sức nôn ọe, Đỗ Thăng cố nén để trên mặt mình không toát ra bất kỳ biểu cảm nào ngoại trừ vẻ mặt nồng nàn chăm chú nhìn, nhưng, tôi biết rõ, anh ấy nhịn rất cực khổ. Chỉ có Tô, tôi hoài nghi cô ấy là loài hoa tuyệt thế chứ không phải là loài người, Tô sôi nổi chạy tới bên cạnh tôi, cực kỳ vui vẻ dùng hai bàn tay lôi kéo cánh tay tôi, nũng na nũng nịu nói: "Ann, cậu giỏi quá, quá giỏi đi! Cậu cũng biết nói tiếng Đài Loan yeah! Tớ có ảnh hưởng đến cậu ha!"
Lý Hoa Đào mới vừa từ nhà vệ sinh bước ra ngoài, nghe thấy lời Tô vừa nói, không nói hai lời trực tiếp quẹo vào nôn tiếp.
Dưới trạng thái mọi người như đang muốn nổ tung ra, Đỗ Thăng, anh ấy thể hiện được khí chất cao ngạo vĩ đại khác thường của một người có danh tiếng trong xã hội. Đôi tay của Đỗ Thăng nâng khuôn mặt tôi lên, cặp mắt chăm chú nhìn vào tôi, sau đó nghiêm túc đến nỗi không thể nghiêm túc hơn, nói với tôi: "Vợ ơi, anh nhất định phải dẫn em đi, nếu em tiếp tục ở lại đây, anh sợ các cục cưng nhà chúng ta sẽ trưởng thành bất thường!"
Tôi sửng sốt. Chúa ơi, người đang đùa giỡn với con sao? là Đỗ Thăng? Không...... Không thể nào! Quá...... Quá khiếp đi!
Tô hưng phấn kêu to: "Cục cưng? Ann! Các ngươi giỏi ghê! Mới mấy ngày mà đã có cục cưng! A baby nhỏ baby nhỏ!"
Tôi vội vàng cải chính nói: "Đừng nghe anh ta nói linh tinh, tớ không có!"
Tô hưng phấn kêu to hơn: "Tớ thấy trong tiểu thuyết hay nói, con gái nói không là có, nói có là không! Ann cậu có cậu có cậu nhất định có!"
Tôi phục con nhỏ yêu quái điên khùng đến từ Đài Loan kia rồi! Tôi phát hiện một sự thật nghiêm trọng, nếu như không tiêu diệt sạch sẽ chướng ngại trước mắt, căn bản là không thể bàn chuyện chánh sự!
Khuôn mặt Đỗ Thăng chán nản vô lực nói: "Phẩm Phẩm, chúng ta chấm dứt vấn đề của Lý Thích Phong tại đây nhé, nếu nghiên cứu về cậu ta nữa có khi em được bổ nhiệm thành thủ hạ của Lạp Đơn mất thôi. Ngoan, đừng suy nghĩ quá nhiều. Trời có sập cũng có Đỗ ca ca chống đỡ, mà em, còn có Đỗ Nhị ca ca chống đỡ!"
Tôi choáng! Đây đâu phải là Đỗ Thăng, đây là Đỗ Nguyệt Sanh a! Tên thủ lĩnh lưu manh hạng nhất!
Lúc chúng tôi đang đóng cửa liếc mắt đưa tình với nhau, chợt phát ra hai tiếng nổ cực mạnh.
Một tiếng xa một tiếng gần.
Một tiếng xa, là cửa phòng vệ sinh bị bạo lực phá ra.
Một tiếng gần, là cửa phòng của tôi bị bạo lực phá ra.
Sau đó, Đại Lực Lôi Thần Tô vọt vào, chống nạnh, lửa giận dồi dào hướng về phía Đỗ Thăng bắt đầu cuồng phun trào: "Anh! Anh đừng cậy mình là kẻ lãnh đạo, tôi! tôi không dám đề xuất ý kiến nhé! Anh! Anh! Nghe nói anh còn có vị hôn thê chưa giải quyết rõ ràng, nếu như anh khiến Ann phải làm tiểu tam, tôi! tôi liền! Tôi liền khiến John làm Nhị gia cho Ann!"
Lý Thích Phong thật vất vả mới leo ra khỏi nhà vệ sinh, nghe thấy những lời của Tô vừa nói, bị kích thích đến nỗi dứt khoát quay người trở lại.
Tôi bị cảm động đến rối tinh rối mù!
Mà Đỗ Thăng, hoàn toàn bị đồng bào Đài Loan làm cho kinh hoàng đến nỗi đứng ngây dại ra đó.