Dược Sư 0 Cấp

Chương 110 : Ván cờ mới

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Cậu em họ Diệp điều rất nhiều thợ may, dược sư, tiều phu, thợ xây, kỹ sư từ Thiết Huyết Quân Đoàn đến. Những loại người này bình thường đối với việc chọn lựa chức nghiệp rất khác biệt với người bình thường, chỉ chuyên tâm nâng cao kỹ năng. Do đó khi nghe nói có cơ hội bộc lộ thân thủ liền lập tức cao hứng bừng bừng xin đến giúp Chúng Nhân Bang.



Có phú thương Tài Lang hỗ trợ, Chúng Nhân Bang phát triển không ngừng. Rất nhiều tân thủ nghe danh mà đến, đông đến lách không vào được. Trước kia lo lắng nhân số không đủ là dư thừa rồi, bây giờ ngược lại nên lo lắng làm sao thăng cấp cho bang hội mới là quan trọng.



Tổng hội của Chúng Nhân Bang nằm ở vùng lân cận Trường Giang, đương nhiên “thuận lý thành chương” (1) đem một mặt sông rộng lớn trở thành lãnh địa nhà mình. Liễu Nhứ Phi Phi lúc không nói chuyện với Tài Lang hoàn toàn chính xác là một cô gái thô bạo, một đám nam nhân chủ động trở thành tiểu sư đệ lẽo đẽo theo sau lưng cô nàng, huyên thuyên gọi cô nàng là đại sư tỷ. Cô nàng mỗi ngày đều dẫn theo một nhóm tân thủ đến ven sông Trường Giang phóng ra ma pháp mang tính sát thương cực lớn, khiến cho cả mặt song oanh động. Đôi khi làm cho những chiếc thuyền con đi ngang qua phải chìm nghỉm, sau đó lại nghênh đón hỗn chiến PK khắp nơi. Diệp Ly Ly đành phải vác xác đến trại giam thành Bình Tuyền an ủi bang chúng tham gia PK, thuận tiện đến thăm đạo tặc Như Phong đang ngồi xổm trong tù.



(1) Thuận lý thành chương: Thuận theo lý thuyết, ý bảo làm những chuyện hợp lý, theo lẽ đương nhiên.



Trên sông, phần lớn quái đều sống theo đàn, cấp độ cũng thấp, rất thích hợp cho tân thủ luyện cấp. Huống chi còn có Liễu Nhứ Phi Phi, Tài Lang, Trúc Hải Thính Tùng thỉnh thoảng lại phóng ra vài chiêu quần ẩu tuyệt kỹ, kinh nghiệm tăng một cách nhanh chóng, đám tân thủ của Chúng Nhân Bang cũng từ từ thăng cấp. Chỉ có cấp độ của Diệp Ly Ly là vẫn như cũ, bởi vì kỹ năng luyện độc cùng luyện dược của cô cũng đã đến giai đoạn gặp chướng ngại. Đã không còn là một Không Phải Dược Sư tùy tiện ném dược liệu trân quý của vài ngày trước đó nữa, bây giờ cô cần nhất chính là chất lượng của dược phẩm.



Tài Lang thừa dịp nhàn rỗi liền lấy ra một xấp tư liệu về Thế Giới Giang Hồ do chính mình biên soạn đưa cho Diệp Ly Ly, miễn cho cô còn gây ra chuyện cười cho Chúng Nhân Bang trong tương lai.



Diệp Ly Ly không có lập tức mở ra xem, mà hỏi:



[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Huynh có biết ở đâu có thể thu thập dược liệu không?



Những ngày này cô đã dùng hết toàn bộ những kỳ trân dị thảo trong túi đồ, nhưng may mắn là tạo ra được rất nhiều dược phẩm cao cấp. Tuy nhiên nhìn giá cả của những dược liệu kia trên thị trường rất cao, tính ra cũng mất nhiều hơn được. Cho nên cô quyết định thừa dịp không có nhiệm vụ liền tự lực cánh sinh, nếu không cho dù Không Phải Dược Sư trước kia có nhiều hàng tồn kho, không bao lâu sau cũng sẽ bị cô làm cho tán gia bại sản.



[Bang hội] Tài Lang: Cô cần dược liệu cao cấp à?



Diệp Ly Ly đánh ra một khuôn mặt tươi cười.



[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Đương nhiên. Dược liệu bình thường chỉ có thể chế ra dược phẩm bình thường, tôi muốn tìm nguyên liệu trong cuốn {Thần Nông y tịch}, bên trong có cả trăm vị thảo dược, thuận tiện làm cho xong những nhiệm vụ trước kia luôn.



Nhiệm vụ kia nhét sâu dưới tầng chót. Nếu không phải cô vô tình kéo dài thanh nhiệm vụ thì cũng không biết đến sự tồn tại của nó.



Thoạt nhìn có lẽ là do vị sư phụ dược sư trước kia giao nhiệm vụ ẩn tàng cho em trai cô, nhưng thằng em này cũng không để tâm lắm đến cái tài khoản Không Phải Dược Sư này, cho nên cũng lãng quên nó đi.



[Bang hội] Tài Lang: {Thần Nông y tịch}?
Thế nhưng nhìn bộ dáng cùng tính tình kia của hắn, vốn dĩ không có chút gì gọi là xã hội đen, bởi vì... giả tạo, rất giả tạo, vô cùng giả tạo, cực kỳ giả tạo!



Nghĩ tới Minh Nguyệt Thiên Lý, Diệp Ly Ly liền không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi.



Có một người đang ngồi trong Minh Nguyệt Lâu khoa tay múa chân trên bàn đá, bỗng dưng hắt hơi một cái. Đôi mắt đen láy lại chuyển dời nhìn ra cảnh xuân bên ngoài cửa sổ, mỉm cười.



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Mùa xuân có chút lạnh, trời cũng nên ấm lên rồi.



Minh Nguyệt Thiên Lý vươn tay, chiếc bàn đá ngay lập tức bị đánh nát.



Vận mệnh của Thế Giới Giang Hồ, lại được giở sang một trang mới.



_________________



Tác giả có lời muốn nói:



Cuốn 1 đã hoàn, xin hãy lựa chọn:



A: Ném hoa tươi vào mặt ta



B: Dùng gạch giúp ta xây nhà



C: Đi ngang qua tiện tay tạt ta chút nước



D: Cả ba cái trên



E: Không cái nào hết!