Dược Sư 0 Cấp

Chương 219 : Quyết đấu

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Kênh thế giới nhất thời sôi động, nội dung lại nghiêng về một phía.



[Thế giới] Người chơi A: Tuyết Nguyệt Lưu Ly tất thắng!



[Thế giới] Người chơi B: Tuyết Nguyệt Lưu Ly, ta ủng hộ nàng!



[Thế giới] Người chơi C: Nhân yêu tránh ra!



Kênh thế giới cho dù có náo nhiệt thế nào cũng không lọt vào mắt bốn người Tài Lang, bọn họ đang đứng bên bờ biển nhìn chiến thuyền.



Chiến thuyền Minh Nguyệt Thiên Lý đưa đến lần này không phải là chiếc khiến cho người người khiếp sợ lúc trước. Chiếc này đã được tu sửa cẩn thận, thiếu đi vài phần kiên cường nhưng lại nhiều thêm vài phần mềm mại.



[Tổ đội] Tài Lang: Có thể làm thành như vậy, thật là có tâm… có tâm…



[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: Nếu là tôi, tôi cũng không dám đưa vũ khí cực phẩm của mình cho một đồng minh không có độ tin cậy cao.



Diệp Ly Ly nói khoác mà không biết ngượng, rõ ràng vài ngày trước đã đưa bí kiếp luyện độc của mình cho Tử Sắc U Linh.



Diệp Ly Ly nhảy lên mũi thuyền, hệ thống hiện ra bản đối thoại yêu cầu đặt tên cho chiến thuyền.



Diệp Ly Ly ngẩng đầu nhìn khẩu hiệu treo trước khoang thuyền. Kiến trúc trong Thế Giới Giang Hồ đều theo phong cách phục hưng, bảng hiệu này trông cũng rất cổ xưa. NPC phân công đứng trước khoang thuyền, cách ăn mặt như một thư đồng, hai tay bưng nghiên mực cùng bút, bộ dáng tươi cười đáng yêu.



Diệp Ly Ly đi đến, quyết định tự đặt tên.



Cước bộ di chuyển của cô cũng dần dần mang theo phong thái của Tài Lang. Trang pụhc dược sư từ trước đến nay đều rất tùy ý, nhưng cũng nhã nhặn theo nhất phong cách cổ xưa. Bởi vì những vị dược sư trong truyền thuyết thường phải trèo đèo lội suối đi tìm dược liệu, cho nên trang bị của dược sư cũng lây nhiễm một chút núi non mây nước, mang theo chút ít phiêu dật xuất trần.



Đương nhiên, những thứ này đối với một Diệp Ly Ly vốn không xứng chức vị dược sư cũng không tạo thành vấn đề gì to tát.



Diệp Ly Ly phi thân lên, gió phất tay áo tung bay.



Bút nghiêng, mực nước trên tấm bảng đàn mộc nhẹ nhàng xuất hiện.



Đáng tán thưởng chính là chữ viết của Diệp Ly Ly cũng không tệ. Ba người Trúc Hải Thính Tùng nhìn thấy ba chữ “Xuân Thủy trạch” chậm rãi xuất hiện. Lực đặt bút không mạnh mẽ nhưng phảng phất mang theo một chút xuân sắc.



Diệp Ly Ly nhanh nhẹn đáp xuống, chắp tay sau lưng thưởng thức kiệt tác của mình. Cô quay đầu, nhàn nhạt hỏi:



[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: Thấy sao?




Mà đó là cái người đang nói chuyện.



Nhìn thấy cái tên vừa phát ngôn, Diệp Ly Ly khẽ giật mình. Cô ngẩng đầu liền thấy Minh Nguyệt Thiên Lý đang ngồi ở thính phòng phía tây nhìn mình, bộ dáng tươi cười ôn hòa.



Thiệt tình… không tin thì cứ nói không tin, còn bày đặt ra bộ dáng như vậy. Diệp Ly Ly oán hận trong lòng, khóe miệng lại nhịn không được mà mỉm cười.



Cũng nên kết thúc rồi, nếu không sẽ phụ sự tin tưởng của phu quân đại nhân.



Tuyết Nguyệt Lưu Ly chỉ thấy một bóng dáng màu xanh xẹt qua. Hơi nước cô đọng như một làn sương mù, rồi lại giống như bị một thứ gì đó điều khiển tụ lại trên đài tỷ võ. Dưới ánh mặt trời, màn sương trắng dần dần mang sắc thái kiều diễm.



[Chiến đài] Không Phải Dược Sư: “Bạc tình” với “Tương tư”, không biết ai thắng ai thua!



[Chiến đài] Tuyết Nguyệt Lưu Ly: Bạc tình? {Bạc Tình y tịch}?



Tương tư bạc tình, đồng căn đồng nguyên (1), tương sinh tương khắc... Bạc Tình Tương Tư, một là đao phổ, một là y tịch (2). Tương Tư là đao, Bạc Tình là dược.



(1) Đồng căn đồng nguyên: Cùng chung một nguồn gốc.



(2) Y tịch: Sách về y học, dược lý.



[Chiến đài] Không Phải Dược Sư: Đúng vậy.



Khi Diệp Ly Ly nhìn thấy Tuyết Nguyệt Lưu Ly sử dụng bộ đao pháp kia liền nhớ ra trong túi đồ có một cuốn y tịch Bạc Tình đang mốc meo.



Tuyết Nguyệt Lưu Ly đứng giữa màn sương mù, lẳng lặng cả buổi mới cười lạnh.



[Chiến đài] Tuyết Nguyệt Lưu Ly: Chẳng lẽ cô chỉ mới vừa luyện bộ y tịch này sao?



Diệp Ly Ly nhíu mày.



Thanh đao trong tay Tuyết Nguyệt Lưu Ly tỏa ra một làn hương, sương mù lập tức bị thổi tan.



Bạch Tình đấu Tương Tư…



Bạc Tình bại trận!