Dược Sư 0 Cấp

Chương 327 : Khởi đầu

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


[Hệ thống] Người chơi ở thành Tác Đa Mã giam giữ sứ thần phe phái chính nghĩa.



[Hệ thống] Người chơi theo phe phái chính nghĩa công kích người chơi thành Tác Đa Mã không sinh ra giá trị PK, bắt được NPC tù binh thành Tác Đa Mã sẽ được hệ thống ban thưởng.



Thanh âm dễ nghe từ hệ thống vang lên bên tai người chơi ở Kỷ Nguyên Ma Pháp, tựa như sấm sét. Chẳng khác gì lời thông báo cho trận chiến máu lửa của hai phe cánh sắp tới, rất nhiều người chơi ở thành khác đã bắt đầu kích động. Thương Thúy Sâm Lâm tản ra hương thơm thơm ngát từ những nhánh hoa Diệp đầu mùa cùng mùi gỗ mới, có thể dự đoán được trong tương lai còn có bao nhiêu gót sắt chà đạp phiến rừng rậm để vào thành Tác Đa Mã.



Ngược lại, người khởi xướng khi nghe được tin tức này vẫn khoan thai ngồi trên mái hiên lầu hai Trích Nguyệt tửu quán mà đánh cờ. Không phải bọn họ học đòi văn vẻ, mà là bọn họ cần phải đề cao thuộc tính trí lực, đây là nhu cầu cấp bách, nếu không sau này khi chiến thuyền Long Cốt được hoàn thành thì họ cũng không thể điều khiển nó.



Tuy còn có Sở Phi nhưng dù sao cũng không phải người của mình, ai biết hắn có chịu trở thành thuyền viên vô điều kiện của họ hay không. Hơn nữa, Diệp Ly Ly cảm thấy đánh cờ cùng Minh Nguyệt Thiên Lý quả thật cần phải có một chỉ số thông minh vượt trên sự ưu việt...



Lúc này, Minh Nguyệt Thiên Lý đang chăm chú nhìn bàn cờ, sau đó từ từ giơ ra năm ngón tay.



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Năm kim tệ, lui bước.



Diệp Ly Ly mỉm cười.



Tiểu Cam Đạo Phu cùng Tiểu Bạch Cẩu ngồi bên cạnh, nhìn bọn họ với ánh mắt khinh thường.



[Phụ cận] Sở Phi: Sỉ nhục, hai người quả thật là đang sỉ nhục quân cờ! Lão đại Không Phải, hạ màn nhanh đi!



Sau khi phát hiện ra một thanh âm khác, Tiểu Cam Đạo Phu cùng Tiểu Bạch Cẩu không khỏi nhảy đến bên cạnh mắt to trừng đôi mắt nhỏ.



Lô hương dần tắt, ván cờ vẫn đang tiến hành như trước, hơn nữa dần dần xuất hiện xu thế, mà mưa gió bên ngoài tửu quán dường như cũng không ảnh hưởng đến bọn họ.



Hai tên người phương Đông chết tiệt!



Bạch Y Tế Tư ngồi dưới cổng thành, ấm trà bên cạnh đã lạnh. Hắn dường như đã muốn sứt đầu mẻ trán để chỉ huy thành viên trong bang hội của mình gia cố hệ thống phòng thủ trong thành. Bang hội trong Kỷ Nguyên Ma Pháp thường được chia theo từng thành trì. Bang hội của hắn là Night Demon, chọn trúng thành Tác Đa Mã chính là vì NPC bên cạnh đều đến từ phe phái tà ác, luôn trợ giúp thành viên thăng cấp. Hơn nữa, xung quanh thành cơ hồ đều là các thành viên theo phe phái trung lập, lại có Thương Thúy Sâm Lâm bành chướng tuyến phòng thủ.



Thế nhưng hậu quả do giam giữ sứ thần lần trước khiến cho hắn không thể nào nghĩ tới được. Với tư cách là người chơi đã từng bị NPC sứ thần bên phe phái chính nghĩa giày vò đến chết đi sống lại, nhìn thấy bọn họ đương nhiên là hận không thể hủy đi rồi nuốt vào bụng. Cho dù hắn không hạ lệnh, thành viên trong bang hội cũng sẽ giải quyết hết bọn họ.



Thế nhưng hai tên phương Đông đầu sỏ kia lại không những không thèm đếm xỉa đến hậu quả do mình gây ra, mà thái độ còn khiến cho hắn nghiến răng nghiến lợi căm hận. Tuy nhiên… Bạch Y Tế Tư khẽ cười, nhớ tới hoàn cảnh hiện tại của thành Tác Đa Mã, "thành tội ác" cuối cùng đã bị Thần Tộc dùng lưu huỳnh hủy diệt. Chỉ cần lửa bốc lên, những người này sẽ không thể không tham gia.
Bầy ong độc bỗng nhiên bay về phía thành Tác Đa Mã.



Bạch Y Tế Tư nghe vài tiếng “nó cắn ta” liên tiếp liền hung hăng trừng mắt với Đại Hồ Tử. Tuyệt đối hắn không ngờ rằng hắn ta lại là triệu hoán sư, hơn nữa còn là một triệu hoán sư tối cao biết cách triệu gọi ong độc số lượng có hạng!



Thành Tác Đa Mã lập tức rơi vào thế hạ phong. Cung Tiễn Thủ cũng bất chấp kinh ngạc mà cầm lấy lệnh tiễn trong tay bắn ra.



Đáng tiếc, Mỹ Diễm đã bố trí kết giới, lệnh tiễn lông vũ còn chưa chạm phải góc áo của bọn họ thì đã rơi xuống đất.



Lập tức, một cơn gió độc dày đặc xâm nhập vào thành Tác Đa Mã, bản thân bọn họ cũng còn lo chưa xong huống chi thành trì hay những người chơi khác. Hai người không khỏi muốn mắng hai kẻ đang nhàn nhã đánh cờ trong tửu quán, Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý.



Bỗng nhiên, một chiếc lưới mỏng như lụa buông xuống từ trên không.



Gió nhẹ như nước chảy xuôi.



Lưới mỏng như làn sương mù.



Do đó, những mảnh lưới mỏng giăng kín phía đông thành Tác Đa Mã. Không bao lâu sau, cơn gió độc trắng như tuyết bám trên tấm lưới dần trở nên đen kịt. Gió độc nhanh chóng bị mảnh lưới hấp thụ, màu sắc chiếc lưới kia cũng từ từ biến thành đen, dường như có thể hấp thụ toàn bộ độc chất trong cơn gió để chuyển sang người mình.



Hai bên địch ta đều ngưng chiến, ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy một thiếu niên ngồi trên đám mây, khuôn mặt mơ hồ không rõ, chỉ có thể nhìn thấy góc áo màu lam lờ mờ của hắn ta còn nhạt hơn cả trời quang, còn trong hơn cả dòng sông. Hắn ta phất phất tay với người đàn ông trung niên có chòm râu dài kia, nói:



[Phụ cận] Fly: Vị đại thúc này, ta tìm rất lâu rồi đấy. Triệu hoán sư có khả năng luyện chế ra {Lưới lồng lộng} đều đã không còn chơi trò chơi nữa, không ngờ bây giờ lại có người chủ động đưa tới cửa.



Chờ đến khi gió độc tan ra hết, vị thiếu niên kia liền thu lưới. Sau đó, hắn ta quay đầu hô to với tửu quán theo kiến trúc phương Đông trong thành Tác Đa Mã:



[Phụ cận] Fly: Hai vị chủ quán vô sỉ, mau ra nghiệm thu!



Sương mù dần tản ra.



Chiến thuyền Long Cốt chậm rãi xuất hiện.