Dược Sư 0 Cấp

Chương 545 : Giả trang

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Cầm lấy bồ câu Vân Hải, Diệp Ly Ly nhảy lên lưng ngựa còn Minh Nguyệt Thiên Lý thì cầm dây cương trong tay, quay đầu ngựa rời khỏi lãnh địa Chúng Nhân Bang.



Minh Nguyệt Thiên Lý vui vẻ phất phất tay với đám người Trúc Hải Thính Tùng, hưởng thụ cái ôm của ôn hương nhuyễn ngọc. Cái gì Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn, cái gì mỹ nhân khó dây dưa, cứ để lại cho đám Trúc Hải Thính Tùng kia lo liệu đi. Trúc Hải Thính Tùng nhìn hai người cưỡi ngựa đi xa, sắc mặt không chỗ nào là không đen.



[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Hai người họ muốn đến gặp ai đó, sao còn không đuổi theo?



[Phụ cận] Mỹ Nhân Ngư: Bọn ta làm sao có thể la lối om sòm trước mặt Minh Nguyệt được? Bọn ta phải lưu lại ấn tượng tốt trước mặt thần tượng chứ! Những kẻ từng mạo phạm Minh Nguyệt đều đã bị đá bay ra khỏi Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn, bọn ta là một tổ chức có nguyên tắc, có trật tự!



[Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: …



Tài Lang từ bên trong đi ra, tay áo còn vương vết mực nhàn nhạt. Hắn mỉm cười nhìn đám người trước mắt.



[Phụ cận] Tài Lang: Chư vị dường như rất nhàn rỗi, có hứng thú đi làm nhiệm vụ với Chúng Nhân Bang hay không?



Trên người hắn dường như có sự dễ gần bẩm sinh, khiến cho đám người trước mặt chần chừ không kịp trả lời. Hắn thừa cơ hội, tiếp tục dụ dỗ:



[Phụ cận] Tài Lang: Bang chúng Chúng Nhân Bang đều là đám thiếu niên tay chân vụng về, ta lại mới sáng tạo ra một đại lục cho Thế Giới Giang Hồ, còn nhiều nơi cần xử lý cẩn thận lại không cách nào lo liệu với nhân lực hiện tại. Thế cho nên, mọi người có muốn hợp tác cùng bọn ta hay không?



Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn đều sững sờ.



Đại lục mới?



Bọn họ thật có sáng tạo. Thế Giới Giang Hồ hiện nay đã bước qua một lần nâng cấp toàn bộ hệ thống, một đại lục mới xuất hiện giống như là sáng tạo ra một thế giới mới.



Tài Lang rất hài lòng với biểu cảm của bọn họ, tiếp tục dụ dỗ:



[Phụ cận] Tài Lang: Chẳng lẽ các người không muốn tận mắt nhìn thấy đại lục mới được sinh ra hay sao? Hoàn nguyên những cung điện cùng chùa chiền đã biến mất, phác thảo núi đồng sông ngòi đã bị chôn vùi, phục sinh nhân thần thú điểu đã từng tuyệt chủng...



[Phụ cận] Tài Lang: Sáng tạo những hoạt động mới.



[Phụ cận] Tài Lang: Làm quen những người bạn mới.



[Phụ cận] Tài Lang: Ngắm nhìn một thế giới mới.



Tài Lang mỉm cười mang theo nhàn nhạt rực rỡ, lời nói không nóng không lạnh nhưng lại đâm sâu vào lòng người.




Đám người Nhất Diệp Tri Thu đánh giá hắn cùng Diệp Ly Ly, sau đó cũng ôm quyền:



[Phụ cận] Nhất Diệp Tri Thu: Không sao, vào tới tận đây thì thực lực hai vị cũng không tồi.



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Không dám, chúng tôi giết quái ở vùng phụ cận Tân Thủ thôn, chém chém giết giết một đường thì đến đây lúc nào không hay.



Hai mắt Nhất Diệp Tri Thu phát sáng.



[Phụ cận] Nhất Diệp Tri Thu: Tân Thủ thôn?



Minh Nguyệt Thiên Lý phảng phất như không phát hiện ra sự mừng rỡ của hắn, vẫn phàn nàn:



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đúng vậy. Thiết lập của Thế Giới Giang Hồ cũng thiệt là, bản đồ các nơi thâm sơn cùng cốc người khác đều có thể đi vài vòng là có thể trở lại điểm xuất phát rồi, còn tại hạ thì ngược lại hoàn toàn, khó khăn lắm mới tìm được một người dẫn đường bên cạnh đây. Các vị cũng biết, Tân Thủ thôn từ NPC cho đến người chơi mới vào giang hồ, kẻ nào kẻ nấy đều rất thảm thương, ngàn chọn vạn chọn ta mới miễn cưỡng chọn được người này đây này.



Diệp Ly Ly giẫm chân hắn.



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Thấy chưa? Hung dữ như vậy mà ta vẫn phải nhẫn nhịn, đơn giản là không có cách nào chọn được người khác. Các vị nhìn xem, trang bị của ta đều nhờ các huynh đệ trong nội thành bán cho cả đấy, bộ này trông cũng rất thịnh hành. Bọn người đó đều đến từ thành Bình Tuyền, các vị nhìn xem bọn họ có lừa gạt ta không?



[Phụ cận] Nhất Diệp Tri Thu: Không đâu, chính xác là rất thịnh hành.



Nhưng...



Nhưng...



Nhất Diệp Tri Thu nhìn dung mạo của bọn họ, cũng không có ý tứ đả kích. Hắn chỉ ho nhẹ hai tiếng.



[Phụ cận] Nhất Diệp Tri Thu: Vậy… có thể nói cho chúng ta biết Tân Thủ thôn ở nơi nào hay không?



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Thật ra cũng không xa, vượt qua ngọn núi thứ tám của dãy Cửu Nghi phía trước, nó nằm trong khu rừng trúc dưới chân núi.



Diệp Ly Ly không nói một lời, chỉ trầm mặc.



Dãy núi Cửu Nghi, một ký ức đau đớn!