Dược Sư 0 Cấp

Chương 15 : Lam Kiều

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Lam Kiều có thể trở thành một trong ba bang hội lớn, bang chủ của nó tuyệt đối là nhân tố ảnh hưởng lớn nhất, bất luận đẳng cấp hay kỹ năng cũng đều tuyệt đỉnh nhất. Lúc rèn ra Tuyết Nguyệt đao, tuy không xưng là thần khí nhưng cũng là trang bị cao cấp nhất do người chơi tự mình rèn ra của khắp các server Thế Giới Giang Hồ từ trước đến nay. Mà Lam Kiều chính là loại người trừ khi cần thiết chứ không bao giờ khoe khoang thành tích. Bất quá đối với hắn mà nói, thời điểm cần thiết của hắn cũng thật sự quá nhiều. Chẳng hạn như lúc hôn lễ cử hành đến một nửa, lại một lần… đúng, mấy tháng trước hắn cũng đã cử hành một lần, long trọng hơn, lớn hơn. Thế nhưng rất không may, hai lần đều bị gián đoạn.



Tân nương lần trước chính là... Không Phải Dược Sư.



Người mới người cũ đều tề tụ một chỗ, đây là thể loại xui xẻo gì đây?



Diệp Ly Ly hồn nhiên không biết mình đã trở thành cái đinh trong mắt người ta, ung dung đi theo Tài Lang cùng Trúc Hải Thính Tùng vào tổng hội Lam Kiều. Vừa trải qua một trận cướp dâu, bang chúng Lam Kiều vẫn còn tức giận. Nhìn thấy vài người xa lạ đi vào tổng hội, vẫn cẩn thận ngăn bọn họ lại. Cho đến khi nhìn thấy bang chủ phu nhân Tuyết Nguyệt Lưu Ly mới cho bọn họ đi vào.



[Thế giới] Tài phú thương sao lại có hứng thú đến thăm Lam Kiều chúng ta vậy hả?



Một thiếu niên thanh tú từ trên xà nhà nhảy xuống. Thiết kế nhân vật trong trò chơi này đều rất xinh đẹp, nhưng vẫn khác biệt ở trang bị. Nhìn trang phục nhẹ nhàng khoan khoái của người này vẫn có thể đoán ra sức nhanh nhẹn của hắn sẽ cao đến không hợp lẽ thường. Đương nhiên, với {Thuật giám định} biến thái của Diệp Ly Ly, cô cũng không cần đoán mò làm cái gì.



[Phụ cận] Tài Lang: Bang chủ các ngươi có ở đây không?



Tài Lang đi ra một bước, hỏi. Mặc dù được nhìn thấy năng lực trả giá tài hoa của Trúc Hải Thính Tùng, nhưng Diệp Ly Ly vẫn chưa quen thuộc lắm với người này. Hắn ta cũng không hay nói chuyện, cho nên quyền hành đương nhiên được giao vào tay Tài Lang – người quen của em trai họ Diệp.



[Thế giới] Lão đại à? Đang ở phía bên kia vách tường đây này.



Những lời này là nói trên kênh thế giới, cho nên hậu quả chính là…



Thiếu niên ngay lập tức bị đóng thành băng.



Một nam tử áo lam từ trong phòng đi ra. Thế Giới Giang Hồ cung cấp rất nhiều sự lựa chọn tướng mạo nhân vật, đồng thời cũng có ba nhóm tuổi được định dạng chính là trên mười tuổi, trên hai mươi tuổi và trên ba mươi tuổi. Rất rõ ràng, người nọ chính là bộ dáng chừng ba mươi tuổi, nhưng lại không có vẻ quá già, ngược lại càng nhiều thêm hương vị thành thục.



{Băng Hệ ma pháp} vừa được thi triển hiển nhiên là bút tích của hắn. Hắn cũng không nhìn đến vị thiếu niên bị đóng băng kia, chỉ cười nói:



[Phụ cận] Lam Kiều: Không Phải, đã lâu không gặp.



Diệp Ly Ly vốn đứng ở vị trí cuối cùng, lần này ánh mắt mọi người cũng đã rơi lên người cô. Trang phục tân thủ, tay cầm kiếm gỗ, nhìn thế nào cũng không giống Không Phải Dược Sư nổi danh một thời, thật cũng không biết hắn làm sao nhận ra được. Diệp Ly Ly dùng {Thuật giám định} cả buổi, mới nhận ra {Thuật giám định} của đối phương cao siêu hơn mình. Chợt nhớ tới mình đang đứng trên giang hồ, Diệp Ly Ly ôm quyền trả lời:



[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Đã lâu không gặp.



Lại không biết động tác khí khái của đàn ông này rơi vào mắt người khác đã trở thành bằng chứng phạm tội của nhân yêu Không Phải Dược Sư.



Hai người đều nhẹ nhàng chào hỏi nhau, giống như những lẩn đuổi giết lúc trước chỉ là trò đùa của một đôi bạn hữu.



Đứng dậy, Diệp Ly Ly thu quyền, lên tiếng:



[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Chúng tôi làm nhiệm vụ, muốn tìm ra đạo tặc Như Phong. Ngươi có trông thấy rõ bộ dáng của hắn không?
Nghe thấy hai chữ Lang Lang, Tài Lang đột nhiên cảm thấy có chút lạnh gáy.



Trúc Hải Thính Tùng đứng đó chắp tay, xem như cái gì cũng không nghe không thấy.



Diệp Ly Ly chờ nhiệm vụ thứ hai xuất hiện.



Chỉ có điều sau khi đọc nội dung, Diệp Ly Ly đột nhiên cảm thấy thật xúc động…



____________



Tác giả có lời muốn nói:



Hôm nay ta đọc được một câu chuyện:



Lãng khách nói: “Mọi người bảo ta lãng du, rất êm tai!”



Võ sĩ nói: “Mọi người gọi ta là quân nhân, cũng dễ nghe!”



Cao thủ nói: “Mọi người thán phục ta cao nhân, cũng rất êm tai!”



Kiếm khách nói: “Các ngươi cứ nói chuyện, ta đi trước!”



Đột nhiên ta cảm thấy giống như...



Minh Nguyệt Thiên Lý nói: “Ta là chiến sĩ, Minh Nguyệt Thiên Lý”



Trúc Hải Thính Tùng nói: “Ta là pháp sư, Trúc Hải Thính Tùng”



Liễu Nhứ Phi Phi nói: “Ta cũng là pháp sư, Liễu Nhứ Phi Phi”



Không Phải Dược Sư nói: “Các ngươi cứ nói chuyện, ta đi trước!”



_____________



Editor có lời muốn nói:



Thật là khó hiểu =.=!!