Dược Sư 0 Cấp

Chương 17 : Hôn lễ

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Xét thấy lần trước hôn lễ của Lam Kiều bị phá hư, cho nên những người có quyền hành trong Thiên Lý Sơn Trang vô cùng thận trọng. Nhất là lão quản gia trung niên kia, đội ngũ đón dâu bị hắn ta dày vò thành lực lượng bộ đội tinh anh của Thiên Lý Sơn Trang, chém đại một nhát cũng có thể giết chết cao thủ cấp 30. Mặc dù cũng chỉ là phòng hờ nhưng nếu như hôn lễ của bang chủ cả hai bang hội lớn đều bị một NPC phá hủy, vậy thì rất mất mặt.



Trong đó còn có một sự kiện khiến cho lão quản gia rất đau đầu… Không Phải Dược Sư trước mắt chỉ là 0 cấp, không thể mặc trang bị cao cấp. Thế nhưng giá y (1) cho tân nương càng đẹp thì lại càng phục vụ cho người chơi cấp cao. May mắn đại phú thương Tài Lang của Thế Giới Giang Hồ có rất nhiều cửa hàng, trong đó không thiếu những thợ may có kỹ năng cao. Chỉ cần hai ba người cũng có thể tạo ra một bộ giá y có thuộc tính cao, kiểu dáng xinh đẹp, cấp độ trang bị yêu cầu cũng thấp. Thật ra Tài Lang cũng không phải tốt bụng như vậy, hắn chỉ là muốn cười nhạo đường đường một trong ba bang hội lớn Thiên Lý Sơn Trang mà cũng không làm ra được một bộ giá y cho tân nương, còn bắt nhà mẹ đẻ của tân nương tự tay làm lấy.



(1) Giá y: Y phục cưới hỏi ngày xưa.



Diệp Ly Ly tranh thủ lúc rảnh rỗi liền chạy ra phía sau núi Thiên Lý Sơn Trang hái dược liệu. Dù sao cũng là địa bàn của nhà chồng tương lai, cô cũng không cần phải khách khí. Đang hứng khởi hái dược, thanh bạn hữu đột nhiên bắt đầu sáng lên, sau đó là tin nhắn đến từ Minh Nguyệt Thiên Lý.



[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đến Minh Nguyệt Lâu một chút.



Diệp Ly Ly âm thầm khinh bỉ cái tên tự kỷ này, từ tên bang hội đến tên của bang hội lâu cũng đều dùng tên mình để đặt. Lại nhớ tới cái người Lam Kiều cũng thuộc một dạng như vậy. Lại nghĩ tới cộng đồng cao thủ cũng đều tự kỷ như vậy... Diệp Ly Ly đột nhiên cảm thấy may mắn khi em trai cao thủ của mình không có dùng tài khoản Không Phải Dược Sư này thành lập bang hội nào.



Minh Nguyệt Lâu nằm ở phía bắc Thiên Lý Sơn Trang, quả thật bề ngoài tráng lệ nhưng bên trong lại vô cùng tao nhã. Thế nhưng khi Diệp Ly Ly đi lên lầu đều không muốn quay đầu nhìn xuống người đến người đi phía dưới, bởi vì… chuyện cũ nghĩ lại mà kinh hãi!



Minh Nguyệt Thiên Lý cúi đầu đứng bên cạnh giường, bên môi vẫn mang theo nụ cười như có như không. Mặc dù biết đó thiết lập cơ bản của hệ thống nhưng Diệp Ly Ly vẫn nhịn không được mà nghiến răng nghiến lợi nghĩ tới cái tên đứng im bên cửa sổ nhìn cô hát bài ca dân tộc đợt trước.



Cảm thấy Diệp Ly Ly đến gần, Minh Nguyệt Thiên Lý quay đầu lại.



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nàng đến rồi? Đến xem kiểu này có vừa lòng nàng không?



Diệp Ly Ly đến gần, nhìn thấy trên bàn có đặt một bộ y phục mới. Người giang hồ rất thích những gì phức tạp, bộ y phục theo phong cách cổ xưa không quá hoa lệ, mặc dù chất vải vốn mang màu đỏ tục khí nhưng nhờ vào sự sáng tạo trong khâu cắt may lại mang đến vẻ tươi sáng xinh đẹp, khiến cho người ta yêu thích không nỡ buông tay.



[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Đây là?



[Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Giá y.



Diệp Ly Ly sửng sốt một lúc lâu mới phục hồi tinh thần. Hễ là cao thủ đều rất để ý mặt mũi, Minh Nguyệt Thiên Lý làm sao vô duyên cớ lại để cho Tài Lang giễu cợt mình. Cô cười tủm tỉm, trả lời:




Chiếc áo chàng dài chấm đất màu vàng bị gió nhẹ phật lên, lại không thể nhìn rõ bộ dáng của đạo tặc Như Phong, chỉ cảm thấy thân hình cùng một nửa khuôn mặt đều mang vẻ phong lưu khôn cùng. Cách một lớp áo choàng, ánh mắt kia dường như mang theo than vãn cùng chút ít vui đùa. Ánh mắt đó khi nhìn biển người trên đường lại thật giống như đang tiếc hận cái gì đó.



Minh Nguyệt Thiên Lý cầm trường kiếm trong tay, tay áo phất phơ trong gió, xung quanh là một đàn bướm hồng đang chập chờn tung cánh.



Diệp Ly Ly thầm mắng: Mang nhiều trang bị làm cái gì không biết nữa! Sau đó cô nhìn lại chính mình, vĩnh viễn chỉ có thể dùng kỹ năng đánh lén, thương tâm muốn chết!



Một giây.



Hai giây.



Ba giây.



Cái bóng màu vàng biến mất.



Diệp Ly Ly vẫn còn ở đây.



Tuy rằng không hiểu ra sao nhưng lão quản gia lại thở phào một hơi. Thế nhưng khi quay đầu lại định bẩm báo tình hình cho Minh Nguyệt Thiên Lý thì không ngờ…



Lúc này đây, tân lang lại là người bị cướp.



Tài Lang đi đến bên cạnh kiệu hoa, vỗ vỗ bả vai Diệp Ly Ly, nói:



[Phụ cận] Tài Lang: Xem ra yêu khí nhân yêu của cô quá cường đại rồi, ngay cả NPC cũng có thể cảm nhận được.



Trái tim của Diệp Ly Ly vỡ ra rơi đầy đất như thủy tinh.