Đương BT Gặp Gỡ BL

Chương 10 :

Ngày đăng: 11:53 18/04/20


Ta bắt đầu không tin vào mắt mình, vận hết khí lực toàn thân mà dụi mắt, hình ảnh trước mặt không hề thay đổi. Ta lại nghi ngờ não bộ của mình, vận hết khí lực toàn thân mà vỗ đầu, hình ảnh vẫn không thay đổi! Cuối cùng để chứng minh bản thân không phải lên mạng đến không còn phân biệt được thực hư, liền tự thưởng cho mình một cái tát! Hình ảnh không thay đổi vẫn là không thay đổi…



Hai đại mỹ nam trước mắt, vẫn là ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, nồng tình mật ý dính lấy nhau, đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, hoàn toàn quên hết mọi thứ xung quanh…. Ta đang băn khoăn tiếp theo nên xông lên hỏi rõ ngọn nguồn, hay là chờ một chút, xem xem có cảnh H hay không… (tác giả S: khán giả đương nhiên luôn hứng thú với cảnh H của các mỹ nam, ta cũng chưa bao giờ từ bỏ ý định trực tiếp miêu tả cảnh XXXX trong bộ này sao cho thật lâm li sinh động… có điều… bây giờ đang là thời kỳ đáng ngại của văn hóa đen, vì sự an nguy của bọn Yên Tử, chúng ta không nên để họ mạo hiểm như vậy… Khán giả: *Đá đá đá*, ngươi rõ ràng là không viết, còn viện cớ này nọ! Kháo! Các tỷ muội, đánh ả đi!… @[email protected], S bị loạn côn đánh chết… Kết cục của bộ này xem ra không có tiền đồ…)



Ta vẫn quyết định xông tới… (bắt đầu sử dụng định lý diễn viên chính không chết, tác giả S ta sống lại! Ha ha ~~), một cước phi đến trước mặt bọn hắn. “Các các các các các… các ngươi… đang làm gì vậy…” Ta tuy nói lắp, nhưng không phải vì kinh ngạc, mà là vì mỹ cảnh này thật khiến ta đắm đuối…



Hai người họ nhìn ta, không có vẻ gì là ngạc nhiên, vẫn duy trì tư thế thân mật ái muội như cũ.



“Ngươi bị ngu a?” Châu cực kỳ trầm tĩnh nói: “Hôn môi mà ngươi cũng không biết sao?” Nói xong thuận thế kéo Yên Tử dựa sát vào người… Nga, MY GOD! Ta xịt máu mũi!



“Lão tỷ, tuy rằng ta biết ngươi không cố ý, nhưng quấy rầy người khác yêu đương sẽ bị sét đánh a! Hiểu không?” Yên Tử cũng vô cùng lãnh tĩnh nói! Nói xong, ôm Châu vào lòng! Nga, MY DEAR! Ta chảy nước dãi!



Mắt thấy hai người thân mật quấn lấy nhau, ta dù rất muốn xem nữa ~~ thế nhưng bây giờ quan trọng nhất là tại sao bọn hắn lại yêu nhau! Tại sao Yên Tử lại có thể nói hai tiếng ‘yêu đương’ với Châu phiên bản nam! Mà ta cư nhiên hoàn toàn không phát hiện…



Không cam tâm không cam tâm không cam tâm!!! Đệ đệ đẹp trai của ta cứ thế bị người ta câu đi mất rồi a huhuhuhuuuuu….



Thấy biểu tình của ta rõ ràng là không đạt được mục đích nhất định không bỏ qua, bọn hắn hiển nhiên cũng mất đi ngọn lửa nhiệt tình để tiếp tục thân mật (ta quả là đáng chết ~~~, tuy rằng nếu bọn hắn tiếp tục thân mật sẽ khiến bao vị nam nữ đạo mạo chết vì buồn nôn, ảnh hưởng đến bầu không khí cả thành phố, nhưng mà… Ta vẫn thấy mình đáng chết, xin lỗi quý khán giả đã dày công theo dõi nhiều kỳ, hức hức ~~~), thế là hai người tách ra, kể cho ta nghe đầu đuôi mọi chuyện!




Sao có thể như vậy a a a a a!! Trời a! Ta chết ngất a! Yên Tử… Yên Tử… ngươi…



Ta đã không còn khí lực để nói nữa, nhìn sang Yên Tử… hắn cư nhiên không đỏ mặt (như vậy chứng minh lời Châu nói đúng là sự thật).



Khóe miệng ta cuối cùng thoáng hiện một vệt máu, toàn thân chấn động, hai mắt đục ngầu, sau đó nhìn trời điên cuồng hộc 500 cc máu tươi, đổ vật xuống đất.



Yên Tử cùng Châu không hề động chút lòng trắc ẩn, căn bản không định đỡ ta dậy, chỉ lệ nóng doanh tròng im lặng nhìn nhau, cuối cùng Yên Tử mở miệng trước: “Châu, ta sống mười tám năm rồi, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã chơi được lão tỷ…”



Sau đó Châu nói một câu càng kích động hơn: “Phải a! Ngươi rốt cuộc cũng có thể khắc phục được chứng đỏ mặt khi nói dối rồi… Vậy thì cứ theo ước định, chúng ta chơi trò hỗ công đi, lần này là ngươi ở dưới nga…”



Ta hộc máu lần hai, cười chết tại chỗ!



OK! Chuyện đến đây là hết rồi! Sau đó? Ngươi hỏi sau đó! Ha ha ~~~ Sau đó Yên Tử và Châu đương nhiên cùng nhau thi đỗ khối B, cùng nhau chung sống nồng tình mật ý! Còn ta à! Đương nhiên vẫn giữ vững ngôi vị nữ BT số một trong giới đam mỹ, ta thậm chí còn thành lập một quân đoàn ác cảo BT, vì sự nghiệp đam mỹ cống hiến suốt đời! Đương nhiên thỉnh thoảng lại chụp lén rình trộm Yên Tử và Châu, ta thậm chí còn hành sự trắng trợn lộ liễu, ngươi hỏi máu mũi ta có đủ hay không?



Kha kha, máu mũi thì có thể thiếu, nhưng ta tin nước mũi thì dư dả a….— HOÀN —