Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 103 : Làm điểm tâm (3)

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Bởi vì, đây là lần đầu tiên nàng làm điểm tâm, nên nàng hi vọng rằng Huyền Lăng Thương có thể nếm thử.



Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy chờ mong , Huyền Lăng Thương chỉ là lẳng lặng nhìn chăm chú tiểu thái giám trước mặt này.



Chỉ thấy tiểu thái giám này, đang ngước một đôi mắt long lanh nhìn hắn.



Trong dáng vẻ đầy chờ mong kia, xem ra, phảng phất giống như một tiểu điêu nhìn đầy thương cảm, khiến cho trong lòng Huyền Lăng Thương không khỏi kì dị.



Có lẽ, bởi vì là tiểu thái giám trước mắt này quá mức tương tự với con tiểu điêu nhi hắn sủng ái, lại có lẽ tiểu thái giám này có ánh mắt quá mức thương cảm như vậy.



Thấy vậy, Huyền Lăng Thương trầm lặng một khắc, lập tức, liền nhẹ nhàng đưa tay ra hiệu.



"Chuẩn."



Nghe được Huyền Lăng Thương nói thế, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi vui vẻ.



Lập tức, liền lập tức lấy ra toàn bộ các món điểm tâm và trà ướp hương quế bên trong hộp đựng thức ăn, sau đó lần lượt bày ở trên mặt bàn đá.



Vừa bày các món ra, Đồng Nhạc Nhạc vừa lần lượt giới thiệu .



"Cái này là bánh hoa quế, là dùng bột mì sữa trâu làm, cái này là bánh xốp hoa quế đường, cái này là trà ướp hương hoa quế . . ."



Chú thích : Bánh hoa quế làm từ bột gạo nếp , đường và mật hoa quế



Bánh xốp hoa quế đường chủ yếu là lấy chi ma ( vừng đen), tinh bột mì, mật ong, kẹo mạch nha, đường cát trắng, hoa quế nam ... tinh chế mà thành



Nghe Đồng Nhạc Nhạc giới thiệu, lại thấy trên mặt bàn bày ra vài đĩa điểm tâm đẹp đẽ tinh xảo, toàn bộ đều là dùng hoa quế mà làm, nhìn thấy rất ngon miệng, tinh xảo .



Thấy vậy, Lan Lăng Thiệu Giác môi hồng cong lên một cái, không khỏi khe khẽ cười nói.



"Ha hả, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy , Tiểu Nhạc Tử liền có thể làm ra nhiều món điểm tâm tinh xảo như vậy , thật lợi hại."



Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác , Đồng Nhạc Nhạc chỉ là đưa tay sờ mũi , hé miệng cười một tiếng.
Đồng Nhạc Nhạc cứ ngây ngốc si mê như vậy nhìn nam nhân tuấn tú trước mắt này , lại hoàn toàn không biết. Trong đôi mắt mình đang nhìn nam nhân kia lại có chút si mê mà nàng cũng chưa từng nhận thấy được. . .



Trái lại Lan Lăng Thiệu Giác ở một bên lại thấy. Đôi mắt đen xinh đẹp lần đầu tiên là sửng sốt, lại không cần phản bác.



Dù sao, nam nhân ngồi ở trước người hắn, dù thân phận, địa vị, dung mạo, đều là thế gian hiếm có.



Cho dù là nam nữ nhìn thấy hắn, đều sẽ dùng ánh mắt như thế nhìn hắn, hắn cũng đã sớm tập mãi thành thói quen .



Cho nên, Lan Lăng Thiệu Giác chỉ cho rằng tiểu thái giám này, là bị phong thái đế vương tuấn tú trước mắt mê hoặc, không có gì là sai.



Nhìn thấy đế vương đang ngồi ở trước mặt nhấm nháp các món điểm tâm trên bàn, Lan Lăng Thiệu Giác thấy vậy, không khỏi mở miệng hỏi.



"Hoàng thượng, cảm giác những món điểm tâm này như thế nào! ?"



Nghe được Lan Lăng Thiệu Giác hỏi như thế, Huyền Lăng Thương chỉ là nhẹ nhàng ngẩng lên liếc mắt nhìn hắn , mới mở miệng nói.



"Mùi vị coi như không tệ."



"Ha hả, đã như vậy, ta phải cố gắng nếm thử ."



Lan Lăng Thiệu Giác vừa nói, vừa cầm lấy đôi đũa, cặp một cái bánh hoa quế lên ăn.



"Uh, mùi vị quả nhiên không tồi. Không nghĩ tới tay nghề làm điểm tâm của Tiểu Nhạc Tử giỏi như vậy. Còn có trà ướp hương quế này , vừa mới ngửi đã thấy mùi thơm xông vào mũi,uống vào thanh nhã, miệng còn lưu hương."



Thấy Lan Lăng Thiệu Giác vừa nhấm nháp bánh hoa quế và trà ướp hương quế, vừa đưa ra những lời bình phẩm, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc càng là hoan hỉ.



"Ha hả, Vương gia thích là tốt."



Nói tới đây, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi quét nhanh một lượt, liền nhìn vào trên người Huyền Lăng Thương đang ngồi trước mặt. Nàng dừng một chút, tiếp theo mở miệng nói.



"Nếu như Hoàng thượng thích ăn, nô tài sau này thường xuyên làm dâng Hoàng thượng ăn. Nô tài còn có thể làm rất nhiều điểm tâm! Ví dụ như bánh hoa hồng, nước hạnh nhân lộ, bánh xốp sầu riêng . . ."