Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 104 : Mặc quần áo (2)
Ngày đăng: 16:22 30/04/20
Nghe được Lý Tường nhắc nhở, Đồng Nhạc Nhạc vội vàng gật đầu, nghiêm túc nói.
“Lý công công yên tâm, ta nhất định giữ vững tinh thần, hầu hạ Hoàng thượng thật tốt”
“Uh, tốt lắm, để ta đưa ngươi đi một vòng, làm quen với mọi việc…”
……
Tối hôm qua, sau khi nghe Lý Tường dặn dò xong, Đồng Nhạc Nhạc tự mình đi nhận trang phục mới, buổi tối ngủ sớm một giấc, hôm sau liền thức dậy từ rất sớm.
Phải biết rằng, cuộc sống của nàng sau này sẽ khác với trước kia rất nhiều. Lúc trước phải viết sách trên internet, nàng đều là đêm ngày điên đảo, buổi tối làm việc, ngày mới đi ngủ . Cho nên tới bây giờ cũng chưa từng dậy sớm như vậy.
Tuy nhiên vài ngày qua, mỗi khi đến khoảng thời gian đó nàng sẽ tự động tỉnh lại, nó quả thực có thể so sánh với sự chuẩn xác của chuông báo thức.
Sau khi thức dậy, Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức ra sân múc nước rửa mặt, nhanh chóng thay trang phục mới.
Bên trong Hoàng cung, cung nhân được phân theo cấp bậc, hơn nữa mỗi cấp phục sức sẽ không giống nhau, từ đó lấy làm đặc điểm để phân biệt.
Đồng Nhạc Nhạc là một Nhất Đẳng Thái Giám, quần áo trên người không còn là trường bào thẫm màu nữa mà là một kiện màu đỏ sậm, dùng kim tuyến thêu thành những đóa ám vân, bên hông đeo Yêu đái màu đen, còn có một lệnh bài chuyên dụng của Nhất Đẳng Thái Giám.
Cuối cùng cũng mặc xong, Đồng Nhạc Nhạc đứng trước gường đồng cẩn thận chỉnh lại trang phục từng chút một.
Chỉ thấy, trong gương đồng một tiểu thái giám một thân trường bào đỏ sậm lấp lánh ám vân, khiến cho nàng thoạt nhìn thật nhỏ bé, xinh đẹp.
Nhưng, màu áo này thật sự rất dễ dàng làm nổi bật màu da.
Đồng Nhạc Nhạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo trên gương kia, chính nàng cũng không nhịn được mà nhẹ nhàng đưa tay nhéo một cái.
…
Huyền Lăng Thương mỗi ngày đều dậy từ canh năm, làm thái giám tùy thân của hắn, Đồng Nhạc Nhạc dĩ nhiên phải rời giường trước hắn.
Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc rốt cuộc đứng lên cùng Tiểu Lô Tử nhanh chóng đến phòng bếp tùy tiện ăn một chút gì đó, liền lập tức tiến về hướng Dưỡng Tâm Điện.
Giờ phút này, bầu trời còn chưa sáng hẳn.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy chân trời phía đông mặt trời đỏ như lửa đang từ từ nhô lên, đánh lui khí lạnh cùng bóng tối xung quanh.
Tại bầu trời xanh thẳm kia, vẫn có thể nhìn thấy được một ngôi sao đang lóe sáng.
Trong nội cung, đèn lồng vẫn như trước treo cao, chiếu rọi không gian những giây phút cuối cùng của đêm tối.
Khi bóng đêm lui đi, ánh mặt trời bắt đầu chiếu rọi, giờ phút này hoàng cung có vẻ phá lệ yên tĩnh một cách lạ kỳ.
Tựa như một con sư tử mạnh mẽ sống lại…
Khi Đồng Nhạc Nhạc cùng Tiểu Lô Tử đi đến Dưỡng Tâm Điện, thấy bên ngoài phòng ngủ đã sớm có vài thái giám cung nhân, trên tay đang bưng khăn cùng nước rửa mặt đứng đó.
Thấy Đồng Nhạc Nhạc đi đến, vội vàng nhẹ giọng chào hỏi.
“Nhạc công công, buổi sáng tốt lành!”
Từ lúc trở thành thái giám, có lẽ đây là lần đầu tiên nàng được người khác cung kính vấn an như vậy!