Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 143 : Có người muốn không may (2)

Ngày đăng: 16:24 30/04/20


Edit : dunghanh



Đặc biệt, Đồng Nhạc Nhạc đang đi tới cửa phòng ngủ Huyền Lăng Thương, nhìn thấy cánh cửa chạm trổ long phượng đang mở này, liền biết Huyền Lăng Thương ở bên trong. Tâm tình Đồng Nhạc Nhạc, đột nhiên trở nên căng thẳng .



Tim đập càng là kích động hơn, nhịp đập Bang bang bang bắt đầu trở nên gấp hơn.



Nhớ lại hôm đó ở bên trong ôn tuyền, nàng thiếu chút nữa liền bị Huyền Lăng Thương bắt được.



May là, nàng lập tức trốn được.



Chỉ là hiện tại nghĩ đến, nàng vẫn còn là có hơi sợ hãi.



Cho nên hiện tại, Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết nên dùng tâm tình gì đi đối mặt Huyền Lăng Thương .



Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng,đầu tiên là đứng ở cửa phòng ngủ, không ngừng thầm chỉnh lý tốt tâm tình, cuối cùng hít sâu một hơi thật dài, mới từ từ đi đi vào.



Chỉ thấy giờ phút này, ở trong tẩm thất, Tiểu Lô Tử đã sớm ở bên trong hầu hạ.



Sau khi nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc đi vào, đôi mắt Tiểu Lô Tử sáng ngời, lập tức gật đầu với Đồng Nhạc Nhạc , cất tiếng chào.



Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, chỉ là cong môi cười một tiếng với Tiểu Lô Tử , tỏ vẻ đáp lại.



Liền vào lúci Đồng Nhạc Nhạc cùng Tiểu Lô Tử nhìn nhau mỉm cười, đột nhiên nàng cảm giác được một đạo ánh mắt nóng rực đang rơi trên người mình.



Cảm giác được điều này, Đồng Nhạc Nhạc lập tức quay đầu nhìn lại, nhìn tới nơi tầm mắt phát ra.



Không ngờ liền đụng vào một đôi ánh mắt sâu thăm thẳm động lòng người .



Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy tim đập hoàn toàn loạn nhịp.



Trên mặt có hơi sửng sốt, cuối cùng Đồng Nhạc Nhạc phục hồi lại tinh thần, mới cúi đầu xuống, hành lễ quì vấn an với Huyền Lăng Thương .



"Hoàng thượng vạn an."




Nghe được Huyền Lăng Phong nói năng vô lại như vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là bất đắc dĩ bĩu bĩu môi.



Lập tức, liền quay lại bắt tay vào làm việc .



Huyền Lăng Phong thấy Đồng Nhạc Nhạc không để ý tới chính mình, hơn nữa sắc mặt cũng không vui, không khỏi mở miệng nói.



"Thấy, ngươi hôm nay là làm sao vậy! ? Phải chăng là bị người khi dễ, ngươi nói cho Bổn vương biết, Bổn vương giúp ngươi tìm hắn tính sổ đi!"



Huyền Lăng Phong vừa nói lòng đầy căm phẫn , vừa lôi kéo Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán đi tìm người tính sổ .



Thấy điệu bộ Huyền Lăng Phong mặt mày tức giận, người nào không biết , còn tưởng rằng là có người khi dễ hắn đây!



Nhìn thấy dáng vẻ Huyền Lăng Phong bởi vì chính mình mà nổi giận đùng đùng, tâm tình Đồng Nhạc Nhạc không khỏi có hơi tốt lên.



"Tốt lắm, không phải nô tài bị người khi dễ, là bằng hữu quen biết của nô tài bị người khi dễ, cho nên tâm tình mới kém như vậy ."



"A a, thì ra là thế."



Nghe được Đồng Nhạc Nhạc nói, Huyền Lăng Phong vốn nổi giận đùng đùng mới yên tâm trở lại.



Chỉ cần không phải khi dễ Đồng Nhạc Nhạc , như vậy hắn an tâm.



Thấy Huyền Lăng Phong đã có vẻ bình tĩnh lại, Đồng Nhạc Nhạc lại nghĩ đến chính mình.



Huyền Lăng Phong có khả năng là chỗ dựa cho nàng. Nhưng hắn cũng không thể là chỗ dựa cho bằng hữu của nàng , nghĩ như thế mà nàng đều cảm giác phi thường bất đắc dĩ.



Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thở dài một hơi.



Thấy Đồng Nhạc Nhạc dáng vẻ không biết làm sao, mặt mày mất mát, hàng mi thanh tú ngời ngời kia của Huyền Lăng Phong không khỏi nhẹ nhàng cau lại một cái, mở miệng hỏi .



" Ngươi nói một chút cho Bổn vương xem, Rốt cuộc phát sinh chuyện gì!? Xem Bổn vương có thể hỗ trợ ngươi hay không !?"