Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 36 : Giấc ngủ trưa 2
Ngày đăng: 16:20 30/04/20
Đồng Nhạc Nhạc trong lòng đang suy nghĩ thì nhìn thấy bên cạnh Tiểu Lô Tử vừa chạy tới, đầu đầy mồ hôi.
Nàng cũng không muốn làm khó cho hắn , vì vậy thân hình ngả ra phía sau. Cả người tạo thành hình chữ đại , nàng nằm dang tay chân ở trên cỏ.
Nàng chỉ cảm thấy, triều đại này mặc dù không có khoa học kỹ thuật phát đạt hiện đại , thế nhưng hoàn cảnh nơi này, rồi bầu không khí, nếu đem so sánh với thời hiện đại bị ô nhiễm không khí nghiêm trọng thì vẫn hay hơn nhiều. . .
Mà ngay cả màu xanh hoa cỏ nơi này cũng đều mềm mại mơn mởn như vậy.
Nằm ở trên cỏ, chỉ cần chun mũi là ngửi thấy được hương vị đất đai trong lành và hoa cỏ xanh ngắt ngọt ngào . . .
Trên đầu, là tán dương liễu xanh biếc!
Chỉ thấy dương liễu đu đưa, lúc đầu mới nhìn qua thì phảng phất như những nàng tiên nữ mặc áo xanh đang nhảy những vũ điệu với kỹ thuật làm động lòng người nhất . . .
Ngắm nhìn hàng dương liễu đang rung rinh này, dần dần, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy một cơn mệt mỏi kéo tới.
Đôi mắt cũng càng ngày càng nặng, cho đến khi nàng từ từ chợp mắt ngủ thiếp đi . . .
Tiểu Lô Tử ở bên cạnh, thấy tiểu điêu nhi đang nằm trên mặt đất, tạo hình kỳ quái dang tay chân mà ngủ say sưa.
Thì trong lòng cảm giác hơi buồn cười thú vị, đồng thời hắn cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
May là nó ngủ thiếp đi, hắn cũng không cần phải mệt mỏi như vậy nữa !
Trong lòng miên man, Tiểu Lô Tử không khỏi ngáp ngắn ngáp dài. Sau đó hắn cũng nằm ở trên cỏ, không được bao lâu liền chìm vào giấc ngủ. . .
Thì ra , đó chẳng qua là một con ếch nho nhỏ mà thôi!
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền không có hứng thú lại đuổi theo nó nữa.
Con ngươi đen láy giống như mã não thạch anh kia liền nhìn bốn phía chung quanh một lượt. Lập tức nàng bị cảnh đẹp tứ phía hấp dẫn .
Thì ra. trong lúc nàng mải mê đuổi theo, trong bất tri bất giác đã đi tới trung tâm hồ.
Cái hồ này phi thường lớn!
Hồ nước trong suốt thấy đáy, mặt hồ sóng nước lăn tăn, còn có thể thấy những đàn cá lượn lờ bơi qua lại trong hồ .
Xa xa là dãy núi liên miên cao ngất trong mây, cơ hồ muốn nối liền với bầu trời xanh thăm thẳm kia . . .
Mà bốn phía quanh nàng đều là lá sen xanh biếc, hoa sen quyến rũ . Cùng với đó là mùi hương hoa sen đang không ngừng ùa vào mũi, lại thêm ánh mặt trời dìu dịu đang tỏa xuống ấm áp . Tất cả, đều là dễ chịu như vậy. . .
Dễ chịu đến mức Đồng Nhạc Nhạc lại muốn ngủ. . . ( ha ha, có bằng lúc ôn bài kiểm tra cuối năm ko? )
Cơn mệt mỏi lại ập tới một lần nữa , sau khi Đồng Nhạc Nhạc vươn móng vuốt vỗ vỗ vào miệng mà ngáp một cái , lập tức, cả thân thể lại lần nữa nằm dang tay chân mà duỗi dài người trên mặt lá sen lớn như thế kia .
Ngay lập tức, lá sen liền rung rinh một hồi .
Cảm giác không ngừng lay động rung rinh kia, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy chính mình hình như đã trở lại khi còn bé, dường như chính mình vẫn còn nằm ở trong nôi . . .
Cảm giác như thế, thật thoải mái, thật sự thật thoải mái. . .
Trong lòng sung sướng nhớ lại, rồi bất tri bất giác, con ngươi đen láy của Đồng Nhạc Nhạc khép lại, một lần nữa nàng chìm vào trong giấc mộng đẹp . . .
. . .
Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc đang sung sướng ngủ khò khò thì nàng không biết, giờ này khắc này, bởi vì nàng mất tích mà bên ngoài đã rối loạn đến làm lòng người hoảng sợ. . .