Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 170 : Ái tửu hậu loạn (3)

Ngày đăng: 16:24 30/04/20


Edit : Angelina Yang



Đối với Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy nghi hoặc, Huyền Lăng Phong giờ phút này trong lòng, quả thực giống như kẻ câm điếc ăn phải hoàng liên, có nỗi khổ mà nói không ra lời.



Tiểu thái giám trước mắt này, chính là người mà hắn thích đã lâu.



Mặc dù, Huyền Lăng Phong cũng biết chính mình không nên thích hắn, dù sao, hắn là một người đàn ông, hơn nữa, vẫn còn đường đường là Thập Tam Gia của Linh Nhạc Quốc, có thể nào lại đi thích một tiểu thái giám đây! ?



Nếu như chuyện này bị người trong thế gian biết, người trong thế gian sẽ nhìn vào như thế nào! ?



Cho nên, hắn chỉ có thể chôn thật sâu ở trong lòng nỗi ưa thích đối với tiểu thái giám trước mắt này.



Nhưng mà chuyện đã xảy ra hôm nay , là điều Huyền Lăng Phong dẫu như thế nào đều không nghĩ tới.



Nghĩ đến người mới vừa rồi triền miên cùng hắn, lại là nữ nhân mà hắn một mực ghét nhất.



Lần đầu tiên của hắn, lại để cho một nữ nhân mà chính mình ghét nhất.



Hắn liền hối hận quá chừng.



Giờ phút này, nhìn tiểu thái giám trước mắt này, trong lòng Huyền Lăng Phong lại sinh ra vài phần áy náy.



Hắn cảm giác được, thật xin lỗi tiểu thái giám trước mắt này.



Làm ô uế chính mình như thế, làm thế nào xứng để thích hắn! ?



Hơn nữa, tiểu thái giám này, là đơn thuần, tốt đẹp như vậy .



Mới rồi thấy hắn đối với tiểu thái giám mới tới mà lại quan tâm như thế. Người lương thiện như vậy , thật sự là khiến hắn vừa là yêu mến, vừa là áy náy. . .



Nghĩ tới đây, trong lòng Huyền Lăng Phong không khỏi sinh ra một loại cay đắng.



Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là không che dấu chút nào đau đớn. . .



Có lẽ, hắn nên rời khỏi đây . . .



Đối với tâm tư của Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc không biết.



Nay lại nhìn thấy trong ánh mắt của Huyền Lăng Phong nhìn nàng, dần dần biến thành đau đớn.



Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái, chính là bắt đầu sợ hãi.



"Nha, A Phong, ngươi ổn chứ, đây là làm sao vậy! ? Ngươi đừng làm ta sợ a, có việc gì thì ngươi cứ nói đi!"




"Nếu đệ không thích nàng, vì sao làm loại chuyện đó cùng nàng! ? Đệ cứ nói ta không muốn đệ tiếp thu, chính là, đệ cũng đã biết, sự trong sạch của một nữ nhân quan trọng đến đâu! ? Hơn nữa, nàng còn không phải nữ nhân bình thường. Chuyện của các ngươi, chính là quan hệ đến hòa bình giữa hai nước. Nếu như đệ là một nam nhân có tha thứ, thì sẽ vì việc mình làm những chuyện như vậy hôm nay , mà tình nguyện gánh trách nhiệm!"



Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Huyền Lăng Phong cổ họng như nghẹn lại một cái, trong khoảnh khắc, cũng không biết nên đáp lại như thế nào.



Dù sao, trong lòng hắn biết hoàng huynh của mình nói có lý.



Thân phận của hai người bọn họ không bình thường, hôm nay, hai người bọn họ đã làm ra chuyện như vậy, trong lòng hắn cũng biết có loại kết quả này. Chính là, hắn không cam lòng a. . .



Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Phong trên mặt đều là hối hận khổ sở mất mát.



Khóe mắt cũng đỏ.



Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là vô cùng bất đắc dĩ đáng thương.



"Chính là hoàng huynh, đệ, người mà đệ thích không phải nàng ấy . . ."



Huyền Lăng Phong mở miệng, vẫn là như kẻ giãy dụa sắp chết.



Huyền Lăng Thương nghe vậy, huyết mâu động lòng người kia không khỏi lóe ra một phen, lập tức, bạc môi hé ra, mở miệng lạnh giọng hỏi.



"Đệ cứ nói, người mình thích không phải nàng. Vậy đệ nói người mình thích, là ai! ?"



Huyền Lăng Thương mở miệng vừa nói, kia ánh mắt lấp lánh linh lợi, càng là giống như một lưỡi dao sắc bén , lao thẳng về hướng Huyền Lăng Phong.



Tiếp xúc ánh mắt sắc bén như đao kia của Huyền Lăng Thương , trong lòng Huyền Lăng Phong không khỏi giật nảy lên một cái.



Bởi vì, đôi mắt nam nhân trước mắt, sắc bén như thế, phảng phất, có thể mở ra tâm của hắn ra, nhìn thấu tâm tư của hắn.



Chẳng lẽ là, hoàng huynh hắn đã biết cái gì! ?



Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Phong trong lòng giật mình, dường như chợt nghĩ đến cái gì, đôi mắt mở to. . .



Hồi tưởng hôm đó uống rượu, lúc tại đình ngắm cảnh hắn trộm hôn tiểu thái giám bên cạnh, lại phát hiện phía sau phảng phất có một đạo ánh mắt nóng rực chiếu đến.



Lúc ấy hắn giật mình xoay người, xoay người lại vừa nhìn, thì không hề nhìn thấy phía sau có người.



Lúc ấy, hắn chỉ tưởng chính mình phát hiện nhầm thôi.



Hiện nay, đối đầu một đôi huyết mâu phảng phất có thể hiểu rõ nhân tính, Huyền Lăng Phong đột nhiên sáng tỏ . . .



Như vậy ánh mắt sắc bén nóng rực quen thuộc như thế, thì ra, một đạo ánh mắt nóng rực kia vào ngày đó , đúng là hoàng huynh của hắn! ?