Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 60 : Thập Tam vương gia

Ngày đăng: 16:21 30/04/20


“Ặc ….”



Quả nhiên , hắn đã biết !



Nhưng mà , nhìn sự vui vẻ của nam nhân trước mắt , thì có lẽ hắn không hề có một chút tức giận .



Nghĩ tới đây , hòn đá vốn đè nặng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc , rốt cuộc cũng bỏ xuống được .



May mà hắn không hề tức giận .



Trong lòng đang tưởng nhớ lại thời gian trước hắn từng tức giận , liền thấy hắn mở miệng nói .



“ Ngươi vậy mà lại thích ăn cái này , như vậy lần sau mỗi ngày trẫm đều kêu cung nhân làm cho ngươi ăn , ngươi cũng không cần phải nhảy xuống tự mình bắt chúng lên ăn”.



Nghe được Huyền Lăng Thương nói như vậy , đôi mắt của Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng long lanh .



“ Có thật không ! ? Oa ha ha , ngươi thật sự tốt quá đi ! ! !”



Nghe Huyền Lăng Thương nói như vậy , lập tức Đồng Nhạc Nhạc hoan hỉ nhảy nhót không thôi .



Không khó để thấy được sự kích động hoang hỉ trong lòng của tiểu điêu nhi .



Thấy vậy khóe miệng của Huyền Lăng Thương khẽ nhếch lên cười .



Chỉ cần tiểu điêu thích , giá trị liên thành thì có là đáng gì ! ?



. . .



Hiện tại đối với cuộc sống ấm êm đối với Đồng Nhạc Nhạc mà nói , là thật sự hạnh phúc nhất trên đời .



Ăn, là món Cẩm Lý có giá trị liên thành .



Được ngủ trên long sàn cùng vua !



Chuyện tốt như vậy , e rằng cả thiên hạ này chỉ có một mình nàng !



Nghĩ đến chuyện này , Đồng Nhạc Nhạc cũng không biết , chính mình rốt cuộc trúng vận cức chó gì , mà sau khi uống trúng cà phê hết hạn bị chết thì được sống lại , rồi được hưởng thụ đến những thứ trước giờ cũng không dám nghĩ đến , không dám nghĩ sẽ được đế vương cao cao tại thượng cưng chiều như vậy ,



Mặc dù nàng hiện tại biến thành một tiểu điêu nhi , nhưng mà không một lời oán trách .



Dù sao thế gian vốn là làm gì có cái gì được gọi là hoàn hảo đâu , không đúng sao ! ?



Giờ phút này , đúng vào lúc xế chiều , Huyền Lăng Thương đang ở Ngự Thư phòng phê duyệt tấu chương .



Đồng Nhạc Nhạc ra ngoài chơi đùa rất lâu , cũng mệt rồi , vì vậy liền bắt đầu nghĩ đến tìm Huyền Lăng Thương .



Trước kia , người ta thường nói , một ngày không thấy như cách 3 năm , lúc ấy , nàng không hiểu , nhưng giờ thì thì đã biết cảm giác ấy khó chịu thế nào .



Hiện nay , rốt cuộc nàng cũng hiểu rõ rồi .



Mới ngắn ngủi mấy giờ chưa nhìn thấy Huyền Lăng thương , Trong đầu óc của nàng đã tràn ngập hình ảnh của hắn rồi .



Cũng không biết , hắn hiện tại đang làm gì vậy ????????
Dù sao, ở trong hoàng cung, căn bản liền không thể chuyện gì cũng không biết .



Lại nói , ở triều đại này người ta không có máy tính , kịch truyền hình hay các loại giải trí , khiến cho trò chuyện bát quái buôn dưa liền thành những việc cung nhân thích nhất khi không có việc gì làm .



Nhớ lại những nhóm cung nhân ai nấy đều sợ hãi tiểu Ma vương Thập Tam vương gia a ! Đồng Nhạc Nhạc trái lại đối với cái người Thập Tam vương gia có chút hứng thú .



Rốt cuộc, Thập Tam vương gia vẫn khiến cho mọi người trong cung nhức đầu, thì trông dáng dấp rốt cuộc sẽ như thế nào ! ?



Mải suy nghĩ, chân trước của Đồng Nhạc Nhạc liền từ từ bước qua ngưỡng cửa .



Chân Đồng Nhạc Nhạc vừa mới bước vào Ngự Thư Phòng, một đạo âm thanh trầm thấp đầy gợi cảm đã vọng tới từ phía trước .



"Nhạc nhi, lại đây!"



Nghe thấy tiếng nói quen thuộc , đầu óc Đồng Nhạc Nhạc chưa kịp suy nghĩ điều gì khác, thì thân thể liền đã tự làm ra hành động.



Bước chân liền soạc ra, chạy nhanh như chớp về hướng tới bóng dáng áo vàng kia.



Vừa mới dùng lực một chút , cả thân hình bé nhỏ của Đồng Nhạc Nhạc liền nhảy vô cùng chính xác vào trong lòng nam nhân đã sớm chuẩn bị tốt .



Thân thể vững vàng rơi vào trong lồng ngực to lớn rắn chắc , ngửi thấy mùi thơm Long Tiên Hương quen thuộc dễ ngửi, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc không khỏi theo bản năng vươn cái đầu nhỏ cọ cọ vào ngực nam nhân .



Đối với hành động theo bản năng của chính mình , Đồng Nhạc Nhạc nhất thời cũng không biết .



Hiện tại chính mình , càng giống như động vật nhỏ .



Đối với việc Đồng Nhạc Nhạc làm nũng, Huyền Lăng Thương chỉ là cười nhẹ một tiếng.



"Mới nói đến ngươi , thì ngươi đã tới rồi."



"Hắc hắc, bởi vì ta muốn mà !"



Nghe được những lời Huyền Lăng Thương đã nói, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi hắc hắc cười nói.



Mặc dù, những lời nàng nói ra , vẫn là Chi chi chi làm cho người ta nghe không hiểu.



Chỉ là, đối với việc tiểu điêu lông xù có hành động làm nũng, thì nó vẫn thu được cảm tình của Huyền Lăng Thương .



Theo bản năng liền muốn đưa tay, vuốt lại bộ lông giúp Đồng Nhạc Nhạc .



Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, cũng lập tức híp đôi mắt lúng liếng, tính toán hưởng thụ đế vương sủng ái.



Tuy nhiên, bàn tay di theo giọng nói dịu dàng còn chưa chạm đến, thì Đồng Nhạc Nhạc liền cảm thấy cổ mình căng ra, cả thân hình nhỏ bé đã bị một cái tay xách lên.



Ngay lập tức , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân treo lơ lửng. Nàng còn chưa suy nghĩ được gì liền thấy một gương mặt xa lạ xuất hiện trong tầm mắt .



Đầu đội mũ ngọc, cẩm bào khoác trên người, mặt đẹp như ngọc, làn da tựa như mỡ đông, vầng trán cao kiêu ngạo, gương mặt xinh xắn, so với Huyền Lăng Thương quả là có đến bảy tám phần tương tự!



Chỉ là, gương mặt thiếu niên trước mắt này có hơi ngây thơ, vừa nhìn cũng nhận thấy chỉ không quá mười sáu mười bảy tuổi .



Lông mày rậm có hơi xếch lên, khiến cho thiếu niên trước mắt có thêm vài phần ngông nghênh và kiêu ngạo