Dường Như Đã Yêu

Chương 31 :

Ngày đăng: 10:47 18/04/20


Cơn ghen tuông của tôi bị đánh thức. cả ngày hôm sau tôi ko thiết làm gì nữa cả… tôi tò mò người phụ nữ ấy tai sao lại vô duyên đến mức chia rẽ chúng tôi khi cô ta không cần chúng tôi nữa… đồ ích kỉ… đồ xấu xa.



Sau khi tôi tất bật đi mời bạn bè 1 vòng thì tôi nhận được tin nhắn… số điện thoại lạ ghi địa chỉ của trung tâm thương mại… cùng với 1 bức ảnh chụp sau lưng người đàn ông mà nhìn qua đã biết là chú. cái áo khoác này là tay tôi mua, tay tôi ủi… ko thể lạc được vào đâu. chú đang ở cùng ai vậy… tôi ko kìm chế được sự tò mò nữa rồi… tôi lên xe… phóng tới địa chỉ tôi vừa được nhận.



Tôi lang thang trong siêu thị đúng chỗ mà họ chụp cho tôi… loanh quanh 1 vòng cũng thấy họ… chú và người phụ nữ đó, họ khoác tay nhau, không… đúng hơn là chú già của tôi hai tay xỏ túi quần còn cô tay bám lấy tay chú… trông cô ta đẹp… tính bằng tuổi chú thì là trẻ hơn tuổi nhiêu ý chứ… thân hình cân đối hơn hẳn tôi… tôi nép sau một gian hàng nhiìn họ… trong cửa hàng… Châu Anh và Bảo Anh bước ra. Bảo anh Níu tay bố mẹ… họ cười với nhau rất vui vẻ. tôi thấy tim mình đau lắm… có phải nếu ko có tôi bây giờ thì giờ là giây phút đoàn tụ của họ có phải không?



Tôi ấm ức trong lòng… tại sao,,, cô ta ko đi luôn đi.. tại sao lại qiuay về để chia rẻ chúng tôi. liệu rằng chú già của tôi có thay lòng… hay bây giờ tôi ra đó… tô muốn chú ấy biết tôi cũng yêu chú ấy nhiều lắm. để người phụ nữ kia buông tha cho chú… trả lại tôi



Tính là như vậy nhưng khi ngẩng lên thấy cả nhà họ đang cười với nhau tôi lại thấy đau. Tim tôi đau lắm… như có nhát dao vừa đâm vào đó chảy máu… người phụ nữ âý là vợ chú… được thừa nhận bởi pháp luật… là mẹ của các con chú… là mối tình đầu của chú



Vậy tôi có quyền ghen sao…nếu giờ mà xảy ra đánh ghen người ta còn chửi tôi là con giáp thứ 13 ý chứ… là cái loại tranh thủ lúc vợ người ra đi vắng mà dụ dỗ… thế thì tôi còn mặt mũi nào… chú già…. Tôi cần một sự dứt khoát.



Tôi bám theo họ đến tối, kể cả khi họ vào nhà hàng ăn uống tôi cũng đứng ngoài để nhìn vào… điện thoại của tôi rung lên.. tiếng tin nhắn. là của chú



- em nhớ ăn tối đầy đủ nhé. về nhà chưa? ngủ sớm đi hôm nay tôi về muộn.



Dòng tin nhắn quan tâm tôi khi còn đang ngồi trước mặt vợ… chứng tỏ với chú, tôi cũng rất quan trọng đúng không? Tôi tủi thân… tôi muốn chú… tôi muốn chú ở bên tôi bây giờ cơ… nếu như giờ này chú đòi hỏi. tôi đồng ý hết… tôi ko cần để dành gì hết… tôi muốn giữ chú cho riêng tôi… chú già.



Tôi gạt nước mắt rep lại tin nhắn



- vâng. cháu biết rồi. chú đang ở đâu và làm gì đấy?



- tôi đang đi cùng bạn. mời chúng nó mà chúng nó mời lại mình.



Uh… nói dối thế đó… sao ko nói thằng là tôi đi với vợ đi… để tôi đỡ buồn chứ… đồ tồi… tôi tủi thân ứa nước mắt… tôi muốn chạy vào đó… phá vỡ ko khí vui vẻ của họ ngay bây giờ…



- chú uống ít thôi nhé. Khi nào về gọi cháu… cháu đợi.



- thôi ngủ sớm đi. giữ gìn sức khoẻ. TÔI YÊU EM.



đấy… làm sai rõ khác… nói nịnh tôi đấy à… tôi cười 1 cái nhưng lại khóc ngay… trả lại cho tôi đi… trả lại chú già cho tôi…



tối hôm đó tôi về nhà mà ko tài nào ngồi yên được. tôi nhốt mình trong phòng… Đi qua đi lại như kẻ ăn trộm giờ bị phát hiện… đúng hơn là đứng ngồi ko yên ý.. tôi lo lắng… tôi ghen… tôi đang rất ghen đây.



Hơn 10 giờ… 3 bố con chú về nhà, tôi ngước mắt qua cửa kính.
You look so beautiful in white. And from now til my very last breath



This day I’ll cherish. You look so beautiful in white tonight



What we have is timeless



My love is endless and with this ring I say to the world



You’re my every reason



You’re all that I believe in



With all my heart I mean every word.



Các bạn chịu khó dịch nhé. Còn tôi hiểu… tôi khóc… ôi… sao chú ấy lại lãng mạn như vậy cơ chứ… tôi nhất định sẽ mở bài hát này trong đám cưới của chúng tôi… để nhìn thấy người đàn ông này cùng nắm tay tôi đi đến cuối cuộc đời. tôi yêu chú nhiều lắm đó.



tôi nằm nghe giai điệu du dương của bài hát mà ngủ quên lúc nào không hay… cho đến khi điện thoại của tôi kêu, tôi mò tay với điện thoại… tôi mở máy.



- alo.



- alo



Bên đầu dây bên kia không có tiếng gì hết. tôi cúp máy. Tin nhắn gửi vào zalo của tôi. Tin nhắn hình… tôi lơ mơ nhưng cuối cùng là mở mắt thật to… người đàn ông kia… chả phải là chú già của tôi sao?



bàn tay một người phụ nữ đặt lên ngực chú… chú hình như đang ngủ nên ko cựa quậy gì cả… đôi mắt tôi dần nhoè đi… tôi ko tin… hay chú lại bị đánh thuốc giống trò của con Oanh rồi… tôi ứa nước mắt… tôi nghẹn ngào.



người đàn ông này… tôi biết là chú, bởi vì hình săm… hình săm hau chữ tên tôi còn rất rõ ràng… sao thế này… người đàn ông vài tiếng trước nói yêu tôi sao lại lên giường cùng người đan bà khác thế này… tôi ko chịu được… tôi gọi lại vào số điện thoại đó… nhưng những tiếng tút tút cứ nối dài trong vô tận… cô ta ko nghe máy… ý cô ta là gì. Tôi phát điên mất… tôi phát điên rồi…



tôi gọi cả vào trang zalo của cô ta… mọi thứ vẫn im lặng nhưu thế… tôi giống như 1 con hổ cái bị vồ mất miếng mồi…. tôi mất hết kiểm soát



- bà đang làm gì vậy…. bà là loại vô liêm sỉ… trả anh ấy về lại cho tôi.