Dường Như Đã Yêu

Chương 33 :

Ngày đăng: 10:47 18/04/20


Tôi ngồi dậy. Tìm sữa... Tìm đồ ăn.



Mẹ chúng mày đến giờ phút này bà còn gì để mất. Bà chơi... Chơi đến cùng.



Thấy biểu tình tôi tự nhiên thay đổi chóng mặt. Mẹ tôi cũng bất ngờ. Bà ngồi xuống sờ trán tôi, tôi có sốt. Tôi bị viêm phổi mà, hay sốt cao quá nó giật con mẹ lên não rồi. Mẹ tôi nhìn tôi nghi ngờ



- Con... Mẹ đây... Đừng làm mẹ sợ.



- Âu Âu Âu



Tôi nói ko ra tiếng. 1 âm cũng ko phát ra nổi. Giờ này tôi nói chuyện như con Ngáo chó nhà tôi nói mỗi lúc nó dỗi hờn. Âm thanh rất đơn giản và cực kì khó hiểu. Tốt hơn là ko hiểu gì cho đỡ mệt.



Bố tôi đi vào. Theo sau là chú. Tôi ko ngẩng lên mà cắm mặt vào hút sữa. Bố tôi thấy tôi đang tuyệt thực tự nhiên lại ăn một cách điên rồ như vậy thì thở dài. Tôi biết ông ấy nghĩ gì. Ông ấy có lẽ thấy thất vọng. Gia đình tôi đứa nào não cũng bình thường. Tự nhiên tôi bị đột biên gien, điên loạn. Điên loạn. Tâm tư bất bình thường, hay làm những chuyện chả giống ai, may mà hồi tôi đi học bố tôi hay đi làm xa. Chứ ko thì còn thê thảm nữa.



- Mình này... Hay đưa con chị chụp não đi.



- Bà điên à. Con mình khỏe mà.



- Dạo này em cứ thấy con bất thường sao ý.



- Bất cái khỉ gì



Bố tôi nhìn chú. Có lẽ bố tôi sợ đưa tôi đi khám bác sĩ mà nói tôi bị tâm thần thì chú sẽ ko thèm lấy tôi.



Này... Nghĩ tôi điên cũng đc... Ko lấy thì thôi.. Đây đéo cần... Đây cũng là ng kiếm đc ra tiền đấy. Điên này biết kiếm tiền đấy. Tôi nghĩ trong lòng. người ta không cuời vì tôi điên nhưng người ta sẽ cười nếu tôi ko kiếm được ra tiền.



- Bố... Con nghĩ cô ấy ko sao đâu. Chắc do lo nghĩ đám cười nhiều thì mệt.



Đùa...



Tôi ngước lên lườm cái kẻ vừa nói. Tôi giật mình. Cả ngày tôi ko gặp lão... Nhìn mặt lão bị sao kia...mèo cào hả. Chẳng nhẽ tôi?... Là tôi á?. Tôi đâu có độc ác đến thế đâu. Ôi. Tôi thương hoa tiếc ngọc lắm... Tôi nâng niu từng li từng tí,sao lại thảm hại thế này.



tôi nhìn lão ta không chớp mắt, giống như lão là người từ hành tinh khác đến vậy. trên mặt lão chẳng chịt những vết xước do móng tay, cái dài thì bằng 1 ngón còn nhỏ thì bằng đốt tay. nhìn nó đỏ lên kìa... đẹp chưa... ôi... đáng lắm... đáng lắm. tôi thích trí



- Mày nhìn cái gì.



Bố tôi bất bình



Tôi suýt nưa thì phụt cả sữa ra ngoài. Công nhận lúc tôi lên cơn thì cũng tệ... Hóa ra tôi hâm thật cmnr.



Buổi tối... Tôi ko khiến bố mẹ trông tôi nữa... Tôi muốn lão già trông. Nói thật. Sau cái clip đó. Tôi ko muốn gần lão chút nào nữa. Nhưng tôi cần phải diễn vở diễn này... Cho nên tôi nên diễn sâu thêm 1 chút.



Tôi ôm lão, sờ sờ... Làm gì nhỉ.? Tôi rút đt đưa cho lão.




- Con khốn. Đồ giật chồng



Tôi đăng hình tôi ghé ngực chú. Bàn tay tôi đeo nhẫn.



- Bà nhìn lại đi, chồng bà gọi tôi là vợ, đeo nhẫn cho tôi rồi đây này. Đồ rẻ rách.



Mụ ta có lẽ rất điên



- Tao sẽ ko để yên cho mày đâu. Con đĩ



- Hơ..bà nói hay nhỉ. Bà bỏ lại người ta nuôi con 1 mình giờ quay về.. thấy ngon quá lại đéo muốn rời ra à. Đừng chửi ng khác là con đĩ, nhìn lại mình đi.



- Tao giết mày



- Haaaa



Tôi gửi cho mụ ta clip tôi sờ... Hí hí...



- Nghe chồng bà rên có phê ko kìa... Hà Hà. cứng lắm ý...Bên bà chắc gì đã đc như thế. Bảo sao lại đòi cưới tôi



- Sẽ ko bao giờ nó lấy đc mày



- tôi cũng ko bao giờ để lão quay về với bà.



- Mày đợi đấy.



- Tao đợi.



Tôi quyết tâm. Người đàn ông nằm bên cạnh đang cố nhìn xem tôi làm gì. Hình như lão ta thấy tôi đang nhắn tin với vợ lão ta rồi thì phải.



- Đưa tôi xem nào. Em nhắn tin cho ai thế



Tôi giấu điện thoại vào người. Đừng có mơ.



- Nghe tôi nói này. Em đừng tin ai hết. Tất cả những việc tôi làm chỉ là vì tôi muốn chúng ta sớm được bên nhau. Hãy hiểu cho tôi.



Ờ... Ngủ với ng khác mà mong ở bên nhau sao. Xàm vl.



Tôi thu mình. Từ bây giờ tôi đéo tin bố con thằng nào hết. Tin nhiều khổ nhiều. Thế thôi.



Tôi và lão cứ nằm như thế cho đến sáng. 5 ngày nữa chúng tôi cưới rồi. Tôi muôn về nhà. Ko phải tôi khỏe hơn mà tôi ko muốn lao ta cứ đến để tôi phải nhìn thấy. Tôi sẽ phát điên mất. giờ tôi còn chưa nghĩ được thêm điều gì... tôi chỉ muốn bố mẹ tôi k biết chuyện này vì nếu biết... có lẽ mọi chuyện sẽ rất tệ.