Dưỡng Nữ Thành Phi
Chương 19 : Hỏi bớt
Ngày đăng: 17:32 19/04/20
Sắc trời dần dần biến thành đen, ba người họ là từ trong vương phủ trốn ra khỏi, bên cạnh không có lương khô. Mạnh Hình xung phong nhận việc đi tìm món ăn thôn dã, mà Mạn Duẫn cùng Sử Minh không đương nhiên ngồi ở ven đường.
Mặt trăng lên cao, nhiệt độ theo bóng đêm càng thêm giảm xuống.
Mạn Duẫn ôm hai tay ở trước ngực, ngồi ở trên tảng đá lớn lạnh lẽo.
Trong bầu trời đêm trừ một vầng trăng cong, không có bất cứ ngôi sao, có vẻ vô cùng yên tĩnh. Bên tai một chút xíu gió thổi cỏ lay, cũng có thể nghe được rất rõ ràng.
Đêm qua cũng rét lạnh như vậy, Mạn Duẫn không nhịn được nghĩ đến việc sà vào trong lồng ngực ấm áp đó......
Phụ vương có thể đang tức giận hay không? Giận mình đã để cho Sử Minh Phi chạy.
Đột nhiên rất muốn nhìn thấy phụ vương, Mạn Duẫn đột nhiên đứng lên, đi về hướng Sử Minh Phi bên kia.
Sử Minh Phi cầm mấy cây củi, đang đốt lửa. Nhìn thấy trước đống lửa đột nhiên xuất hiện một đôi giầy thêu, ngẩng đầu lên, hỏi: "Có chuyện gì sao?"
"trên cánh tay ngươi có cái bớt, đại biểu điều gì?"
Bốn bề vắng lặng, Sử Minh Phi hào phóng vén lên khăn vải trên cánh tay, "Ngươi nói cái này?" Chỉ vào bớt Phong Diệp bên dưới khăn vải hỏi.
"Biết rõ còn hỏi. Nếu không phải muốn biết cái này, ta sẽ không cứu ngươi đi ra vương phủ." Nhìn thấy lửa đã cháy lên, Mạn Duẫn ngồi xổm người xuống, đưa ra đôi tay sưởi ấm.
Mùa thu ở Phong Yến quốc, vẫn rất lạnh. Phàm đến tối, nhiệt độ liền giảm xuống đặc biệt mau. Sau khi sống lại, một mình ở tiểu viện sống tám năm, Mạn Duẫn phát giác mình càng ngày càng sợ lạnh. Đặc biệt là các buổi tối như thế này, nội tâm càng muốn tìm nơi ấm áp, rất muốn chạy về vương phủ.
"Sao ta phải nói với ngươi? Tiểu nha đầu, ngươi bây giờ là tù nhân, không có tư cách tra hỏi ta." Sử Minh Phi móc mấy cái đống lửa, lửa cháy càng mạnh.
"Ta biết rõ. Nhưng cho dù ngươi không nói, ta cũng có thể tìm được đáp án. Cái bớt này, phải là người trong hoàng thất Nam Trụ Hoàng các ngươi mới có." Nhìn thấy Sử Minh Phi kinh ngạc một chút, Mạn Duẫn càng thêm xác định phỏng đoán của mình. Nhưng nàng không muốn biết cái này, mà là thân phận của nữ nhân kia.
Nháy mắt một cái, Mạn Duẫn hoảng hốt hỏi: "Ngươi có biết một người tên là Thẩm Đậu hay không?"
Nhào tới trong ngực Tịch Mân Sầm, Mạn Duẫn buồn buồn nói: "Mạn Duẫn biết sai rồi, phụ vương."
không biết có phải nguyên nhân vì nàng nhỏ đi hay không, Mạn Duẫn cảm giác được tâm trí của mình cũng giảm đến một mức nào đó rất thấp rồi. Mới vừa rồi, một tiếng phụ vương kia, lại mang theo vài phần ý vị làm nũng.
Vén lên vài sợi tóc ngăn trở ánh mắt Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm ôm lấy nàng nói:. "Lấy lòng phụ vương cũng vô dụng, trở về phủ sẽ phạt ngươi."
Mới vừa nói xong, Tịch Mân Sầm hướng Chu Phi nói: "Bắt lấy cả hai bọn họ."
"Dạ, thuộc hạ tuân lệnh." Chu Phi rút kiếm ra, tiến lên, cùng Sử Minh Phi vật lộn.
Mạn Duẫn khoác ở cổ của Tịch Mân Sầm, "Phụ vương, con buồn ngủ."
"Trước tiên ở trong ngực phụ vương ngủ một lát, chờ bắt giữ hai người bọn họ, chúng ta trở về vương phủ."
Bờ vai Tịch Mân Sầm rất rộng, lồng ngực cứng rắn, có loại cảm giác an toàn. Ôm trong ngực cũng rất ấm, khi Mạn Duẫn vừa dựa vào bờ ngực ấm áp đó, đại não liền mờ mịt muốn ngủ. Từ tối hôm qua bắt đầu, nàng đã không có chợp mắt, hôm nay tinh thần thể xác được thả lỏng, cơn buồn ngủ dần ập đến, đại não không chịu khống chế nữa.
Nghiêng vào trong ngực Tịch Mân Sầm, ánh trăng chiếu khi trên gương mặt anh tuấn của hắn, tựa như tô thêm cho hắn một tầng hào quang chói lọi, tuấn mỹ đến mức không giống người phàm.
Thỏa mãn nhắm mắt lại.
------ lời tác giả ------
Tại sao điều đầu tiên mà Mạn Duẫn nghi ngờ phỏng đoán mẫu thân và Nam Trụ quốc có quan hệ, mà không phải Tịch Mân Sầm. —— nguyên nhân rất đơn giản, ta giải thích một chút ha... Mạn Duẫn cho là một người đàn ông giống Tịch Mân Sầm, căn bản sẽ không có vợ dám đội nón xanh cho hắn. Hơn nữa trong tiềm thức, Mạn Duẫn cũng hi vọng hắn là phụ vương của mình, cho nên mới phải hoài nghi trên người mẫu thân có bớt.
Huống chi, đối với chuyện của mẫu thân, nàng biết tương đối ít, cho nên đầu hoài nghi chính là nàng.
hiện tại Mạn Duẫn chỉ là cho là mẫu thân là người của hoàng thất Nam Trụ