Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 231 : Dương Thiền Khiếp Sợ (1)

Ngày đăng: 00:59 19/04/20


- Tam Vị Chân Hỏa là chân hỏa độc nhất của Thái Thượng Lão Quân, nếu ngươi không phải con trai ruột của ông ta thì làm sao lại có Tam Vị Chân Hỏa? Chuyện này Lý Thiên Vương cũng biết, chỉ có tên đại ngu ngốc nhà ngươi còn bị lừa gạt. Không tin thì ngươi đi hỏi ông ta đi, đi đi, ngươi có thực sự dám đi không? Quỷ nhát gan!



Đường Tăng vừa lui vừa kêu to.



- Chết, chết chết, đi chết cho ta!



Na Tra hoàn toàn mất đi lý trí, không để ý mọi thứ đuổi giết Đường Tăng, tốc độ của Phong Hỏa Luân thật sự là ngang bằng với Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không, cho dù một lần thuấn di Đường Tăng có thể chạy xa tới mấy trăm dặm, cũng có thể bị đuổi kịp trong nháy mắt.



- Tên quỷ nhát gan nhà ngươi, có ngon thì đi hỏi Lý Thiên Vương đi, ở chỗ này học chó sủa có lợi ích gì? Ngươi hoàn toàn không phải là con của ông ta! Năm đó Ân Thập Nương thật thê thảm, bị Thái Thượng Lão Quân làm nhục, sau đó lại bị chồng vứt bỏ, chỉ có dã chủng nhà ngươi tới bây giờ đã biết chân tướng vẫn còn đứng sủa ở nơi này. Có ngon thì đi hỏi Lý Thiên Vương đi!



Đường Tăng bị đuổi giết tới tức giận, vừa chạy thoát thân vừa gầm thét.



- A a a a!!!!



Na Tra đột nhiên gào lên, sóng âm từng đợt lan rộng ra bốn phương tám hướng, sau đó hắn hóa thành một luồng lưu quang bay thẳng lên trời.



Hỗn Thiên Lăng đang quấn Trư Bát Giới cũng tự động buông ra, bay theo sau, cùng Na Tra xông vào tầng mây bay lên Thiên Đình.



- Thật... Đi thật?



Trư Bát Giới trợn mắt há mồm.



Dương Thiền ở dưới mặt đất cũng nhìn mà líu lưỡi, vốn còn đang có chút lo lắng Na Tra nổi điên sẽ giết chết Đường Tăng, không ngờ Na Tra lại chạy đi.



Hơn nữa, xem tình huống này, hẳn là thật sự chạy đi hỏi Lý Thiên Vương rồi.



“Chẳng lẽ Na Tra thật sự không phải là con trai ruột của Lý Thiên Vương sao?”



Theo cách nói có sách mách có chứng của Đường Tăng, ngay cả Dương Thiền cũng có chút tin.
Dương Thiền tức giận hất tay vào hư không, sau đó xoay người chạy vào trong pho tượng.



- Tam Thánh Mẫu, nàng nghe ta giải thích đã.



Đường Tăng đi tới trước pho tượng.



- Không được gọi ta nữa, ngươi là cái đồ lừa gạt, hu hu hu...



Dương Thiền vô cùng tủi thân, thật ra thì nàng không thật sự ghét hòa thượng, mà là giận Đường Tăng dùng thân phận giả để gạt lòng nàng, cuối cùng còn lừa gạt nàng thành công mĩ mãn. Quá ghê tởm.



- Bần... Ta không có lừa gạt nàng mà, ta đối với nàng là một mảnh chân tình, thiên địa chứng giám.



Đường Tăng đứng bên ngoài hô to:



- Tam Thánh Mẫu...



Nhưng Dương Thiền giống như giận thật rồi, không có trả lời.



- Dương Thiền lão bà...



Đường Tăng lại kêu lên.



Vẫn không có phản ứng.



- Thiền nhi?



Đường Tăng lại thay đổi cách gọi.



Dương Thiền vẫn không để ý tới.



Đường Tăng không nói nổi, hô to ở trước mặt pho tượng:



- Chẳng lẽ nàng lại chê ta là một hòa thượng sao? Hòa thượng thì không phải đàn ông sao? Ai đặt ra cái quy định quỷ quái đó? Hòa thượng như ta còn nam tính hơn khối tên đàn ông khác, không phải nàng cũng biết rõ sao?



- Ngươi...



Trong pho tượng trong điện Tam Thánh Mẫu, tiếng khóc của Dương Thiền hơi ngưng lại, sau đó thì bùng nổ, thẹn quá thành giận nói: